dấu vết của kẻ phản bội

Chương 5: Lời Thú Nhận Trong Bóng Tối


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Tin nhắn của An Chi giống như một lời khẩn cầu tuyệt vọng, đánh sập bức tường phòng vệ mà Hoàng Bách đã cố gắng dựng lên trong suốt những ngày qua. Anh nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại, lòng giằng xé giữa sự lý trí mách bảo anh nên tránh xa cô, và bản năng kêu gào anh phải chạy đến bên cô.

Anh biết, An Chi không gọi anh là lối thoát. Cô gọi anh là sự thật mà cô không dám đối diện.

Bách lái xe đến căn hộ studio cũ kỹ của mình. Nơi đó là lãnh địa của sự tự do và nổi loạn, nơi Hoàng Minh chưa bao giờ đặt chân tới.

An Chi đã đợi anh. Cô đứng dưới ánh đèn đường mờ ảo, chiếc váy len mỏng manh của cô run rẩy trong gió lạnh.

Khi Bách xuống xe, cô lập tức chạy đến, không nói một lời. An Chi ôm chặt lấy anh, ôm lấy mùi hương quen thuộc của da thuộc và sơn dầu, ôm lấy sự chân thật mà cô đã thiếu thốn bấy lâu.

"Đừng quay lại," Bách thì thầm, vòng tay anh siết chặt lấy cô, cảm nhận sự run rẩy trong cơ thể cô. "Đừng bao giờ quay lại với Minh. Nếu chị đến đây, thì phải là để quyết định dứt khoát."

An Chi ngẩng đầu lên, nước mắt đã thấm ướt chiếc áo khoác của anh. "Tôi không thể, Bách. Mọi thứ quá lớn. Hôn ước, gia đình... Tôi không có quyền tự quyết."

"Quyền tự quyết của chị là của riêng chị!" Bách gầm lên, sự tức giận và tuyệt vọng bùng cháy trong mắt anh. "Chị có thể nói 'không'! Chị có thể hủy bỏ tất cả! Đừng bắt tôi phải nhìn chị thuộc về anh ta!"

Anh nắm lấy vai cô, lắc nhẹ. "Tôi yêu chị, An Chi. Tôi đã yêu chị từ khi chúng ta còn là những đứa trẻ trốn trong căn phòng này, nói về ước mơ tự do. Tôi không thể nhìn chị bước vào cái lồng mà tôi đã cố gắng thoát ra."

Lời thú nhận thẳng thắn, không chút ngụy biện nào, đánh thẳng vào sự dối trá mà An Chi đã cố gắng che đậy. Cô không thể phủ nhận cảm xúc đang dâng trào trong cô.

"Tôi cũng... yêu anh," An Chi thốt lên, giọng cô vỡ òa trong tiếng nấc. "Nhưng tôi không đủ dũng cảm để hủy hoại mọi thứ."

"Vậy thì hãy hủy hoại nó với tôi," Bách nói, anh kéo cô vào căn hộ tối tăm.

Không cần ánh sáng. Họ không cần ánh sáng để thấy sự tuyệt vọng và khao khát trong mắt nhau.

Chi tiết H+ (Mở đầu):

Bách không dịu dàng. Anh cuồng nhiệt, chiếm hữu. Nụ hôn của anh là sự trừng phạt, là sự giải thoát, là sự bùng nổ của những cảm xúc bị kìm nén suốt nhiều năm. Anh đẩy cô dựa vào cánh cửa lạnh lẽo, tay anh tìm kiếm cơ thể cô với sự gấp gáp, như thể sợ cô sẽ biến mất.

An Chi đáp lại anh bằng tất cả sự cô đơn và phản bội cô mang trong lòng. Cô biết, đây là một hành động tội lỗi không thể tha thứ, một sự phản bội không chỉ với Minh mà còn với chính danh dự của cô. Nhưng cô không quan tâm. Khoảnh khắc này, cô chỉ muốn được là chính mình, là người phụ nữ khao khát được Bách chiếm lấy.

Chiếc váy bị tuột khỏi vai cô. Hơi thở gấp gáp của họ hòa quyện vào nhau trong căn phòng tối, như hai kẻ nổi loạn đang cố gắng bám víu vào nhau trước khi bị nhấn chìm.

Bách nâng cô lên, áp cô vào tường. Cảnh thân mật diễn ra với sự thô bạo của cảm xúc, không phải bạo lực. Đó là sự thừa nhận rằng, họ đã vượt qua giới hạn và không còn đường lui. Mối quan hệ của họ được sinh ra trong sự tuyệt vọng và tội lỗi, và mỗi cái chạm, mỗi nụ hôn đều mang theo vị đắng của sự cấm kỵ.

"Đây là lỗi của tôi," Bách thì thầm, trán anh chạm vào trán cô, hơi thở anh nóng rực. "Tôi xin lỗi vì đã không giữ lời hứa sẽ bảo vệ chị. Nhưng tôi không hối hận vì giây phút này."

"Tôi cũng vậy," An Chi đáp, vòng tay cô ôm lấy cổ anh. "Đây là lần duy nhất tôi cảm thấy mình không còn là An Chi của gia tộc."

Cảnh thân mật đầu tiên của họ kết thúc trong sự kiệt sức và một lời thề ngầm. Họ biết, sau đêm nay, họ chính thức trở thành kẻ phản bội - phản bội lại hôn ước, gia đình, và lòng tin của Hoàng Minh.

Trước khi trời sáng, An Chi rời đi. Cô bước ra khỏi căn hộ với chiếc nhẫn kim cương lại được đeo vào ngón tay, nhưng trái tim cô đã hoàn toàn thuộc về nơi cô vừa rời khỏi. Cô mang theo mùi hương của Bách, mang theo cảm giác tội lỗi và sự thỏa mãn đầy bi kịch. Mối quan hệ lén lút của họ đã bắt đầu, và kết cục bi thảm đã được định sẵn.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×