điệu valse của băng và lửa

Chương 10: Bức Ảnh Cũ


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Việc sống chung đã giúp Hà tiếp cận những khu vực riêng tư hơn trong căn hộ của Minh, nơi chứa đựng những manh mối quan trọng. Hà không còn bị thúc đẩy bởi ý định trả thù mù quáng, mà bởi khao khát tìm ra sự thật đằng sau những bí mật đang giam hãm cả hai.

Một buổi sáng, khi Minh đang tắm, Hà lén vào phòng làm việc của anh ta. Cô không tìm kiếm tài liệu kinh doanh, mà là những vật dụng cá nhân. Cô mở ngăn kéo tủ khóa duy nhất mà Minh luôn giữ chìa khóa bên mình. Cô đã tìm thấy chiếc chìa khóa đó trong túi áo khoác của anh ta.

Bên trong ngăn kéo không có tiền bạc hay vũ khí, chỉ có một chiếc hộp gỗ nhỏ. Bên trong chiếc hộp là một vật duy nhất: Bức Ảnh Cũ đã ố vàng.

Bức ảnh chụp ba người đàn ông trẻ tuổi, đang đứng cười rạng rỡ trước một tòa nhà cũ kỹ. Ba người đó là:

Minh: Trẻ hơn nhiều, nhưng vẫn là đôi mắt sắc lạnh.

Cha của Hà: Trông trẻ trung và khỏe mạnh, khác hẳn hình ảnh nghiêm nghị mà Hà quen thuộc.

Người Thứ Ba (T): Một người đàn ông khác, có khuôn mặt thân thiện, nhưng có một ánh mắt sắc sảo, tự tin.

Sự thật đã rõ ràng: cha cô và Minh không chỉ là đối thủ kinh doanh. Họ đã từng là bạn bè hoặc đồng nghiệp thân thiết. Điều này hoàn toàn mâu thuẫn với câu chuyện về sự trả thù mà Hà đã xây dựng.

Hà lật mặt sau bức ảnh. Có ba chữ cái được viết vội: M. H. T.

Hà nhận ra, sự thật về vụ tai nạn dường như phức tạp hơn trả thù cá nhân rất nhiều. Vụ việc không phải là sự đối đầu giữa hai người, mà là sự phản bội của một người thứ ba đối với cả hai.

Đúng lúc đó, Minh bước vào phòng làm việc. Ánh mắt anh ta ngay lập tức đổ dồn vào chiếc hộp mở và bức ảnh trong tay Hà. Lớp băng giá trở lại khuôn mặt anh ta, lạnh lẽo và giận dữ hơn bao giờ hết.

"Em đang làm gì vậy, Hà?" Giọng Minh trầm thấp, đầy sự thất vọng và bị phản bội.

Hà không lùi bước, dù cô cảm thấy tội lỗi. Cô giơ bức ảnh lên. "Đây là sự thật mà anh không muốn tôi biết, đúng không? Cha tôi, anh, và ai là người này? T là ai?"

Minh tiến đến, giật lấy bức ảnh. "Anh đã tin em, Hà! Anh đã cho em vào nhà, cho em sự tin tưởng. Và em đã làm gì? Em lục lọi đồ đạc của anh như một kẻ trộm!"

"Anh đã giữ bí mật về mối quan hệ của anh với cha tôi!" Hà hét lên. "Nếu anh không giấu, tôi đã không phải làm điều này! Anh ta là ai? Anh ta có liên quan đến vụ tai nạn của cha tôi không?"

Minh nhìn bức ảnh, một nỗi đau rõ ràng thoáng qua trong đôi mắt anh ta. "Anh đã cố gắng bảo vệ em khỏi sự thật, Hà. Anh đã cố gắng bảo vệ anh... khỏi những ký ức này."

Anh ta siết chặt bức ảnh. "Tên anh ta là Trường. Anh ta là đối tác cũ của anh và cha em. Và anh ta là người đã phản bội cả hai chúng tôi."

Sự thú nhận đã được đưa ra, nhưng niềm tin giữa họ đã bị tổn hại nghiêm trọng. Hà đã phá vỡ sự tin tưởng của Minh, và Minh đã giữ một bí mật chết người. Trò chơi đã không còn là điều tra, mà là Liên Minh Bất Đắc Dĩ chống lại một kẻ thù chung.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×