Lần này Viện Trưởng Lão lại vượt qua Sáng Thế Thần Điện, tự mình phát thiệp cử hành Đại hội trăm phái, Viện Trưởng Lão muốn làm gì? Muốn tập hợp lực lượng trăm phái cùng nhau đối phó Thượng Quan gia, đoạt lại Sáng Thế Thần Điện sao?
Còn nữa, có vẻ như đến bây giờ bọn họ vẫn chưa nhận được thiệp mời!
Mặt Thượng Quan Vân Trần đen: "Bọn họ không mời Sáng Thế Thần Điện?"
Thượng Quan Dương trầm ngâm một lúc: "Ít nhất trước mắt chưa có. Lần này Viện Trưởng Lão phát thiệp rất nhanh, chỉ ba ngày, đã phát ra 270 thiệp mời rồi."
"Môn phái nhận được thiệp mời nói thế nào?" Ngọc Ưu Liên hỏi.
"Viện Trưởng Lão mời môn phái lại rất hợp lý, mười môn phái đứng đầu mỗi nơi đều được mời. Môn phái nhận được thiệp mời đều tỏ vẻ sẽ đến đúng hạn."
Sắc mặt Thượng Quan Vân Trần càng âm trầm.
Qua sáu trăm năm mới có Đại hội trăm phái một lần, cho dù lương tâm hắn ta có mê muội thế nào, cũng nói không nên lời bọn họ phát thiệp mời ra là hợp lý, bây giờ Viện Trưởng Lão cho các môn phái trong thiên hạ một cơ hội cạnh tranh công bằng, những môn phái này không đồng ý mới là lạ.
"Nếu Viện Trưởng Lão đã quyết định xử lý chuyện này công bằng, thì thiệp mời của chúng ta phải có chứ?" Thượng Quan Vân Trần không xác định, nói.
Thượng Quan Dương có chút tức giận trợn mắt nhìn hắn ta: "Ta đang lo lắng không có thiệp mời sao? Lần này hành động của Viện Trưởng Lão lại đánh mặt chúng ta."
Còn đánh vô cùng ác! Nhưng những môn phái có thực lực trên Ngũ Hành Đại Lục đều thừa nhận lần Đại hội này, bọn họ không thừa nhận cũng không được, đã thừa nhận, nhất định phải đi. Nếu bọn họ không thể tham gia Đại hội lần này, bọn họ cũng chỉ có thể nghĩ cách âm thầm phá hỏng Đại hội.
Các Trưởng lão trốn đi lúc trước đã khiến thực lực của Sáng Thế Thần Điện giảm mạnh, nếu chống lại mấy trăm môn phái, bọn họ cũng thật sự ăn không tiêu."Đám Trưởng lão nào, lúc trước không nên thả cho chạy, nếu ɢɨết ૮ɦếƭ toàn bộ thì sẽ không còn nhiều chuyện nữa rồi." Ngọc Ưu Liên nghiến răng nghiến lợi, trong mắt xẹt qua vẻ ác nghiệt.
"Bây giờ nói những chuyện này thì có tác dụng gì? Hai người các ngươi, chuẩn bị sớm một chút đi, cho dù Đại hội trăm phái lần này có mời chúng ta hay không, cũng không thể để Viện Trưởng Lão và Ám Dạ Đế Quốc nhờ cơ hội này mà liên hợp với chúng môn phái." Thượng Quan Dương tràn đầy ngoan cố, dieendaanleequuydoon – V.O, ác nghiệt không thể nghi ngờ.
"Vâng. Con sẽ nói cho toàn bộ Đại lục ở trước Đại hội, chúng ta mới là người thống trị Ngũ Hành Đại Lục." Thượng Quan Vân Trần cười lạnh, hơi thở lạnh lẽo từ trên người hắn ta phát ra.
Không phải vừa vặn muốn chọn một đối tượng ɢɨết gà dọa khỉ sao? Viện Trưởng Lão dám cầm đầu cành ô liu chính là lựa chọn tốt.
"Đúng rồi, cha, Viện Trưởng Lão phát tấm thiệp mời đầu tiên cho ai?" Thượng Quan Vân Trần hỏi.
Đột nhiên vẻ mặt Thượng Quan Dương lạnh xuống, thâm trầm nói: "Viện Trưởng Lão phát tấm thiệp mời đầu tiên cho Ám Dạ Đế Quốc."
Vẻ mặt Thượng Quan Vân Trần cứng đờ, nếu là Ám Dạ Đế Quốc, đúng thật là hắn không có cách nào, nhưng sao đám Trưởng lão kia có thể phát thiệp mời cho Ám Dạ Đế Quốc? Bọn họ lại nhận Ám Dạ Đế Quốc? buông? Thù hận của Sáng Thế Thần Điện và Ám Dạ Đế Quốc giằng co hơn vạn năm, sao bọn họ có thể dễ dàng buông bỏ như vậy?
Chẳng lẽ là bởi vì Bạch Vũ?
Thượng Quan Vân Trần đoán được sự thật, nhưng không thể không đành chịu, tâm tình tối tăm tới cực điểm.
Bạch Vũ bị hắn ta nhớ thương mấy ngày này lại trôi qua cực kỳ tốt, nàng đang chờ Viện Trưởng Lão thông cáo kết quả cho thiên hạ.
Không nghĩ tới Viện Trưởng lão không chỉ công bố tin tức cho thiện hạ, mắng Thượng Quan gia máu chó đầy đầu, lại còn chuẩn bị một Đại hội trăm phái, chấn động Ngũ Hành Đại Lục!
Quả nhiên các Trưởng lão kiến thức rộng rãi, cả đám đều là lão hồ ly, gây ra động tĩnh còn lớn hơn tưởng tượng của nàng.
Giờ phút này, Đại hội trăm phái lại chắc chắn là thời cơ tốt nhất, thanh danh của Thượng Quan gia ở Sáng Thế Thần Điện rơi xuống đáy cốc, đợi đến khi Đại hội kết thúc, chỉ cần Ám Dạ Đế Quốc giành được thứ nhất, có thể thuận lý thành chương dẫn dắt 100 môn phái đứng đầu dẹp đánh Sáng Thế Thần Điện.
Chỉ là...
"Thượng Quan Vân Trần có quấy rối không? Có để Đại hội lần này được khai mạc không?" Bạch Vũ chớp mắt, tựa vào người Dạ Quân Mạc.
Dạ Quân Mạc chơi đùa với sợi tóc đen của nàng, cười nhạt một tiếng: "Đừng nói Thượng Quan Vân Trần, cho dù là Thượng Quan Dương cũng không có bản lĩnh này. Phá hỏng lần Đại hội này chính là đối địch cùng tất cả môn phái ở Ngũ Hành Đại Lục, trừ phi Thượng Quan Dương bất kể hậu quả, hai bên tổn hại, nếu không chắc chắn Đại hội sẽ được tổ chức đúng hạn."
"Nếu như ông ta thật sự làm như vậy thì sao?" Bạch Vũ nhíu mày, hai bên tổn hại cái gì, Thượng Quan Dương sẽ không để ý, nếu ông ta muốn làm một chuyện, tuyệt đối có thể bất chấp, ૮ɦếƭ cũng sẽ làm cho bằng được.
Những chuyện ông ta làm trước kia, không có chuyện nào là không đánh cuộc? Một khi bị phát hiện, toàn bộ Thượng Quan gia của ông ta sẽ xong đời. Nhưng ông ta vẫn làm.
"Hắn sẽ không ngọc thạch câu phần (ý nói không phân biệt được tốt xấu, đồng quy vu tận), Tề trưởng lão cũng đã phát thiệp mời cho Sáng Thế Thần Điện rồi."
"Mời bọn họ?!" Tròng mắt Bạch Vũ đều sắp trừng ra, buồn bực cọ cọ người Dạ Quân Mạc: "Chẳng lẽ Đại hội trăm phái không phải vì đối phó với bọn họ sao? Mời bọn họ tới làm gì? Bọn họ kiêu ngạo giành được thứ hạng, hoặc là đứng đầu..."
"Sẽ không." Dạ Quân Mạc cúi đầu nhìn Bạch Vũ, khóe miệng vẽ ra độ cong yêu nghiệt: "Ta sẽ không cho bọn họ cơ hội lấy được thứ hạng."
Bạch Vũ không hiểu lắm, chỉ là Đại hội trăm phái sắp được cử hành, chắc chắn nàng cũng phải tham gia, tham gia đại biểu cho Ám Dạ Đế Quốc.
Tính ra cũng đã lâu rồi nàng chưa thăng cấp cảnh giới, nhưng năm con Triệu hoán thú đáng yêu cũng đã củng cố cảnh giới, có lẽ đã đạt tới đẳng cấp cao nhất của Tôn chủ, cấp 7.Toàn bộ linh thuật cũng đã được thăng cấp xong, dieendaanleequuydoon – V.O, trong khoảng thời gian lắng đọng lại và củng cố này xem như hoàn thành, nàng có thể bắt đầu thử đánh sâu vào Đại Đế rồi.
Bạch Vũ bế quan tu luyện ngay tại mật thất bên dưới Viện Trưởng Lão. Về chuyện Đại hội trăm phái, nàng không hiểu, cho tới bây giờ cũng chưa từng tiếp xúc với loại Đại hội này, toàn bộ đều giao cho Dạ Quân Mạc và các vị Trưởng lão Viện Trưởng Lão đi an bày.
Cũng may bây giờ Viện Trưởng Lão nghênh đón đệ tử tách khỏi Sáng Thế Thần Điện, coi như là một thế lực vừa phải rồi.
Trên thực tế, thực lực đỉnh cao của Viện Trưởng Lão cao kinh khủng, ngoại trừ Sáng Thế Thần Điện, không có một môn phái nào có thể có nhiều Đại Đế và Vương Giả tọa trấn như vậy, cho dù là Ám Dạ Đế Quốc cũng không có.
Nhưng Viện Trưởng Lão cũng có rất ít đệ tử bình thường, nhân vật có thực lực trung đẳng cũng gần như không có, cho nên vừa có chuyện chính là điều động Vương Giả, sau đó lôi kéo mấy đệ tử theo cùng.
Thời gian Đại hội được định cực kỳ gần, chỉ có hơn một tháng, bởi vậy tất cả mọi người bề bộn nhiều việc, Dạ Quân Mạc cũng bề bộn nhiều việc, cũng may vết thương của hắn đã hoàn toàn khỏi hẳn, thực lực cũng khôi phục đến đỉnh cấp Đại Đế, chỉ kém một chút là có thể khôi phục đến Thần Hoàng.
Bạch Vũ tu luyện cũng rất thuận lợi.
Có tinh thể cực phẩm trong tay, lại có mấy bình linh tửu giúp đỡ, chỉ mấy ngày Bạch Vũ đã đột phá trở thành Đại Đế.
Đại Đế sơ cấp, mức linh lực cao nhất là 25000, nhưng linh lực trong linh mạch Bạch Vũ mới chỉ có 11000 điểm.
Không đủ nhiều để cho mấy con Triệu hoán thú thăng cấp linh thuật, nhưng hoàn toàn đủ để lên tới cấp 8.
Bạch Vũ vung tay lên, gọi toàn bộ 5 tên tiểu gia hỏa ra, chuẩn bị cho bọn nó thăng cấp. Chờ sau khi gọi ra, Bạch Vũ mới phát hiện, bọn nó đã không còn là tiểu gia hỏa được nữa, hình thể khổng lồ gần như lấp đầy cả mật thất.
Hình thể của Tiểu Bạch lớn gấp đôi con hổ bình thường, Tiểu Thanh mở cánh đã lớn không thua gì máy bay loại hình nhỏ. Cái bụng của Tiểu Hôi càng tròn xoe, đáng mặt lưng hùm vai gấu, hình thể to bằng hai tầng lầu, cho dù ngồi xuống cũng chỉ có thể vất vả khom người cúi đầu ở trong mật thất nhỏ hẹp, đôi mắt gấu ướt sũng nhìn Bạch Vũ.
Ba con vừa xuất hiện đã làm cả mật thất chật ních, Trảm Nguyệt và Băng Hồ chỉ có thể u oán ru rú trong lòng Bạch Vũ, có chút tức giận trừng mắt nhìn ba con bọn nó.
Bạch Vũ cũng bị dồn vào trong góc, gần như không thể động đậy.
Ta nghĩ gì mà lại gọi bọn nó ra ở trong mật thất vậy chứ? Nếu mật thất này nhỏ thêm chút nữa... Bạch Vũ vỗ đầu mình, vội vàng chuyển 500 điểm linh lực qua cho Tiểu Hôi, Tiểu Hôi vui mừng tiêu hóa linh lực, chui vào lại trong linh mạch Bạch Vũ.
Ngay sau đó Bạch Vũ lại cho mỗi con Tiểu Thanh, Tiểu Bạch, Trảm Nguyệt và Băng Hồ 500 điểm linh lực, để cho bọn nó trở về trong linh mạch thăng cấp.
Một hơi tiêu hao mất 2500 điểm linh lực, Bạch Vũ sâu sắc cảm thấy linh lực không đủ dùng. Thăng cấp dễ dàng, nhưng tu luyện linh thuật lại khó khăn.
Bình thường đám Triệu hoán thú của nàng sẽ tự mình tu luyện linh thuật bị động, thong thả thăng cấp, lúc đột phá không cần nhiều linh lực, nhưng mỗi khi tu luyện linh thuật chủ động lên một tầng, linh lực bị tiêu phí đều khổng lồ.
Rất nhiều Vương Giả, Đại Đế tuy rằng đã đạt đến cấp bậc, nhưng Triệu hoán thú lại xa xa không đạt tới thực lực nên có, chir vì bọn họ ngưng tụ linh lực quá chậm, hoàn toàn không đủ cung cấp cho Triệu hoán thú tu luyện linh thuật.
Thông thường chỉ có tới Vương Giả đỉnh cấp, mới tính là có thực lực Vương Giả chân chính, Đại Đế cũng giống như thế.
Triệu hoán thú của Bạch Vũ đều là tuyệt phẩm, bọn nó càng tiêu hao một lượng linh thuật khủng bố để tu luyện linh thuật, tu luyện linh thuật chủ động đến tầng 8 cần 1 vạn đến 2 vạn linh lực không bằng nhau!
Bạch Vũ lấp đầy toàn bộ linh mạch, còn chưa đủ cho hai con Triệu hoán thú thăng cấp. Lần này trước khi Đại hội trăm phái bắt đầu, dieeendaaanleequuydoon- V.O, đại khái chỉ đủ cho một con Triệu hoán thú thăng cấp.Bạch Vũ quyết định thăng cấp Phách Thiên Liệt của Tiểu Bạch.
Lực phòng ngự và công kích của Tiểu Bạch đều rất lợi hại, công thủ vẹn toàn, lực công kích của bản thân cũng đủ cao, hơn nữa xác suất bạo kích 50%, cùng với khả năng một kích tất sát, đủ để ɢɨết ૮ɦếƭ Triệu hoán thú cùng cấp ngay lập tức, khiêu chiến với Triệu hoán thú càng cao cũng không thành vấn đề, là Triệu hoán thú công kích độc lập mạnh nhất của nàng.
Lần này lại thăng một bậc, là có thể thăng xác suất một kích tất sát của Phách Thiên Liệt lên tới 45%, đây đã là một xác suất cực kỳ khủng bố.
Tu luyện linh thuật bị động đến tầng 8, xác suất bạo kích cũng có thể gia tăng đến 60%.
Bạch Vũ thật chờ mong có một ngày Tiểu Bạch có thể khôi phục tư thế Vương Giả mãn cấp vạn năm trước, phải biết rằng lúc đó Tiểu Bạch đã tu luyện hai môn linh thuật này đến mãn cấp, xác suất bạo kích trăm phần trăm. Chỉ cần ra tay, nhất định bạo kích, gần như là gặp một con ɢɨết một con.
Bạch Vũ nhắm mắt lại, lấy tinh thể cực phẩm ra, tiếp tục tu luyện.
...
Ngay lúc Bạch Vũ không chuyên tâm trong lúc tu luyện, trên Ngũ Hành Đại Lục gió nổi mây phun, các đại môn phái đều chuẩn bị cho Đại hội trăm phái, Sáng Thế Thần Điện cũng không rảnh rỗi.
Thượng Quan Vân Trần tự mình dẫn theo 20 đệ tử tinh anh cấp bậc Tôn Chủ, gióng trống khua chiêng đi tới Vân Kiếm Tông.
Vân Kiếm Tông đứng thứ tám mươi sáu ở Đại hội trăm phái lần trước, đừng nhìn thứ tự này không khiến người ta để mắt, có thể được vào trong trăm môn phái đứng đầu Đại Lục thì không có ai là dễ chọc.
Hơn nữa Vân Kiếm Tông này còn là cừu địch của Thượng Quan gia, hận Sáng Thế Thần Điện thấu xương, ૮ɦếƭ cũng cứng rắn không khuất phục. Bị Thượng Quan Vân Trần gần như phái người diệt môn hai lần, mỗi lần lại đều có thể tránh được một kiếp, lại cường thế quật khởi. Lần này lại trách mắng Thượng Quan gia vô cùng tàn nhẫn trong phong trào chĩa mũi nhọn vào Thượng Quan gia.
Đối với môn phái như vậy, đương nhiên Thượng Quan Vân Trần hung hăng chèn ép, nhưng ngay cả như vậy, bọn họ vẫn có thể lấy được vị trí trong 100 vị trí đầu của Đại hội trăm phái dưới áp lực ngút trời, có thể nghĩ thực lực của bản thân bọn họ thực là vô cùng cường đại, có thể xếp trong ba hạng đầu ở toàn bộ Bắc Cương - Ngũ Hành Đại Lục.
Tông chủ Vân Kiếm Tông là một Đại Đế trung cấp, có linh mạch hệ Hỏa và hệ Kim, chiến đấu cực kỳ cường thế, chỉ công không thủ.
Tính tình của ông ta cũng cường thế như phương thức chiến đấu của ông ta, tính tình hỏa bạo, nóng nảy. Thấy Thượng Quan Vân Trần vọt vào Tông môn, ông ta giận tím mặt: "Thượng Quan Vân Trần, ngươi muốn làm gì? Dám ɢɨết đệ tử của ta, mạnh mẽ xông vào môn phái chúng ta."
"Ta cứ xông, ngươi có thể làm gì?" Thượng Quan Vân Trần cười lạnh: "Hôm nay chẳng những ta xông vào Vân Kiếm Tông của ngươi, còn muốn tiêu diệt triệt để tông môn các ngươi."
Đồng tử Tông chủ Vân Kiếm Tông co rụt lại, cười lạnh một tiếng: "Ngươi muốn diệt Vân Kiếm Tông của ta? Chỉ dựa vào ngươi và đám phế vật này?"
Đương nhiên có thể được Thượng Quan Vân Trần dẫn đến thì đều là thiên chi kiêu tử (ý nói người có tài năng, bản lĩnh) Khải Thánh Điện chọn ra, bình thường đi lại trên Đại Lục cũng được người nâng, kiêu ngạo thành quen, hôm nay lại có người đối mặt mắng bọn họ là phế vật, nhất thời sắc mặt đều đen thành đáy nồi.
"Nói khoác mà không biết ngượng, chờ chúng ta tiêu diệt toàn bộ Tông môn của ngươi, phế bỏ linh mạch của ngươi, để ngươi nhìn thấy thân nhân và đồ đệ của ngươi, từng người ૮ɦếƭ ngay trước mặt, rồi ngươi sẽ biết ai là phế vật.” Một đệ tử Sáng Thế Thần Điện tiến lên một bước, âm ngoan nói.
"Ngươi muốn phế bỏ linh mạch của ta, còn ɢɨết người của tông môn ta?" Trong mắt Tông chủ Vân Kiếm Tông thoáng hiện lên một chút vẻ ngoan độc, nâng tay vung ra một con Hỏa Xà cuồng bạo.
Hỏa Xà bắn ra giống như thanh kiếm sắc bén, nhiệt độ đốt cháy toàn thân khủng bố, sát ý nháy mắt bao phủ tên đệ tử này lại. Tên đệ tử này giật mình hoảng sợ, cảm nhận được sự sợ hãi trước nay chưa từng có, lập tức muốn lui về phía sau, nhưng dường như hoàn toàn không cử động được.
Trong điện quang hỏa thạch, dieendaanleequuydoon - V.O, Hỏa Xà đã cắn thương cổ họng hắn ta.
Phịch - -Thượng Quan Vân Trần vừa tung linh khí ra, nhanh chóng hóa giải.
Đáng tiếc vẫn chậm, chỉ đối mặt một cái, một đệ tử Tôn Chủ đã bị trọng thương.
Thượng Quan Vân Trần nổi giận lôi đình: "Vân Bất Phàm, ngươi dám đả thương đệ tử của ta?"
Tông chủ Vân Kiếm Tông - Vân Bất Phàm trợn mắt: "Ta có cái gì không dám? Ngươi đã đánh tới cửa, muốn tiêu diệt Vân Kiếm Tông của ta, chẳng lẽ ta còn không đánh lại? Ngươi coi ta là ngu ngốc sao?"
"Được! Rất tốt! Hôm nay ta sẽ hủy diệt triệt để Vân Kiếm Tông, thẳng tay chém ɢɨết cả Vân Kiếm Tông!"
"Hừ! Ngươi có bản lĩnh này rồi nói sau." Vân Bất Phàm huýt một tiếng dài: "Trưởng lão Tông môn tập hợp, theo ta đánh địch xâm phạm!"
Tiếng nói vang vọng, quanh quẩn toàn bộ trên không Vân Kiếm Tông, nhưng không có ai từ bên trong Tông môn chạy ra, vài tiếng đánh nhau từ rất xa truyền đến, theo sát sau đó là sóng khí chiến đấu cuồn cuộn tới, cuồng phong đảo qua núi rừng.
Vân Bất Phàm biến sắc, phẫn nộ chỉ vào Thượng Quan Vân Trần: "Ngươi còn phái sát thủ?"
"Đương nhiên, ngươi nghĩ rằng ta chỉ dẫn theo vài Tôn Chủ như vậy đến diệt cả Tông môn ngươi sao? Rất nhanh ba Trưởng lão Vương Giả của Vân Kiếm Tông ngươi sẽ ૮ɦếƭ không có chỗ chôn! Đệ tử của ngươi, một người cũng đừng nghĩ chạy thoát." Thượng Quan Vân Trần cười lạnh một tiếng, quay đầu liếc mắt ra hiệu với đệ tử phía sau.
Chúng đệ tử lập tức nhận lệnh, tung người nhảy, không coi ai ra gì vọt vào bên trong Vân Kiếm Tông. Phần lớn đệ tử Vân Kiếm Tông đều chỉ là cấp bậc Linh Sư, Linh Chủ, không khác gì một đám kiến ở trong mắt bọn họ, bọn họ có thể cam đoan một người cũng sẽ không chạy thoát.
Vân Bất Phàm nắm chặt nắm tay: "Khốn kiếp, đứng lại cho ta!"
"Ngươi nên để ý tính mạng bản thân chút đi." Cây thương của Thượng Quan Vân Trần xuất ra như rồng, ánh sáng bạc lóe lên chói mắt ở dưới ánh mặt trời, sát ý ầm ầm khuếch tán ra.
Vân Bất Phàm chỉ có thể gọi Triệu hoán thú ra liều mạng với Thượng Quan Vân Trần.
Tỏ vẻ mạnh mẽ tấn công, Thượng Quan Vân Trần lại không vội, tuy rằng thực lực của hắn ta không ổn định, nhưng nói như thế nào cũng đã ở trên Vân Bất Phàm, có thể không dễ dàng đánh ૮ɦếƭ Vân Bất Phàm, ít nhất cũng muốn liều đến hai bên đều tổn hại.
Nhưng nếu chỉ cuốn lấy Vân Bất Phàm, đối với hắn ta cũng không thành vấn đề.
Bên trong Tông môn không ngừng truyền đến tiếng kêu thảm thiết, Vân Bất Phàm chảy mồ hôi lạnh, Triệu hoán thú công kích càng tàn nhẫn, không lưu tình chút nào, nhưng vẫn không thoát khỏi Thượng Quan Vân Trần cuốn lấy được.
Lại truyền ra một tiếng hét thảm, Vân Bất Phàm nổi giận giống như một con sư tử: "Thượng Quan Vân Trần, ta muốn ɢɨết ngươi!"
"Chỉ dựa vào ngươi?" Thượng Quan Vân Trần khinh thường đứng ở phía sau ba con Kỳ Lân, ánh mắt cực kỳ ác nghiệt: "Đừng tưởng rằng Vân Kiếm Tông các ngươi thoát khỏi sự đuổi ɢɨết của Sáng Thế Thần Điện hai lần đã đắc chí, chỉ là ta không muốn so đo chuyện này với ngươi, bây giờ ngươi lại dám ngang nhiên cấu kết với Ám Dạ Đế Quốc, sớm thừa nhận Viện Trưởng Lão phản bội Sáng Thế Thần Điện, Sáng Thế Thần Điện sẽ không cho ngươi cơ hội nữa. Ta muốn để người trong thiên hạ đều nhìn thấy, kết cuộc phản kháng Sáng Thế Thần Điện ta!"
Thì ra là thế, khó trách sắp tới lúc tổ chức Đại hội trăm phái, đột nhiên Thượng Quan Vân Trần lại dẫn người đến tiêu diệt Vân Kiếm Tông, thì ra là muốn cho thiên hạ kinh sợ.
"Ha ha, không phải là muốn ɢɨết gà dọa khỉ sao? Đáng tiếc ngươi đã chọn sai người, cho dù là Tông môn bị ɢɨết, ta cũng muốn kéo xuống một miếng thịt từ trên người Sáng Thế Thần Điện!" Vân Bất Phàm nổi giận gầm lên một tiếng, hệ Hỏa công kích càng kinh người, Hỏa Xà đầy đất đánh về phía Thượng Quan Vân Trần.
Vân Bất Phàm điên cuồng phát tiết linh khí của bản thân, – V.O, Hỏa Xà lớp sau tiếp bước lớp trước, vĩnh viễn cũng không ɢɨết hết được.
Sắc mặt Thượng Quan Vân Trần không thay đổi, gân xanh ở khóe mắt lại hung hăng giật giật. Nếu tiếp tục liên tục công kích điên cuồng như vậy hắn cũng ăn không tiêu. Cho tới bây giờ hắn không tính một mình giải quyết Vân Bất Phàm, như vậy rất mạo hiểm.
Chờ sát thủ và đệ tử được phái đi trở về, giải quyết Vân Bất Phàm sẽ rất nhẹ nhàng, cũng là tốt nhất, phương pháp an toàn nhất.Nhưng sao đến bây giờ người đi vào tàn sát còn chưa trở lại? Chỉ tiêu diệt một đám kiến, sao cần nhiều thời gian thế?
Xa xa, một bóng dáng vội vã bay vọt tới.
Thượng Quan Vân Trần nhìn lên, là đệ tử dưới tay hắn ta, lập tức vui mừng quá đỗi, hỏi: "Giải quyết xong rồi hả?"
Mặt đệ tử trắng bệch ôm иgự¢, liên tục lắc đầu.
Lúc này Thượng Quan Vân Trần mới nhìn thấy hắn ta vô cùng chật vật, trên người có hai vết thương dữ tợn, còn bị nội thương không nhẹ.
"Sao lại thế này?!" Thượng Quan Vân Trần quá sợ hãi.
"Có, có người..." Nói còn chưa dứt lời, một đường kiếm khí lợi hại đã đâm vào trên thân hắn ta từ phía sau, kiếm phong sắc bén nhuộm máu từ иgự¢ hắn ta ra ngoài.
Sắc mặt Thượng Quan Vân Trần đại biến, nhìn người trước mắt ɢɨết ૮ɦếƭ đệ tử hắn ta, chính là một trong Tam đại trưởng lão của Vân Kiếm Tông.
Tuy rằng ông ta cũng có chút chật vật, bị thương không nhẹ, nhưng hiển nhiên còn chưa đến nông nỗi nguy hiểm đến tính mạng.
Xa xa, lục tục có người chạy tới , đều là đệ tử Vân Kiếm Tông.
"Tại sao có thể như vậy?" Thượng Quan Vân Trần không kiềm được lui về phía sau một bước. Người của hắn lại không thể ɢɨết ૮ɦếƭ đệ tử Vân Kiếm Tông? Ngược lại để cho bọn họ chạy thoát đến giúp đỡ, các đệ tử hắn dẫn đến đâu?
Vân Bất Phàm cười to: "Thượng Quan Vân Trần, không nghĩ tới đúng không? Vân Kiếm Tông ta không yếu kém không chịu nổi giống như ngươi nghĩ, ngươi chịu ૮ɦếƭ đi!"