Tin đồn không còn dừng lại ở những trang mạng lá cải. Một tờ báo lớn bất ngờ đăng tải bài phóng sự dài về “cuộc tình tay ba” của Khanh, kèm theo hình ảnh chụp lúc anh và Liên cùng tham gia chuyến đi thiện nguyện. Bài báo lan truyền với tốc độ chóng mặt, trở thành đề tài nóng bỏng trên mọi mặt báo và diễn đàn.
Công ty nơi Khanh đang giữ vị trí quan trọng bị cuốn vào khủng hoảng truyền thông. Hội đồng quản trị triệu tập cuộc họp khẩn cấp, yêu cầu anh phải “làm rõ công khai” để bảo vệ uy tín. Đối tác lớn cũng gửi tối hậu thư: nếu scandal không được giải quyết trong vòng 72 giờ, hợp đồng hàng chục tỷ đồng sẽ bị hủy.
Gia đình Kim thì không chịu đựng thêm. Cha cô đập bàn, giọng nghiêm nghị:
– Con phải chọn ngay. Hoặc dứt khoát với Khanh, hoặc cả gia đình này sẽ coi như chưa từng có hôn ước đó!
Trong khi đó, Liên bị một nhóm người lạ chặn đường, buông lời miệt thị cay độc. Cô gắng gượng đi qua, nhưng trong lòng ngập tràn cảm giác tội lỗi. Cô biết, mọi sự chịu đựng của mình đều bắt nguồn từ quyết định chưa dứt khoát của Khanh.
Đêm ấy, Khanh ngồi một mình trong căn phòng tối, nhìn ra ngoài khung cửa sổ mờ mịt. Những lời chỉ trích, những ánh mắt giễu cợt, cả những tiếng khóc thầm của Kim và Liên – tất cả dồn nén thành gánh nặng khủng khiếp. Anh biết, đã đến lúc không thể im lặng nữa.
Ngày hôm sau, Khanh xuất hiện tại buổi họp báo do công ty tổ chức. Cả khán phòng chật kín phóng viên, máy quay chĩa thẳng vào anh. Ánh đèn flash nhấp nháy liên hồi.
Khanh hít một hơi sâu, giọng vang lên giữa không gian căng thẳng:
– Tôi biết, mọi người đang chờ một câu trả lời. Tôi không trốn tránh nữa. Đúng, tôi yêu cả hai người phụ nữ đó. Nhưng tình yêu không thể tồn tại mãi trong mập mờ và dối trá. Hôm nay, tôi sẽ nói rõ lựa chọn của mình…
Không khí lặng như tờ. Tất cả ống kính, mọi ánh mắt, đều dồn vào Khanh.
Khoảnh khắc quyết định đã đến – một lời nói thôi, sẽ định đoạt số phận của cả ba con người, và mở ra cánh cửa cho những bi kịch hoặc hy vọng ở phía trước.