hững lời thì thầm của Minh Kiệt đêm qua đã in sâu vào tâm trí Nguyệt An, không thể xóa nhòa. Cô đã biết rõ hơn về sự chiếm hữu của anh ta, và đáng sợ hơn, cô đã cảm nhận được sự đồng thuận trong chính mình. Nguyệt An không còn là cô bé sợ hãi, mà là một thiếu nữ đang khao khát được dấn thân vào thế giới cấm kỵ mà cha nuôi đang mở ra.
Sáng hôm sau, Nguyệt An thức dậy với một cảm giác kỳ lạ, vừa rã rời nhưng lại vừa tràn đầy năng lượng. Cô tắm rửa, nhìn vào gương và thấy một Nguyệt An khác lạ: đôi mắt cô ánh lên sự mong đợi, và một nụ cười ẩn hiện trên môi, một nụ cười đầy bí ẩn và dục vọng.
Minh Kiệt vẫn dùng bữa sáng như thường lệ, vẻ mặt anh ta không hề thay đổi. Tuy nhiên, Nguyệt An nhận thấy ánh mắt anh ta dành cho cô hôm nay có chút khác biệt – nó sâu hơn, như đang dò xét và mong chờ một điều gì đó. Cô cúi đầu, nhưng trong lòng lại không hề nao núng.
Sau bữa sáng, Minh Kiệt bất ngờ gọi Nguyệt An vào phòng làm việc của anh ta. Đây là nơi cô hiếm khi được phép bước vào, một không gian riêng tư và đầy uy quyền. Căn phòng rộng lớn, với bàn làm việc bằng gỗ gụ sang trọng, những giá sách cao ngút chất đầy tài liệu. Mùi hương nam tính đặc trưng của Minh Kiệt bao trùm khắp căn phòng, khiến Nguyệt An cảm thấy choáng váng và kích thích.
"Ngồi đi, con gái," Minh Kiệt nói, giọng anh ta trầm ấm. Anh ta chỉ vào chiếc ghế da lớn đối diện bàn làm việc của mình.
Nguyệt An ngoan ngoãn ngồi xuống. Cô nhìn anh ta, chờ đợi.
Minh Kiệt không nói gì ngay. Anh ta chỉ nhìn cô, đôi mắt anh ta dò xét, như đang đọc thấu tâm can cô. Rồi, anh ta đặt một cuốn sách dày lên bàn. Cuốn sách không phải về kinh tế hay luật pháp, mà là một tập tài liệu về tâm lý học hành vi, đặc biệt là phần liên quan đến sự điều khiển và phục tùng.
"Con gái," Minh Kiệt cất tiếng, giọng anh ta nhẹ nhàng, nhưng từng lời lại như một mệnh lệnh. "Con đã lớn, và đã đến lúc con cần học một số bài học mới."
Nguyệt An khẽ rùng mình. Cô biết, đây không phải là những bài học thông thường.
"Bài học đầu tiên," Minh Kiệt nói, ánh mắt anh ta dán chặt vào cô, "là về sự phục tùng tuyệt đối. Con sẽ phải học cách lắng nghe, tuân theo mọi mệnh lệnh của ba, không một chút nghi ngờ hay phản kháng."
Anh ta đứng dậy, bước đến phía sau ghế của Nguyệt An. Tay anh ta nhẹ nhàng đặt lên vai cô, rồi từ từ di chuyển xuống, vuốt ve cánh tay cô. Nguyệt An cảm thấy một luồng điện chạy dọc sống lưng, toàn thân cô căng cứng nhưng lại không hề muốn kháng cự.
"Con sẽ học cách làm hài lòng ba, từng chút một," Minh Kiệt thì thầm vào tai cô, hơi thở ấm nóng của anh ta phả vào gáy Nguyệt An. "Từ những việc nhỏ nhất, cho đến những điều mà con chưa từng nghĩ tới."
Ngón tay anh ta khẽ day nhẹ vào gáy cô, nơi anh ta đã chạm vào trong những lần trước. Rồi, anh ta đưa tay xuống, vòng qua phía trước, nhẹ nhàng chạm vào bầu ngực đang căng tròn của Nguyệt An, khẽ day nhẹ đầu ti đang cương cứng dưới lớp áo.
Nguyệt An há hốc mồm, một tiếng rên khe khẽ suýt chút nữa bật ra. Cô nhắm chặt mắt lại, toàn thân run rẩy bần bật. Cảm giác khoái cảm đột ngột dâng trào, dữ dội hơn bất cứ lần nào trước đây. Vùng kín cô co thắt dữ dội, dòng nước tình tuôn ra không kiểm soát, làm ướt đẫm quần lót.
"Đây là bài học đầu tiên, con gái," Minh Kiệt thì thầm, giọng anh ta đầy thích thú và chiếm hữu. "Hãy học cách tận hưởng sự phục tùng này. Bởi vì, con là của ba, và ba sẽ dạy con cách làm một con rối hoàn hảo."
Nguyệt An không thể nói gì. Cô chỉ biết run rẩy, chìm đắm trong cảm giác nhục nhã ngọt ngào và khoái cảm tột độ. Cô đã hiểu. Đây là sự khởi đầu của những "bài học" mà Minh Kiệt sẽ dạy cô, những bài học sẽ biến cô thành "vật sở hữu" hoàn hảo của anh ta. Và cô, đáng sợ thay, đã sẵn sàng để tiếp nhận tất cả.