Đẹp Trai Khổ Tâm

Chương 18: PHẢN ĐÒN CUỐI CÙNG


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Tin tức về mẹ Long Ca “phá talkshow” trở thành một hiện tượng mạng.

Dư luận dần nghiêng về phía anh, các nhãn hàng lớn bắt đầu “chuyển hướng”, rút quảng cáo khỏi những KOL từng hùa theo hội trà xanh. MC Trâm thì im hơi lặng tiếng, còn Khánh ThyLinh Chi chỉ biết đăng story… than “bị tổn thương bởi lòng tốt”.

Tuy nhiên, Long Ca hiểu một điều:
Im lặng lúc này không còn là lựa chọn.
Chỉ khi anh tự lên tiếng, câu chuyện mới kết thúc theo cách anh muốn – đường hoàng và dứt khoát.


Chiều hôm đó, anh ngồi trong studio nhỏ của mình – ánh sáng setup đơn giản, không hiệu ứng, không phông nền hào nhoáng.

An ngồi ở góc phòng, tay siết nhẹ kịch bản anh đã viết sẵn nhưng không sử dụng. Anh muốn nói bằng… trái tim và ký ức.

20:00 – Livestream bắt đầu.

Màn hình hiện lên khuôn mặt anh – không lớp phấn, không trang phục cầu kỳ – chỉ là Long Ca với mái tóc hơi rối, đôi mắt thẳng và giọng trầm đều:

“Tôi là Long Ca – hay trước kia, là Trần Quốc Cường. Người mà nhiều người đang tò mò, soi mói, hoặc hiểu sai.”

“Tôi không phản bác cảm xúc của bất kỳ ai. Tôi biết – có thể tôi từng khiến ai đó thấy mình không đủ quan trọng. Nhưng tôi chưa từng lợi dụng, chưa từng cư xử thiếu tôn trọng với phụ nữ, hay ai trong môi trường làm việc.”

“Tôi từng suýt cưới. Và đây là câu chuyện chưa ai biết.”


Anh hít sâu, tiếp tục:

“Năm 26 tuổi, tôi đính hôn với một người. Cô ấy là đồng nghiệp cũ, xinh đẹp, dịu dàng, và cực kỳ giỏi giang. Tôi nghĩ – đây là người tôi sẽ gắn bó cả đời.”

“Ba ngày trước lễ cưới, tôi nhận được email nặc danh. Trong đó là ảnh cô ấy đi khách sạn với đối tác của tôi – người đang ký hợp đồng hơn 1 tỷ đồng.”

“Tôi không tin. Tôi gọi hỏi. Cô ấy không chối. Cô ấy chỉ nói một câu: ‘Anh là người tốt. Nhưng em không muốn sống với người tốt mãi. Em cần… bảo đảm.’”

“Tôi huỷ cưới. Gỡ tất cả ảnh. Biến mất khỏi mạng xã hội. Đổi tên. Và bắt đầu lại từ đầu – với một nguyên tắc: Không để cảm xúc xen vào công việc. Không để tình yêu làm mờ lý trí.


Một khoảng lặng. Mọi người đang nín thở.

Long Ca nhìn thẳng vào máy quay:

“Tôi không kể để xin thương hại. Tôi kể vì tôi muốn nói với các bạn một điều: Không phải cứ bị tổn thương là sẽ hèn yếu. Và không phải cứ mạnh mẽ là không từng đau.”

“Tôi cảm ơn những người từng yêu tôi thật lòng. Và… cảm ơn cả người đã rời đi đúng lúc – để tôi biết trân trọng người đang ở cạnh mình hiện tại.”

“An, em đang xem đúng không? Anh không còn sợ yêu. Không còn sợ sai. Và không còn sợ mất nữa – vì giờ đây, anh đã biết giữ.”


Livestream kết thúc trong hơn 2 triệu lượt xem sau 1 giờ.
Mạng xã hội nổ tung với hashtag: #LongCaKhôngCầnMinhBạchVìAnhĐãThật
Các fanpage đồng loạt share lại clip, caption đủ kiểu:

– “Người đàn ông hiếm hoi không kể chuyện cũ để than, mà để kết thúc.”
– “Lần đầu tiên thấy confession không đổ lỗi, không trách móc, chỉ có… trưởng thành.”
– “Trà xanh tắt điện. Trà đá ngồi hóng.”
– “Từ giờ mấy má nào hùa theo trà xanh, mời sang livestream học nhân cách.”


Tối hôm đó, Long Ca không về nhà An. Anh đến thẳng nhà mẹ.

Cô giáo Thúy đang lúi húi gọt trái cây, thấy anh vào thì liếc nhẹ:

“Tối nay có nồi chè đậu đen nấu hồi chiều. Không biết ai đó có còn thích không?”

Long Ca ôm mẹ từ phía sau, nói nhỏ:

“Cảm ơn mẹ. Con xin lỗi vì đã từng để mẹ chịu oan thay con.”

Bà cười, giọng chùng xuống:

“Mẹ không cần con thanh minh. Mẹ chỉ cần… con sống không cúi đầu là được.”


Gần nửa đêm, điện thoại Long Ca reo. Là An.

“Anh đang ở đâu?”

“Nhà mẹ. Ăn chè đậu đen.”

“Mang cho em một hộp. Em chờ ngoài chung cư.”


30 phút sau, dưới bóng đèn vàng nơi bãi đỗ xe, An đứng khoanh tay.
Long Ca bước tới, chìa ra túi chè, cười:

“Chè đậu đen nấu bằng niềm tin. Ngọt lắm. Không cần đường.”

An nhìn anh rất lâu.
Rồi không nói gì, cô bước tới, ôm anh thật chặt.

“Em không cần anh hoàn hảo. Em chỉ cần anh giữ đúng lời: yêu em không lý trí, không toan tính – chỉ bằng trái tim và những điều đơn giản nhất.”

Long Ca siết cô trong tay.

Trà xanh, scandal, bóng tối, nỗi đau cũ – tất cả… đều dừng lại tại đây.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!