cuộc tình tay ba

Chương 20: Quyết định trong ánh bình minh


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

1. Ngày trở về

Chuyến xe từ bản nghèo trở về thành phố khởi hành từ sáng sớm. Bầu trời dần ửng hồng, tia nắng đầu tiên rọi qua ô cửa kính, như một lời nhắc nhở rằng hành trình này không chỉ khép lại một chuyến thiện nguyện, mà còn mở ra một ngã rẽ mới cho ba con người đang ngồi cạnh nhau.

Khanh lặng im nhìn cảnh vật lùi dần phía sau. Anh cảm nhận trái tim mình vừa được gột rửa bởi những ngày sống giản dị, gần gũi với người dân. Nhưng khi nghĩ đến Kim và Liên – hai người phụ nữ đang cùng có mặt trên chuyến xe này – anh lại thấy một nỗi nặng trĩu khó diễn tả.

Kim ngồi bên trái anh, khẽ tựa đầu vào cửa kính, đôi mắt mệt mỏi nhưng ánh lên sự quyết tâm. Liên ngồi phía đối diện, nhìn xa xăm, tay nắm chặt quyển sổ ghi chép nhỏ. Cả hai đều im lặng, nhưng sự im lặng ấy như một sợi dây căng, chỉ cần một chạm nhẹ là có thể đứt tung.

2. Cuộc trò chuyện nửa chừng

Giữa hành trình, xe dừng ở một trạm nghỉ. Khanh ra ngoài hít thở không khí, chưa kịp bình tâm thì Kim tiến đến.
– Khanh, – giọng cô khàn khàn – em không muốn chờ thêm nữa. Anh hãy nói đi, rốt cuộc anh chọn ai?

Khanh sững lại. Câu hỏi ấy bao lần anh cố tránh né, nhưng hôm nay, sau tất cả những gì đã trải qua, anh biết không thể im lặng mãi.

Anh chưa kịp trả lời thì Liên cũng bước đến, ánh mắt thẳng thắn:
– Nếu anh không nói, em sẽ rời đi. Em không chịu được cảnh cứ lơ lửng thế này.

Ba người đứng đối diện nhau, ngay giữa sân trạm nghỉ, tiếng ồn ào xung quanh dường như biến mất. Chỉ còn lại nhịp tim dồn dập, như thể cả thế giới đang chờ câu trả lời.

3. Nội tâm của Khanh

Trong khoảnh khắc ấy, quá khứ ùa về như một thước phim quay chậm. Anh nhớ đến lần đầu gặp Liên – ánh mắt trong veo, nụ cười chân chất khiến tim anh rung động. Rồi anh nhớ đến Kim – sự mạnh mẽ, quyết đoán, cả tình yêu nồng nàn mà cô đã dành cho anh, bất chấp dư luận.

Anh yêu cả hai, theo những cách khác nhau. Với Liên, đó là sự bình yên của một mái ấm giản dị. Với Kim, đó là ngọn lửa đam mê đầy khao khát. Anh không muốn mất ai, nhưng cũng hiểu rằng, thế giới ngoài kia sẽ không bao giờ chấp nhận một cuộc tình tay ba.

4. Quyết định trong ánh bình minh

Khanh ngẩng mặt lên, ánh nắng rực rỡ của bình minh chiếu thẳng vào mắt, như thôi thúc anh phải nói ra điều giấu kín bấy lâu.
– Anh không thể chọn một trong hai. Vì cả hai đều là một phần không thể thiếu trong trái tim anh.

Kim trừng mắt, đôi vai run lên:
– Anh có biết anh đang nói gì không? Anh muốn cả hai chúng tôi cùng ở bên anh sao?

Liên siết chặt quyển sổ, môi mím lại, nhưng ánh mắt không giận dữ như trước mà đầy mâu thuẫn.

Khanh tiếp lời, giọng run rẩy nhưng kiên quyết:
– Anh biết điều đó đi ngược lại lẽ thường, đi ngược lại dư luận và gia đình. Nhưng nếu buộc phải lựa chọn, thì lựa chọn của anh là… không từ bỏ ai cả. Anh chấp nhận đối diện tất cả, miễn sao được ở bên cả hai em.

Không gian im lặng đặc quánh. Một cơn gió mạnh lướt qua, mang theo bụi đường cuốn vào ánh sáng bình minh, như khắc ghi khoảnh khắc quyết định này.

5. Làn sóng ngầm

Kim quay đi, nước mắt lăn dài. Cô vừa đau đớn vừa bất ngờ nhận ra: sâu thẳm trong lòng, cô không muốn mất Khanh, nhưng để chia sẻ anh với Liên lại là điều vượt ngoài sức chịu đựng.

Liên cũng cúi đầu, đôi bàn tay run rẩy. Cô đã từng thề sẽ rút lui nếu Khanh không dứt khoát, nhưng giờ đây, trái tim lại khẽ rung động trước sự thành thật đến ngốc nghếch của anh.

Cả hai đều chưa thể đưa ra câu trả lời ngay. Nhưng một điều chắc chắn: từ giây phút này, con đường của họ sẽ rẽ sang một hướng khác – đầy chông gai, đầy sóng gió, nhưng cũng không thiếu hy vọng.

6. Lời cảnh báo bất ngờ

Khi lên xe, Khanh ngồi giữa Kim và Liên, không ai nói thêm lời nào. Xe lăn bánh, đưa họ dần tiến gần về thành phố.

Đúng lúc đó, điện thoại của Kim rung lên. Một tin nhắn từ số lạ:
"Cuộc tình tay ba của các người không thể tồn tại. Hãy chấm dứt trước khi mọi thứ bị phơi bày trước toàn xã hội."

Kim tái mặt, vội giấu điện thoại nhưng không kịp. Khanh nhìn thấy, ánh mắt nặng trĩu. Liên cũng thoáng liếc qua, tim nhói lên.

Họ chưa kịp nói gì thì ánh bình minh ngoài cửa sổ rực rỡ hơn bao giờ hết. Đó không chỉ là ánh sáng của ngày mới, mà còn là ánh sáng của một trận bão đang tới gần.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Đang
Xem Nhiều
×