Chiếc xe Porsche gầm lên, xé tan màn đêm tĩnh mịch của thành phố. Lam An nhấn ga tối đa, cảm giác hoảng loạn bị đè nén dưới sự tập trung cao độ. Cô không còn là cô gái yếu đuối của năm năm trước, nhưng nỗi sợ hãi về Triệu Linh – một bóng ma không tên đã hủy hoại gia đình cô – vẫn khiến cô rùng mình. Cô đang giữ chiếc USB và cuốn sổ cái trong túi, đó là bằng chứng, nhưng cũng là bản án tử hình nếu rơi vào tay kẻ thù.
Ba mươi phút sau, cô đến khu vực ven biển, một khu phức hợp biệt lập và tối tăm. Căn Hộ An Toàn số 3 không phải là một căn hộ sang trọng, mà là một pháo đài ngụy trang. Cửa thép dày nặng nề được mở ra bằng mã số mà Hàn Thần đã gửi.
Vừa bước vào, Lam An gần như sụp xuống sàn. Căn hộ nhỏ, tối giản, nhưng được trang bị hệ thống an ninh tối tân. Cô cảm thấy an toàn một cách tạm thời, nhưng nỗi lo lắng về Hàn Thần vẫn còn nguyên đó. Cô gọi lại cho anh, nhưng điện thoại đổ chuông và chuyển sang hộp thư thoại.
Nửa giờ sau, cánh cửa thép lại mở ra. Hàn Thần bước vào, toàn thân anh toát ra sự mệt mỏi và lạnh lẽo. Anh mặc một chiếc áo khoác da màu đen, mái tóc rối bời, khác hẳn vẻ ngoài chỉnh tề thường thấy. Anh lao đến, ôm chặt lấy Lam An, một cái ôm không chỉ là khao khát thể xác, mà là sự giải tỏa của một người vừa thoát khỏi một cuộc rượt đuổi sinh tử.
"Em an toàn rồi," anh thì thầm vào tóc cô, giọng anh trầm khàn.
"Anh ổn chứ? Chuyện gì đã xảy ra?" Lam An hỏi, nhận ra anh đang run nhẹ.
Hàn Thần buông cô ra, thở dài. "Triệu Mẫn đã quay lại biệt thự ngay sau khi tôi cử cô ta đi Thượng Hải. Cô ta đã cố gắng truy cập vào hệ thống lưu trữ dự phòng của tôi để xóa dấu vết nhưng đã bị tôi khóa lại. Cô ta biết rằng tôi đã nhận ra cô ta là gián điệp, và cô ta đã chạy trốn. Giờ đây, Triệu Linh đã hoàn toàn mất đi 'tai mắt' quan trọng nhất."
Lam An đưa cho anh chiếc USB và cuốn sổ. "Em đã tìm thấy thứ này. Công nghệ của cha em, và bằng chứng giao dịch của Triệu Linh. Kế hoạch B của cô ta nhắm vào Quỹ Đen của gia tộc Hàn."
Hàn Thần cầm chiếc USB, đôi mắt anh trở nên sắc lạnh và nghiêm trọng. "Quỹ Đen... Đó không chỉ là tiền, Lam An. Đó là nền tảng quyền lực của gia tộc Hàn, được thành lập hàng trăm năm trước. Cha tôi đã dùng nó để kiểm soát các tập đoàn lớn ở châu Á. Nếu Triệu Linh nắm được nó, cô ta sẽ có quyền lực tuyệt đối. Và chìa khóa để kiểm soát Quỹ Đen này... không phải là tôi, mà là cô."
Lam An cau mày. "Tôi? Tại sao lại là tôi?"
"Tài sản thừa kế cuối cùng mà tôi nói đến không phải là cổ phần của tôi," Hàn Thần kéo cô ngồi xuống ghế sofa. "Đó là một điều khoản bí mật trong di chúc của ông tôi. Theo di chúc, nếu người thừa kế trực tiếp (tức là tôi) không có một 'người vợ hợp pháp với quan hệ huyết thống đáng tin cậy' trong vòng mười năm sau khi tiếp quản, Quỹ Đen sẽ bị phong tỏa và chuyển giao cho một tổ chức từ thiện của chính phủ (đứng sau là Triệu Linh). Điều khoản đó được viết ra để đảm bảo dòng máu và quyền lực của gia tộc. Nhưng có một điều kiện điên rồ: người vợ phải là con gái của một đối thủ kinh doanh lớn đã từng bị gia tộc Hàn làm tổn hại, người đã mất tất cả nhưng vẫn còn giữ được phẩm giá. Mục đích là để củng cố quyền lực bằng cách hóa giải thù hận."
"Cha tôi... KTS Thiên Phát..." Lam An lẩm bẩm, mọi chuyện đã trở nên rõ ràng. "Anh cưới tôi, không phải chỉ để cứu tôi, mà là để thỏa mãn điều khoản thừa kế đó."
"Chính xác. Hôn nhân của chúng ta là tấm lá chắn hợp pháp cuối cùng để giữ Quỹ Đen không rơi vào tay Triệu Linh," Hàn Thần gật đầu, ánh mắt anh đầy sự day dứt. "Cô là mục tiêu của Triệu Linh không phải vì cô hận tôi, mà vì cô là chìa khóa để cô ta cướp đoạt gia sản của tôi. Cô ta muốn hủy hoại cô, làm mất đi 'phẩm giá' trong mắt pháp luật, qua đó vô hiệu hóa điều khoản di chúc. Sau đó, cô ta sẽ chiếm đoạt Quỹ Đen, khiến tôi mất hết mọi thứ."
Lam An cảm thấy choáng váng. Hôn nhân của cô là một ván cược lớn hơn cả sinh mạng của cô.
"Kế hoạch B của cô ta là gì?" Lam An hỏi.
Hàn Thần nhìn vào chiếc điện thoại cũ trong sổ cái. Anh nhíu mày. "Tống Minh Hằng đã bị điều tra. Cô ta đã cảnh báo hắn. Triệu Linh đang hợp tác với hắn. Ba ngày nữa... Cô ta sẽ dùng cái chết của cha cô để hủy hoại cô trước công chúng. Tôi cần phải giải mã USB này."
Căn phòng chìm vào im lặng. Hai người bắt đầu làm việc, đối mặt với chiếc USB được mã hóa cấp quân sự. Lam An, với kiến thức IT vượt trội của mình, và Hàn Thần, với kinh nghiệm về các hệ thống bảo mật cấp cao, làm việc song song.
Họ làm việc liên tục suốt ba giờ. Lam An gõ những dòng lệnh phức tạp, mồ hôi lấm tấm trên trán. Hàn Thần theo dõi từng động thái của cô, ánh mắt anh không rời khỏi cô một giây.
"Nhanh lên, Lam An. Chúng ta không còn nhiều thời gian," Hàn Thần thúc giục.
Lam An đột nhiên hét lên: "Được rồi! Mã hóa đã bị phá vỡ!"
Tệp dữ liệu mở ra. Đó không chỉ là bản vẽ công nghệ. Đó là một tệp video cũ kỹ.
Họ nhấn nút Play.
Đó là một đoạn phim chất lượng thấp, quay trong một phòng hội nghị mờ ảo. Trong video là cha của Lam An, ông Lam Chính, đang họp với Triệu Linh và một người đàn ông lạ mặt. Triệu Linh đưa ra một hợp đồng, ép buộc ông Lam Chính bán rẻ công nghệ và ký vào một văn bản nhận tội gian lận tài chính.
“Ký đi, Lam Chính,” Triệu Linh nói trong video. “Ông sẽ giữ được danh dự, con gái ông sẽ an toàn. Nếu không, tôi sẽ tung ra bằng chứng ông đã làm giả hồ sơ dự án X, và Lam An sẽ bị coi là con gái của một tội phạm.”
Lam Chính, gương mặt đầy sự đau đớn, đã ký.
Nhưng điều tàn khốc nhất là đoạn cuối video: Triệu Linh quay sang người đàn ông lạ mặt, cười lạnh lùng. “Lam Chính đã ký. Giờ đây, chỉ cần dàn dựng một vụ tai nạn nhỏ... để mọi người tin rằng ông ta không chịu nổi áp lực.”
Lam An che miệng, nước mắt cô tuôn rơi. Cha cô không tự sát. Cha cô đã bị Triệu Linh giết! Và Triệu Linh đã dàn dựng nó để buộc tội ông ấy.
Hàn Thần ôm lấy cô, cảm nhận sự run rẩy từ thân thể cô. "Lam An, bình tĩnh. Đây là bằng chứng cuối cùng mà chúng ta cần. Triệu Linh không chỉ phá sản công ty, cô ta còn là kẻ giết người."
Sự đau đớn và hận thù của Lam An bùng lên, nhưng ngay lập tức bị sự tuyệt vọng làm lu mờ. Cô dựa vào ngực anh, cảm thấy kiệt sức.
"Em... em không thể chịu đựng được nữa, Hàn Thần. Quá nhiều dối trá, quá nhiều cái chết..." cô nghẹn ngào.
Hàn Thần nhẹ nhàng nâng cằm cô lên, đôi mắt anh chứa đựng sự thấu hiểu và một tình yêu đã lớn mạnh trong cơn bão. "Không, Lam An. Em phải chịu đựng. Vì anh. Vì chính nghĩa của cha em. Chúng ta sẽ làm điều đó cùng nhau."
Anh biết, trong khoảnh khắc này, cô không cần một Tổng Giám đốc kiêu ngạo, mà là một người đàn ông có thể che chở cô khỏi sự tàn khốc của thế giới.
Trong căn phòng an toàn tĩnh lặng, nỗi sợ hãi và cơn thịnh nộ đã hóa thành một nhu cầu bản năng. Lam An chủ động kéo cà vạt anh, đôi mắt cô rực cháy sự quyết tâm.
"Hàn Thần... Đừng để em sụp đổ," cô nài nỉ. "Hãy khiến em cảm thấy có thật. Cảm thấy mình còn sống."
Sự cởi mở và dễ tổn thương của cô là lời mời gọi mà Hàn Thần không thể từ chối. Anh đặt cô lên chiếc bàn làm việc gần đó, bao bọc cô bằng cơ thể cường tráng của mình. Không còn là hợp đồng, không còn là quyền lực. Đây là sự kết nối sâu sắc giữa hai linh hồn đang tìm kiếm sự an ủi và sức mạnh từ nhau.
Nụ hôn của anh cuồng nhiệt, chứa đựng sự bảo vệ và nỗi sợ hãi mất mát. Lam An đáp lại, không phải bằng sự trả thù, mà bằng tình yêu. Cô cần anh để cảm nhận được sự ấm áp, để xua tan bóng tối của sự thật vừa khám phá.
Giữa cơn mê đắm 18+ của hai người, Lam An thì thầm lời hứa: "Anh là của em, Hàn Thần. Dù có chuyện gì xảy ra, em sẽ không bao giờ rời xa anh."
Anh siết chặt cô, đáp lại bằng hành động đầy quyền lực nhưng cũng vô cùng dịu dàng, tuyên bố chủ quyền của anh không phải chỉ trên cơ thể cô, mà trên cả linh hồn cô. Anh muốn xóa tan mọi nỗi đau trong cô bằng sự thân mật và tình yêu.
Sáng hôm sau, khi ánh bình minh chiếu qua cửa sổ, Lam An thức dậy với một ý chí sắt đá. Cô nhìn vào chiếc USB, giờ đây không phải là bằng chứng mà là vũ khí.
"Chúng ta phải hành động ngay," cô nói, giọng nói đầy sự quyết đoán. "Chúng ta có ba ngày. Em cần anh giúp em sắp xếp một cuộc họp báo. Em sẽ dùng video này để hạ gục Triệu Linh."
Hàn Thần mỉm cười, nụ cười chiến thắng hiếm hoi. "Anh sẽ chuẩn bị mọi thứ. Nhưng trước khi cuộc chiến bắt đầu, em cần phải khóa chặt Quỹ Đen. Điều khoản thừa kế còn một lỗ hổng: Triệu Linh có thể hủy hoại danh tiếng của em trước công chúng để vô hiệu hóa di chúc. Anh có một kế hoạch để bịt lỗ hổng đó. Cô dâu của anh, chúng ta phải biến hôn nhân giả này thành sự thật."