đến muộn một đời

Chương 5: Dư luận trái chiều


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Những ngày gần đây, Lan tràn đầy năng lượng. Cô chăm chỉ hơn, học tập hăng say hơn, trên môi lúc nào cũng lấp lánh nụ cười. Cô gái vốn nhút nhát và ít bạn bè nay bỗng trở nên vui vẻ lạ thường, chỉ vì những tin nhắn, những cái hẹn ngắn ngủi cùng Khải.

Trong lớp, bạn thân của cô – Thu – đã để ý. Một buổi trưa, Thu híp mắt nhìn Lan, hạ giọng hỏi:
– Này, dạo này cậu hay cười một mình, lại còn chăm soi điện thoại. Có chuyện gì hả?

Lan đỏ mặt, ấp úng:
– Không… không có gì đâu.

Thu cười nhạt:
– Đừng giấu nữa. Có bạn trai rồi phải không?

Lan lúng túng né tránh, nhưng ánh mắt ngượng ngập đã là câu trả lời rõ ràng. Thu thở dài, chậm rãi nói:
– Cậu nên cẩn thận. Mình nghe mấy anh chị khóa trên kể, dạo gần đây hay thấy một chiếc xe hơi đen đón cậu. Ai thế?

Lan mím môi, cuối cùng cũng thừa nhận:
– Anh ấy tên Khải. Là… bạn mình quen tình cờ.

Thu nhíu mày:
– Khải? Có phải Khải Lâm, giám đốc trẻ của tập đoàn X không?

Lan ngạc nhiên:
– Cậu biết à?

– Cả thành phố này ai chả biết. – Thu chau mày. – Anh ta nổi tiếng giàu có, đẹp trai, nhưng cũng nổi tiếng lăng nhăng. Nghe nói bên cạnh lúc nào cũng có vài ba cô gái. Lan à, mình không muốn cậu bị tổn thương.

Những lời cảnh báo như gió lùa, khiến tim Lan thoáng chao đảo. Nhưng rồi, hình ảnh những tin nhắn quan tâm, những ánh mắt dịu dàng, lời hứa về một tương lai cùng nhau lại ùa về. Cô cắn môi, cố gắng thuyết phục bản thân:
– Có thể mọi người hiểu lầm thôi. Với mình, anh ấy rất tốt.

Thu nhìn bạn, ánh mắt lo lắng, nhưng cuối cùng không nói thêm.

Cuối tuần, Lan về nhà. Mẹ cô ngạc nhiên khi thấy con gái ríu rít gọi điện, thỉnh thoảng cười ngượng ngùng. Đợi Lan gác máy, bà nghiêm giọng hỏi:
– Lan, con đang quen ai đúng không?

Lan lí nhí gật đầu. Bà đặt bát cơm xuống, ánh mắt đầy lo lắng:
– Làm gì thì làm, con phải nhớ xuất thân của mình. Nhà mình bình thường, con lại chuẩn bị ra trường, đừng dính vào những người quá khác biệt. Con có biết anh ta là ai không?

Lan ngước lên, cố gắng giải thích:
– Con biết. Nhưng anh ấy không hề coi thường con. Anh ấy tốt lắm mẹ à. Anh ấy còn hứa sau này sẽ đưa con đi du lịch, chăm lo cho con…

Mẹ cô khẽ thở dài:
– Con gái, những lời hứa đẹp đẽ nhất thường cũng dễ tan biến nhất. Con phải tỉnh táo.

Lan im lặng, tay vô thức siết chặt chiếc vòng tay Khải tặng. Cô không muốn tin những điều mẹ nói. Trái tim cô đang ngập tràn tình yêu và hy vọng. Cô tin, Khải khác với những gì thiên hạ đồn thổi. Anh dịu dàng, quan tâm, và chắc chắn anh thật lòng.

Nhưng Lan không hề biết, chính khoảnh khắc cô gạt bỏ những lời cảnh báo, cũng là lúc cô đặt mình vào con đường đầy bi kịch không thể quay đầu.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×