Những ngày cuối tuần tại biệt thự trở nên đặc biệt căng thẳng. Hàn Phong không làm việc. Anh ta dành toàn bộ thời gian ở nhà, và sự hiện diện của anh ta lấp đầy mọi ngóc ngách, khiến Diên Vỹ không thể trốn tránh.
Sự cô lập hoàn toàn đã đẩy Diên Vỹ vào trạng thái cảm xúc dễ bị tổn thương nhất. Cô bắt đầu nhớ Hạo Minh, không phải vì tình yêu mà vì sự thói quen và ổn định đã mất. Cảm giác đau đớn và trống rỗng dâng lên.
Tối thứ Bảy, Hàn Phong tổ chức một bữa tối đơn giản chỉ có hai người trong phòng ăn sang trọng. Anh ta tự tay rót rượu vang đỏ, loại hảo hạng mà Diên Vỹ chưa từng nếm thử.
Không khí ngột ngạt. Diên Vỹ cố gắng nói về dự án, nhưng Hàn Phong chuyển hướng sang những câu chuyện cá nhân, những triết lý về sự phản bội và cái giá của sự tin tưởng.
“Con người ta khi bị phản bội, sẽ tìm kiếm điều gì đó mãnh liệt để lấp đầy khoảng trống,” Hàn Phong nói, ánh mắt anh ta xuyên thấu cô. “Sự an toàn chỉ là dối trá. Thứ chúng ta cần là đam mê và sở hữu.”
Diên Vỹ cảm thấy bối rối. Cô uống hết ly rượu của mình, cố gắng làm dịu sự căng thẳng trong lồng ngực. Rượu vang đỏ mạnh hơn cô tưởng.
“Em không cần đam mê, Hàn Phong. Em chỉ cần sự chân thành,” Diên Vỹ nói, giọng cô đã hơi chếnh choáng.
“Chân thành?” Hàn Phong cười khẩy, nụ cười đầy cay đắng. “Sự chân thành của Hạo Minh đã khiến cô bị vứt bỏ đấy thôi. Chân thành là thứ dễ bị thao túng nhất.”
Diên Vỹ cảm thấy tổn thương sâu sắc. Cô đứng dậy, định rời đi, nhưng mọi thứ trước mắt cô bắt đầu quay cuồng. Cô đã uống quá nhanh, quá nhiều.
Cô lảo đảo, và Hàn Phong ngay lập tức đứng dậy, đỡ lấy cô. Cơ thể anh ta rắn chắc và ấm áp.
“Cô say rồi,” anh ta nói, giọng anh ta chứa đựng sự quyền lực và sự chiếm hữu mà anh ta đã kìm nén bấy lâu.
Diên Vỹ dựa vào anh ta, cảm thấy sự yếu đuối và khát khao được an ủi dâng trào. Cô bật khóc nức nở, tiếng khóc của sự thất tình và sự cô độc.
“Em ghét anh ấy… Em ghét sự phản bội…” Diên Vỹ nức nở. “Em… em muốn quên hết đi.”
Hàn Phong ôm chặt lấy cô. Anh ta biết, đây là khoảnh khắc hoàn hảo cho kế hoạch của mình. Cô đang ở điểm yếu nhất.
Anh ta nhẹ nhàng đặt cô lên chiếc ghế sofa dài trong phòng khách. Anh ta quỳ xuống trước mặt cô, ánh mắt anh ta không còn là sự thấu hiểu giả tạo, mà là sự khát khao chiếm hữu trần trụi.
“Cô muốn quên đi, Diên Vỹ?” Hàn Phong hỏi, giọng anh ta trầm thấp và đầy cám dỗ. “Vậy hãy để tôi giúp cô. Tôi sẽ cho cô một điều gì đó mãnh liệt hơn sự ổn định nhàm chán kia.”
Hàn Phong đưa tay chạm vào khuôn mặt cô, lau đi những giọt nước mắt. “Tôi biết cô khao khát điều gì đó để lấp đầy. Tôi biết cô cần một người đàn ông để khẳng định giá trị của mình.”
Anh ta đưa ra Thỏa Thuận Tình Cảm Mập Mờ:
“Tôi không hứa hẹn tương lai, Diên Vỹ. Nhưng tôi sẽ cho cô sự sở hữu tuyệt đối và sự đam mê mà cô chưa từng nếm trải. Cô cần một bờ vai để quên đi, tôi cần một người phụ nữ bên cạnh để thỏa mãn sự cô độc này.”
“Chúng ta hãy làm một thỏa thuận,” Hàn Phong nói, ánh mắt anh ta khóa chặt cô. “Cô sẽ ở lại, thuộc về tôi, cho đến khi cô hoàn toàn quên được người cũ. Đổi lại, cô là người phụ nữ duy nhất của tôi. Cô không cần lo lắng về sự phản bội hay sự dối trá. Cô sẽ chỉ có sự chiếm hữu của tôi.”
Sự đề nghị này, kết hợp với men rượu và nỗi cô đơn, là một liều thuốc độc ngọt ngào đối với Diên Vỹ. Cô biết, đây là sự điên rồ, nhưng cô không thể tìm thấy lý do để từ chối. Cô cần một lối thoát thể xác, một sự trừng phạt cho bản thân, và một sự chiếm hữu để cảm thấy mình vẫn còn giá trị.
Cô đưa tay lên, chạm vào khuôn mặt lạnh lùng của anh ta, một hành động chấp nhận vô thức.
“Được,” Diên Vỹ thì thầm, giọng cô yếu ớt nhưng đầy tuyệt vọng. “Em đồng ý.”
Nụ cười chiến thắng lạnh lùng và thỏa mãn nở trên môi Hàn Phong. Anh ta đã thành công. Sự chiếm hữu tinh thần đã hoàn thành. Giờ là lúc khẳng định sự chiếm hữu về thể xác.
Hàn Phong cúi xuống. Nụ hôn đầu tiên của họ không phải là sự lãng mạn, mà là sự chiếm đoạt có chủ đích. Nó mạnh mẽ, sâu sắc, và đầy khao khát bị dồn nén bấy lâu. Anh ta muốn cô nếm trải ngay lập tức vị mãnh liệt mà cô đã chấp nhận.
Anh ta nâng cô lên, ôm chặt cô trong vòng tay rắn chắc của mình, và bước về phía phòng ngủ. Diên Vỹ, trong cơn say và tuyệt vọng, đã hoàn toàn buông xuôi, chấp nhận Vòng Xoáy Sai Lầm này. Cô không còn là Diên Vỹ bình thường nữa; cô là người phụ nữ của Lãnh Hàn Phong, và cô sắp nếm trải sự chiếm hữu H+ đầu tiên.