Đoạn Kết Của Câu Chuyện

Chương 14:


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bài viết liệt kê chuyện tình của Chu Dịch Tinh thời còn là ca sĩ ở quán bar.


Sau khi nổi tiếng, anh ta lập tức chia tay bạn gái yêu lâu năm để dựng hình tượng độc thân, còn lợi dụng mối tình cũ để xây dựng hình ảnh chung tình hút fan.


Sau đó lại hẹn hò nhiều cô gái giàu có, lợi dụng họ để có thêm tài nguyên, đến khi đóng một vai diễn được yêu thích thì một bước thành sao.


Anh ta luôn miệng nói chia tay trong hòa bình, dùng vẻ ngoài chung tình, lời nói mập mờ để khiến người ta tưởng anh ta mới là người bị tổn thương.


Các bạn gái cũ uất ức không thể nói ra.


Cho đến lúc này, gió đổi chiều, vài người đã tung đoạn chat và kể lại những gì họ bị netizen công kích.


【Gương mặt đàn ông ăn bám phát cáu cũng lộ rõ rồi đó ha.】

【Trước tôi đã nói thằng này nói chuyện kỳ cục mà bị fan nó chửi sml, giờ tỉnh ra rồi nha!】

【Thương cho Thẩm Mạt Chi và Bạch Uyển, bị bám dính để tạo nhiệt, còn bị fan hắn vu khống chửi rủa.】

【Nghệ sĩ nữ thật sự khó sống hơn nam nhiều, mấy nam nghệ sĩ thiếu tôn trọng phụ nữ vẫn có fan bênh, còn nghệ sĩ nữ dù không làm gì sai cũng bị bôi đen, bị chửi, bị bịa đặt chuyện xấu.】


Theo hợp đồng, Chu Dịch Tinh không thể rút khỏi chương trình giữa chừng, nhưng anh ta đã hoàn toàn bị "tử hình xã hội" và bị cô lập.


Tương lai sự nghiệp đi về đâu, không cần nói cũng biết.


18


Chương trình nhanh chóng đi đến hồi kết.


Trong đêm tỏ tình – điều mà khán giả mong chờ nhất cuối cùng cũng có lời giải đáp:


Nếu cả hai đều thích nhau, vậy vì sao trước đây lại ly hôn?


Trước đêm ghi hình chương trình hẹn hò này, đạo diễn đã yêu cầu mỗi người viết một bức thư gửi đến người trong mộng.


Nếu tìm được người phù hợp, bức thư ấy sẽ được công khai.


Nếu không thì có thể chọn không công bố.


Còn một tiếng nữa đến giờ tỏ tình, tôi cuối cùng cũng lấy lại điện thoại, và nhìn thấy bức thư của Tư Duật gửi cho tôi.


Lúc kéo đến cuối thư, một giọt nước mắt nóng hổi rơi xuống màn hình, ngón tay cũng run lên không kiểm soát được.


Thì ra, anh ấy đã biết tôi từ khi mười sáu tuổi.


Khi đó, tôi bất chấp sự phản đối của ba, lén lút đi thử vai.


Chỉ là một vai phụ không mấy lời thoại, vậy mà tôi đã vui sướng suốt bao ngày.


Hứng khởi đến mức sáng nào cũng dậy sớm đi chạy bộ.


Lúc đó tôi đeo tai nghe có dây, khi chạy lên cầu thì loáng thoáng nghe thấy tiếng kêu cứu, cứ tưởng mình nghe nhầm.


Cho đến khi vô thức liếc sang một bên, tôi bị dọa sợ đến suýt hét lên.


Một đứa bé bị đuối nước, hoảng loạn vẫy vùng liên tục, hoàn toàn không để ý đến cậu thiếu niên đang cố an ủi phía sau.


Nhìn dáng vẻ của cậu ấy sắp kiệt sức đến nơi, tôi vội la to cầu cứu.


Nhưng xung quanh chẳng có ai, điện thoại không mang theo, chỉ có chiếc MP3.


Không còn cách nào khác, tôi nhảy xuống nước, tát cho đứa bé kia mấy cái khiến nó choáng váng, rồi cùng cậu thiếu niên ấy kéo nó lên bờ.


Người lớn nhanh chóng tìm đến, hiện trường chỉ còn tôi và cậu thiếu niên kia – trông cũng tầm tuổi tôi.


Tôi không nhịn được nói: “Cậu cũng gan thật đấy, cứu người thì cũng phải biết mình có đủ sức không chứ.”


Cậu ta cúi đầu ngồi trên đất, ho khan vài tiếng, vẫn cố cãi lại: “Tôi là do nửa đêm hôm trước cứu người nên mới sốt cao thế này, tôi đủ sức mà.”


Tôi tức đến bật cười: “À à à, cậu khoẻ nhất, nếu không có tôi thì cậu giờ đang ngồi tâm sự với Diêm Vương rồi đấy!”


Cậu ta: “...”


Khi tôi quay người rời đi, nghe thấy cậu ta khẽ nói một câu cảm ơn.


Tôi không quay đầu lại, chỉ giơ tay vẫy: “Nếu thật lòng cảm ơn, thì hãy làm fan đầu tiên của tôi nhé. Tôi tên là Thẩm Mạt Chi, sau này cậu sẽ thấy tôi trên TV đấy, nhớ kỹ nha!”


Từ đầu đến cuối, tôi chỉ thấy được khuôn mặt nghiêng trắng bệch của cậu ta.


Sau này gặp quá nhiều người, trải qua quá nhiều chuyện, tôi đã sớm quên mất việc này, càng không nhớ rõ cậu thiếu niên ấy trông thế nào.


Không ngờ được – cậu thiếu niên ấy lại chính là Tư Duật, chồng cũ của tôi.


Anh ấy quả nhiên giữ lời hứa, trở thành fan đầu tiên của tôi.


【Vậy ra Tư tổng chính là Jasmine, cái quả cầu pha lê hoa nhài ở tập đầu là tín hiệu quá rõ ràng rồi còn gì!】

【Nick name của Tư tổng thật sự là “Fan đầu tiên của Thẩm Mạt Chi”, mà bài chia sẻ toàn là tin tuyên truyền phim của chị Mạt!】

【Trời ơi tôi nhớ ra rồi! Lúc chị Mạt bị công kích ác liệt nhất, anh này thức cả đêm để report mấy nghìn bình luận ác ý, sau đó tôi còn add anh ấy vào group fan nữa, tuy không bao giờ phát biểu gì nhưng khi tôi gửi cho anh ấy một bài fanfic cặp đôi Tinh Mạt, anh ấy nửa đêm reply: “Xin lỗi, tôi là fan only, dị ứng với fanfic.” Buồn cười nhất là tác giả sau đó còn xóa truyện, nói là có người trả tiền mua độc quyền.】

【Tôi cũng là fan couple Tinh Mạt, hồi đó tìm fanfic đọc khắp nơi, sau này thấy nhiều truyện yêu thích bị xóa, chẳng lẽ cũng là do Tư tổng mua đứt!?】

【Đáng thương quá, thấy vợ mình với người khác được ghép đôi liền tức giận, chỉ biết dùng tiền để giải nỗi đau!】


...


Tôi vừa lau nước mắt, đọc tới đây lại bật cười.


Thì ra anh ấy còn có mặt trẻ con như vậy.


“Cô Thẩm, chuẩn bị ghi hình rồi.”


Nhân viên thấy mắt tôi đỏ hoe, vội hỏi: “Cô không sao chứ?”


Tôi lắc đầu: “Xem thư của mọi người, cảm động quá.”


Cô ấy dường như hiểu ra điều gì, liền nở nụ cười ngọt ngào, thì thầm: “Thật ra em là fan couple của chị với Tư tổng đấy, hai người nhất định phải hạnh phúc cả đời nha!”


Tôi cười đáp lại: “Nhờ phúc lời chúc của em, nhất định rồi.”


Khoảnh khắc đẩy cửa ra, tôi hít sâu một hơi.


Tư Duật mặc bộ vest đen đứng giữa sân thượng.


Cả biển hoa hồng đỏ rực rỡ, như biển lửa đắm say.


Tôi mặc chiếc đầm lụa trắng từng bước tiến đến gần anh.


Ánh mắt anh đỏ hoe nhưng ánh lên nụ cười, dịu dàng vô cùng.


Anh đưa cho tôi bó hoa trong tay, vươn tay ra: “Thẩm Mạt Chi, em có bằng lòng cùng anh, bắt đầu từ bó hoa này, dùng cả đời hoàn thành mối tình yêu mà ta đã bỏ lỡ trước hôn nhân không?”


Tôi hiểu rõ lời chưa nói hết trong câu ấy.


Hôn nhân của chúng tôi là một cuộc giao dịch ngắn ngủi.


Không ngờ được, cái kết lại là sự khởi đầu của rung động.


Từ hôm nay trở đi, mỗi ngày đều là thời kỳ yêu đương.


Tôi không chút do dự đặt tay mình vào lòng bàn tay ấm áp của anh.


“Tư Duật, anh biết mà, em chỉ có một câu trả lời.”


“Em đồng ý.”


Khi chúng tôi hôn nhau, pháo hoa rực rỡ đồng loạt nở rộ giữa bầu trời đêm.




trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!