Thứ Ba đầu tuần, khi Long Ca vừa đặt ly cà phê xuống bàn làm việc thì email phòng kế toán gửi đến toàn bộ ban quản lý:
Tiêu đề: Kiểm tra gấp ngân sách dự án Resort Summer 2025
Nội dung: Phát hiện có dấu hiệu bất hợp lý trong khoản chi phí hậu cần và hình ảnh. Yêu cầu Long Ca phối hợp rà soát lại toàn bộ hồ sơ, hoá đơn, biên nhận và báo cáo chi tiết trước 17h hôm nay.
Toàn văn ngắn gọn, lạnh lùng và... đáng ngờ.
Long Ca ngồi thẳng lưng, mở tệp ngân sách. Anh biết rõ mọi con số, từng khoản chi, từng người ký duyệt. Nhưng điều lạ là: có một khoản thanh toán cho "đội hậu kỳ bên ngoài" trị giá gần 85 triệu – không phải do anh ký.
Không những vậy, hợp đồng số 048/A cũng bị chỉnh sửa: chữ ký số của anh bị chèn một cách tinh vi, khiến cho file trông như thể được ký đúng quy trình.
Ai đó… đang gài anh.
Trên group “Truyền thông nội bộ LUXE&CO”, một status được đăng:
“Khi người cũ – người mới – người nổi bật cùng dự án, thì ai cũng có nguy cơ thành người có tội.”
Comment bên dưới:
– “Ai mà đẹp trai quá cũng khổ. Vừa bị đồn tình cảm, vừa bị lôi vào vụ tiền nong.”
– “Lỡ là người yêu cũ nâng đỡ thì sao?”
– “Ủa vậy cô An tính sao ta? Có ở lại không hay bay mất tiêu?”
Ngay khi status đó vừa hiện, An xuất hiện trong văn phòng – lần thứ hai trong vòng một tuần.
Lần này, cô mang theo một file dày cộp và... bảng xác nhận chuyển khoản trực tiếp từ đối tác chính của dự án Resort.
Cô đến phòng Giám đốc Tài chính, đặt tập hồ sơ xuống:
“Dạ, bên khách hàng xác nhận không có yêu cầu gì về hậu kỳ thêm. Khoản 85 triệu đó không nằm trong yêu cầu gốc. Bên em gửi giấy xác minh chính thức.”
Giám đốc Tài chính mở mắt nhìn. “Em là…?”
“Bạn gái anh Long Ca. Nhưng hôm nay em đại diện phòng pháp lý khách hàng.”
Một câu, hai chức danh – đủ đòn phủ đầu.
Buổi trưa, Long Ca nhận tin nhắn từ Ngân:
"Em có chuyện muốn nói, liên quan đến hồ sơ. Có thể gặp riêng 10 phút không?"
Long Ca nhắn lại:
"Không cần gặp. Nếu em có thông tin, gửi thẳng cho ban điều tra nội bộ. Còn nếu chỉ có chuyện cá nhân – thì hãy để anh yên."
Ngân không trả lời. Nhưng chị Vy lại “vô tình” đăng lên story:
“Có những người tưởng mạnh mẽ, nhưng chỉ cần một email cũng đủ sụp đổ.”
Kèm theo ảnh ly trà… xanh mướt.
Đến chiều, cuộc họp khẩn được tổ chức. Thành phần tham dự: ban quản lý, phòng tài chính, phòng pháp lý và Long Ca.
Ngay khi hồ sơ được trình chiếu lên màn hình, Long Ca đứng dậy:
“Tôi không phủ nhận có chữ ký số của tôi trong file. Nhưng xin mời kiểm tra metadata gốc của tài liệu – bản PDF này được tạo lúc… 2h sáng ngày Chủ Nhật, bởi tài khoản chị Vy.”
Chị Vy giật mình. “Anh nói gì vậy?”
“Đây là bản trích xuất trực tiếp từ phần mềm quản trị hệ thống. Phòng IT đã hỗ trợ tôi lấy dữ liệu. Ngoài ra, xin mời xem file video từ camera phòng họp tầng 3 – đêm đó, có người dùng máy tính công ty để in bản hợp đồng giả.”
Video hiện lên. Bóng dáng chị Vy – với mái tóc xoăn và váy dài đặc trưng – bước vào, bật máy, mở file và cắm USB.
Phòng họp im lặng đến đáng sợ.
Long Ca quay sang ban điều tra:
“Tôi yêu cầu khởi động quy trình điều tra gian lận nội bộ theo đúng quy định công ty.”
Sau cuộc họp, Ngân đuổi theo Long Ca ở sảnh tầng 1.
“Anh… biết từ đầu đúng không? Về mọi chuyện. Cả vụ status, cả cái hợp đồng.”
“Anh biết hết. Nhưng anh muốn xem, rốt cuộc em chọn đứng bên ai.”
Ngân nhìn xuống. Tay siết chặt. “Em không nghĩ mọi thứ lại đi xa như vậy…”
“Không ai bắt em đi xa. Tất cả là do em bước chân vào cuộc chơi sai cách.” – Long Ca nói, giọng trầm thấp. “Đẹp trai là cái nợ, nhưng tử tế là sự chọn lựa. Và anh chọn giữ mình, chứ không để ai bóp méo.”
Tối đó, tại căn hộ nhỏ của An, Long Ca đến muộn – người vẫn còn mùi công việc, nhưng ánh mắt đã dịu đi.
An mở cửa, trên bàn là hai tô bún bò và một ly nước sâm tự nấu.
“Em nghĩ anh cần thanh lọc sau mớ ‘trà pha hóa chất’ mấy hôm nay.”
Long Ca cười nhẹ, ngồi xuống. “Anh cứ tưởng em sẽ giận. Hoặc ít ra… trách anh không báo trước.”
An nhìn anh một lúc, rồi đáp:
“Không ai thắng nổi một trận chiến bẩn bằng cách giữ áo trắng. Nhưng anh đã làm được.”