độc chiếm vợ yêu

Chương 5: Bản Hợp Đồng Ma Quỷ


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Lâm Thiên Quân đứng đó, cao lớn như một vị thần, ánh mắt sắc bén của anh nhìn thẳng vào An Hạ. Cô gái trước mặt anh giờ đây trông vô cùng thảm hại. Mái tóc rối bời, quần áo xộc xệch, khuôn mặt xinh đẹp lấm lem nước mắt và bụi bẩn. Nhưng trong đôi mắt hạnh nhân ấy, anh vẫn thấy được một sự quật cường không chịu khuất phục. Nó giống như một đóa hoa dại, dù bị vùi dập nhưng vẫn cố vươn mình về phía ánh sáng.

An Hạ hoảng hốt lùi lại một bước. "Là... là anh?"

"Phải, là tôi," Lâm Thiên Quân đáp, giọng nói vẫn lạnh lùng nhưng không còn vẻ xa cách như trong phòng khách sạn. "Cô Trịnh Hạ An, xem ra cô đang gặp chút rắc rối."

An Hạ cắn chặt môi, không đáp. Cô không biết người đàn ông này muốn gì. Anh ta tìm đến đây để làm nhục cô, hay để đòi một lời giải thích cho đêm qua? Dù là gì đi nữa, cô cũng không còn gì để mất.

Lâm Thiên Quân ra hiệu cho Trần Phong. Người trợ lý lập tức bước tới, đặt một tập tài liệu lên chiếc ghế đá bên cạnh An Hạ.

"Đây là gì?" An Hạ cảnh giác hỏi.

"Một lời đề nghị," Lâm Thiên Quân nói. "Hay đúng hơn, là một lối thoát cho cô."

An Hạ nghi ngờ mở tập tài liệu ra. Dòng chữ lớn đầu tiên đập vào mắt cô: "HỢP ĐỒNG HÔN NHÂN". Cô sững sờ, ngước lên nhìn anh, không tin vào mắt mình.

"Anh... anh nói gì vậy?"

"Kết hôn với tôi," Lâm Thiên Quân nói một cách thản nhiên, như thể đang bàn về một hợp đồng kinh doanh. "Tôi cần một người vợ để đối phó với những buổi tiệc tùng và sự thúc giục của gia tộc. Cô cần một chỗ dựa để thoát khỏi tình cảnh hiện tại và lấy lại những gì đã mất. Chúng ta là một cuộc trao đổi công bằng."

An Hạ nhìn anh như nhìn một kẻ điên. "Tại sao lại là tôi? Có biết bao nhiêu phụ nữ ngoài kia sẵn sàng làm vợ anh."

"Bởi vì cô là người đầu tiên," Lâm Thiên Quân nói, ánh mắt anh nhìn sâu vào cô, "là người phụ nữ đầu tiên có thể chạm vào tôi. Và... tôi đã lấy đi thứ quý giá nhất của cô. Coi như đây là sự bồi thường."

Sự bồi thường. Hai từ đó như một cái tát giáng mạnh vào lòng tự trọng của An Hạ. Cô cười một cách chua chát. "Lâm tổng đây thật hào phóng. Dùng một cuộc hôn nhân để bồi thường cho một đêm sai lầm. Anh nghĩ tôi sẽ đồng ý sao?"

"Cô không có lựa chọn nào khác," Lâm Thiên Quân nói thẳng. "Ký vào bản hợp đồng này, cô sẽ trở thành Lâm phu nhân. Món nợ của cô, tôi sẽ trả. Danh dự của cô, tôi sẽ lấy lại. Kẻ đã hãm hại cô, tôi sẽ khiến chúng phải trả giá gấp trăm lần. Cô sẽ có tất cả mọi thứ."

Anh tiến lại gần cô, cúi xuống, giọng nói trầm thấp đầy mê hoặc nhưng cũng đầy áp lực. "Còn nếu cô từ chối... thì cứ tiếp tục lang thang trên đường phố, bị người đời khinh bỉ, và nhìn những kẻ đã hại cô sống một cuộc đời sung sướng. Cô chọn đi."

An Hạ siết chặt tay. Những lời nói của anh ta tàn nhẫn nhưng lại là sự thật. Cô nhìn vào bản hợp đồng, rồi lại nhìn vào khuôn mặt lạnh lùng nhưng đẹp như tạc tượng của anh. Cô đang đứng trước một ngã rẽ của cuộc đời. Một bên là vực thẳm không đáy, một bên là một bản hợp đồng ma quỷ với một người đàn ông nguy hiểm.

Cô nghĩ đến người mẹ đã khuất, nghĩ đến công sức cả đời của bà đang bị những kẻ khác chiếm đoạt. Cô nghĩ đến sự nhẫn tâm của cha, sự đắc thắng của Tuyết Nhi. Ngọn lửa hận thù trong lòng cô bùng lên. Cô không thể gục ngã.

"Được," An Hạ ngẩng đầu lên, ánh mắt đầy quyết tâm. "Tôi đồng ý. Nhưng tôi cũng có điều kiện."

Một nụ cười hài lòng thoáng qua trên môi Lâm Thiên Quân. "Nói đi."

"Thứ nhất, đây chỉ là một cuộc hôn nhân trên danh nghĩa. Chúng ta sẽ không can thiệp vào cuộc sống riêng của nhau. Thứ hai, sau khi tôi lấy lại được công ty An Thị và trả thù những kẻ đã hãm hại tôi, bản hợp đồng này sẽ chấm dứt. Thứ ba..." cô ngập ngừng một chút, "...anh không được chạm vào tôi nữa."

Lâm Thiên Quân nhếch mép cười. "Điều kiện thứ nhất và thứ hai, tôi đồng ý. Còn điều kiện thứ ba... phải xem biểu hiện của cô đã, Lâm phu nhân."

Nói rồi, anh đưa cho cô một cây bút. An Hạ không do dự, ký tên mình vào bản hợp đồng. Kể từ giây phút đó, cuộc đời cô đã được trói buộc với vị Diêm Vương sống của Sài Gòn. Một cuộc đổi chác đã bắt đầu, và không ai biết được, ai sẽ là người thua, ai sẽ là người thắng trong ván cờ này.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.