Sau khi nhảy xuyên thời gian từ Kỷ Nguyên Không Gian, Kira tiếp đất ở một nơi hoàn toàn khác biệt: một căn cứ nghiên cứu bí mật nằm sâu dưới lớp băng vĩnh cửu của Nam Cực. Dựa vào công nghệ được sử dụng, cô xác định đây là khoảng năm 2100, thời điểm mà công nghệ lượng tử đã phát triển mạnh mẽ nhưng vẫn chưa đạt đến đỉnh cao như thời đại của cô (2142).
Giáp Lượng Tử Đen của Kira báo hiệu mức độ nhiễu loạn thời gian cực cao. The Breaker đã để lại một dấu vết rất mạnh, cho thấy hắn ta đã dành nhiều thời gian ở đây.
"Tại sao lại là Nam Cực?" Kira tự hỏi.
Cô tiến sâu vào căn cứ, nơi được bảo vệ bằng các hệ thống khóa an ninh lỗi thời nhưng cực kỳ phức tạp. Mã Vô Hướng trên giáp cô không chỉ định vị The Breaker, mà còn cảnh báo về một tín hiệu đồng bộ kỳ lạ — một tín hiệu đã bị xóa sổ khỏi bộ nhớ GQA.
Kira tìm thấy một phòng thí nghiệm lớn, được niêm phong hoàn toàn bằng một lớp chì và thép đặc biệt. Bên trong, một người phụ nữ lớn tuổi đang vận hành một bảng điều khiển phức tạp. Mái tóc của bà ta bạc trắng, nhưng đôi mắt lại sáng rực lên với sự thông minh và cảnh giác.
Kira lập tức nhận ra bà ta. "Giáo sư Ayan?"
Người phụ nữ quay lại, hoàn toàn không bị giật mình trước sự xuất hiện đột ngột của Kira. Bà ta nhìn Kira và bộ Giáp Lượng Tử Đen bằng ánh mắt thản nhiên, như thể bà đã chờ đợi giây phút này từ lâu.
"Chào mừng, Kira," Giáo sư Ayan nói, giọng bà trầm và kiên định. "Ta đã biết cô sẽ đến."
Kira kinh ngạc. "Cô... cô biết tên tôi? Cô là ai? Tôi tưởng Ayan đã tan biến ở thế kỷ 22?"
Giáo sư Ayan mỉm cười một cách mệt mỏi. "Ta là phiên bản sống sót của Ayan. Khi The Breaker cố gắng phá vỡ lý thuyết của ta ở thế kỷ 21, hắn đã tạo ra một phân nhánh thực tại (divergent timeline). Trong nhánh đó, ta đã tin vào lời cảnh báo của cô (ở Chương 7) và du hành thời gian để trốn thoát trước khi bị hắn ta tìm thấy và xóa sổ."
Kira cảm thấy như một mảnh ghép lớn vừa khớp vào vị trí. "Vậy cô là bằng chứng sống về sự can thiệp của tôi!"
"Không chỉ là bằng chứng," Giáo sư Ayan đáp. "Ta là nhà kho tri thức cuối cùng của chúng ta. Ta đã sử dụng kiến thức về dấu vết lượng tử để tạo ra căn cứ này—một Lưới An Toàn Lượng Tử—chống lại sự thao túng của The Breaker. Ta đã chờ đợi cô, để truyền lại những gì cô cần để đối đầu với hắn ta."
Giáo sư Ayan tiết lộ sự thật: The Breaker không phải là kẻ du hành duy nhất; hắn ta đã trở thành một lực lượng thời gian—một Ayan đã bị biến chất bởi sự tuyệt vọng và sự cô đơn của việc chứng kiến vô số tương lai đen tối. Hắn ta đã bị ám ảnh bởi việc ngăn chặn hủy diệt Aion, đến mức hắn ta sẵn sàng xóa sổ sự tồn tại của loài người để cứu lấy vũ trụ.
"Hắn ta đang nhắm vào một sự kiện cốt lõi ở thời điểm này," Giáo sư Ayan nói. "Đây là nơi nguyên mẫu của Lõi Omega được thử nghiệm. Nếu Lõi này bị phá hủy, sự phát triển của công nghệ lượng tử sẽ bị trì hoãn hàng thế kỷ, đảm bảo không có hủy diệt Aion."
Kira hiểu ý đồ của The Breaker. Hắn ta không tìm kiếm cái chết, mà là sự tĩnh lặng và bảo tồn thông qua sự cô lập.
"Làm thế nào tôi có thể ngăn chặn hắn ta?" Kira hỏi.
Giáo sư Ayan chỉ vào một bảng điều khiển trung tâm. "Ta đã xây dựng một bộ lọc thời gian nghịch đảo thô sơ. Nó có thể bẫy The Breaker trong một Vòng Lặp Ngắn ngay tại căn cứ này, đủ thời gian để cô sử dụng Mã Vô Hướng và vô hiệu hóa dấu vết của hắn ta. Nhưng để kích hoạt nó, ta cần một cú sốc năng lượng lượng tử cực lớn."
"Và làm sao để có được cú sốc đó?"
Giáo sư Ayan nhìn Kira. "Cô phải chiến đấu với hắn ta. Ngay tại đây. Cô phải buộc hắn ta phải phóng thích toàn bộ năng lượng. Ta sẽ canh thời điểm đó và kích hoạt bẫy. Giáp Lượng Tử Đen của cô sẽ bảo vệ cô, nhưng cô phải thu hút hắn ta."
Kira siết chặt tay. Cô biết đây là một nhiệm vụ tự sát, nhưng nó là cơ hội duy nhất để chấm dứt sự điên rồ của The Breaker.
"Tôi sẵn sàng," Kira nói. "Hãy cho tôi biết The Breaker sẽ đến khi nào."
"Hắn ta đã đến rồi," Giáo sư Ayan thì thào, nhìn vào màn hình của mình. "Hắn đang ở ngay bên ngoài căn cứ này. Hãy sẵn sàng, Kira. Hãy chiến đấu không chỉ để bảo vệ dòng thời gian, mà còn để giải phóng linh hồn của một nhà khoa học đã bị sự tuyệt vọng làm cho biến chất."