Tuấn Kiệt đặt tách cà phê lên bàn, thản nhiên kéo ghế ngồi xuống ngay bên cạnh bàn làm việc của Hạ Vy. Mặc dù phòng có rất nhiều chỗ trống, anh ta lại cứ nhất quyết… kế bên cô.
Hạ Vy liếc mắt sang, giọng không thèm giấu sự khó chịu:
– Văn phòng hết ghế à?
Tuấn Kiệt gật đầu tỉnh bơ:
– Ừ. Hết ghế đẹp rồi. Mà anh thích làm việc gần người thông minh.
– Vậy thì anh nên ngồi trước... gương.
Anh bật cười, ngón tay gõ nhẹ lên ly cà phê:
– Em đúng là kiểu người khiến người khác vừa tức vừa muốn... trò chuyện tiếp.
– Còn anh là kiểu người khiến người ta muốn chuyển phòng làm việc ngay lập tức.
Cuộc khẩu chiến sáng thứ Hai bắt đầu bằng một tràng “ping pong” qua lại, khiến đồng nghiệp xung quanh nín thở. Có người lén mở bịch snack, vừa nhai vừa hóng, như thể đang xem livestream.
– Này, bọn mình có cần đặt cược xem ai sẽ quạo trước không? – chị Thảo kế toán thì thào.
– Tao đặt 50k cho anh sếp. Mới vô chưa đầy 2 ngày đã giỡn mặt chị Vy? Hơi bị to gan! – Hùng IT đáp.
Trong lúc đó, phòng Marketing bắt đầu họp. Tuấn Kiệt đứng lên, cầm bảng kế hoạch đi vòng quanh, phát cho từng người. Đến lượt Hạ Vy, anh không đưa hẳn tờ giấy, mà giơ ra... lưng lửng trên cao.
– Lấy đi, chị đẹp.
Vy ngẩng lên, không thèm đứng dậy. Ánh mắt cô nhíu lại, lạnh như cây kem chưa tan:
– Tôi không với. Tôi có lưng nhưng không có cánh.
– Ồ, tưởng chị có siêu năng lực cơ.
– Siêu năng lực của tôi là lờ đẹp người dư năng lượng.
Không khí phòng họp rung rinh. Một nửa chết lặng vì hồi hộp, nửa còn lại bịt miệng cười như lên cơn.
Sau cuộc họp, Hạ Vy quay lại bàn, phát hiện có một ly trà sữa được đặt ngay ngắn bên cạnh laptop. Trên nắp ly là một mẩu giấy:
“Cho người lạnh giá, uống để tan. – Sếp đẹp trai.”
Vy nhìn quanh. Tuấn Kiệt đang đứng bên cửa sổ, giả vờ nói chuyện điện thoại nhưng khóe miệng nhếch lên rõ ràng.
Cô cầm ly trà sữa lên, đi thẳng tới chỗ anh:
– Anh định làm gì?
– Trà sữa có tác dụng làm mềm tính cách. Chị thử xem?
– Tôi không nhận quà từ người tôi không thích.
– Vậy phải làm sao để được chị thích?
– Biến mất.
Tuấn Kiệt đưa tay lên ngực, giả vờ đau tim:
– Ầy da, chưa gì mà đã bị “block” cả con tim.
– Tôi không block, tôi xoá thẳng.
Chiều hôm đó, cả công ty lan truyền một tin chấn động: Sếp Kiệt sẽ chọn một người đi công tác 3 ngày tại Đà Lạt cùng anh để lập kế hoạch chiến lược.
Mọi cô gái rụng rời chân tay.
– Trời ơi, được đi với ảnh 3 ngày 2 đêm kìa!
– Làm sao để được chọn?
– Em xin đổi cả tháng OT lấy 3 ngày đó!
Nhưng khi danh sách công bố, cái tên hiện ra khiến cả văn phòng... đứng hình.
“Người được chọn: Hạ Vy.”
Hạ Vy giật mình nhìn chằm chằm vào email. Cô chưa từng đăng ký, chưa từng đề xuất.
Cô đứng dậy, đi thẳng đến phòng Tuấn Kiệt, mở cửa không gõ:
– Anh có vấn đề à?
– Có. Vấn đề là tôi muốn đi công tác với người khiến tôi không buồn ngủ khi nói chuyện.
– Đừng tưởng đẹp trai là muốn làm gì thì làm!
– Tôi không nghĩ đẹp trai là đủ. Tôi còn thông minh, vui tính và... kiên nhẫn nữa.
Anh cười, đưa tay chống cằm nhìn cô như đang xem phim:
– Sẵn sàng chưa? Đà Lạt mùa này lạnh lắm. Nhưng chắc không bằng chị.
💬 Cuối chương 2:
Hạ Vy chưa từng nghĩ, có một ngày mình sẽ "bị ép" đi Đà Lạt cùng một tên lắm mồm – người mà cô quyết tâm... không ưa. Nhưng đời không như mơ. Hoặc đúng hơn, đời đang chuẩn bị cho cô một chuỗi drama... khóc cười lẫn lộn!