Sáng hôm sau, Lệ Hân bước vào công ty với tâm trạng vừa hứng khởi, vừa bồn chồn. Hình ảnh Khang Duy – chàng trai cao ráo, ánh mắt sắc lạnh nhưng đầy sức hút – vẫn còn vẹn nguyên trong đầu cô. Cô tự nhủ: “Chỉ là gặp nhau một lần, sao lại để lại cảm giác khó chịu này trong tim mình?”
Công ty hôm nay có một buổi họp quan trọng với đối tác, và Lệ Hân sẽ là người trình bày chiến dịch quảng bá mới. Khi cô chuẩn bị tài liệu trên bàn, một bóng người đứng ở cửa phòng họp khiến tim cô bất giác thắt lại. Anh ta bước vào với dáng đi thẳng tắp, vest đen ôm sát cơ thể, mái tóc đen chải gọn, khuôn mặt góc cạnh và đôi mắt sắc bén khiến mọi ánh nhìn trong phòng tự động dừng lại.
Đó chính là Khang Duy.
Anh tiến vào phòng họp, không nói lời nào, nhưng ngay lập tức toát ra một uy quyền khiến không khí trở nên trầm lắng. Mọi người tự nhiên ngồi thẳng lưng, chú ý đến từng động tác, từng lời nói của anh. Lệ Hân cảm thấy tim mình đập nhanh hơn, vừa tò mò vừa cảnh giác. Cô không hiểu tại sao chỉ mới nhìn thấy một người chưa đầy một lần mà lại tạo cảm giác vừa gần gũi, vừa xa cách như vậy.
Khang Duy ngồi đối diện cô, ánh mắt như dò xét, nhưng không hề khiếm nhã. Cô có thể cảm nhận được sự chú ý tinh tế của anh: từng cái lắc đầu nhẹ, từng cái gật, từng nụ cười thoáng qua đều chứa một sức hút kỳ lạ. Anh lạnh lùng, nhưng chính sự lạnh lùng ấy lại làm Lệ Hân cảm thấy tim mình lạc nhịp, vừa sợ vừa muốn tiến lại gần để hiểu anh hơn.
Buổi họp diễn ra với tốc độ dồn dập. Lệ Hân thuyết trình, giọng cô lúc đầu hơi run, nhưng khi ánh mắt Khang Duy hướng về phía cô, cô bỗng cảm thấy một sức mạnh lạ thường. Anh nhìn cô chăm chú, nhưng không hề can thiệp hay cắt lời. Cô nhận ra rằng, trong sự lạnh lùng ấy, ẩn chứa một sự quan sát tinh tế, khiến cô vừa tự tin hơn, vừa thấy áp lực.
Đến phần đặt câu hỏi, Khang Duy chỉ gật đầu vài lần, ánh mắt không rời cô, như thể muốn đọc được từng suy nghĩ trong đầu cô. Lệ Hân thấy tim mình đập nhanh đến mức khó kiểm soát. Cô bắt đầu hiểu rằng sự lạnh lùng của anh không chỉ là vẻ bề ngoài – nó là sức hút, quyền lực, và một chút bí ẩn khiến người khác không thể không chú ý.
Khi buổi họp kết thúc, mọi người đứng dậy, di chuyển ra ngoài, nhưng Khang Duy vẫn đứng lại gần bàn Lệ Hân. Anh hạ giọng, giọng điệu điềm tĩnh nhưng đủ để cô nghe rõ:
“Cô đã chuẩn bị hết tất cả cho chiến dịch chưa?”
Câu hỏi đơn giản, nhưng cách anh nhìn thẳng vào mắt cô khiến Lệ Hân có cảm giác tim mình như bị nhích nhẹ. Cô vội gật đầu:
“Vâng… tôi đã kiểm tra mọi thứ.”
Khang Duy chỉ nhếch môi một chút, nụ cười thoáng qua nhưng không hề ấm áp, khiến Lệ Hân vừa bối rối vừa… bị cuốn hút. Anh không nói gì thêm, rảo bước đi, để lại bóng lưng mạnh mẽ, dứt khoát nhưng đầy bí ẩn. Lệ Hân đứng đó một lúc, cố gắng thu dọn cảm xúc của mình, nhưng không thể phủ nhận một điều: trái tim cô vẫn lỡ nhịp khi nghĩ về anh.
Trên đường về, Lệ Hân vừa đi vừa suy nghĩ. Cô tự hỏi tại sao một người chỉ mới gặp mà lại có thể khiến cô rung động đến thế. Sự lạnh lùng, đầy quyền lực, nhưng lại ẩn chứa sức hút khó cưỡng của Khang Duy khiến cô vừa tò mò, vừa cảnh giác. Cô nhận ra mình đang đứng trước một cảm giác hoàn toàn mới, một sự rung động chớm nở mà cô chưa từng trải qua.
Về đến bàn làm việc, cô nhìn quanh, thấy Hoàng Minh đang chờ cô. Anh ta cười nhẹ, ánh mắt ấm áp, khác hẳn với vẻ sắc lạnh của Khang Duy. “Chuẩn bị xong chưa? Buổi họp hôm nay chắc cũng căng thẳng lắm nhỉ?”
Lệ Hân không khỏi mỉm cười. Sự quan tâm quen thuộc của Hoàng Minh khiến cô thấy nhẹ nhõm, nhưng đồng thời, hình ảnh Khang Duy lại nổi lên trong đầu, làm cô xao động. Hai cảm giác trái ngược – một bên ấm áp, dễ chịu, một bên lạnh lùng nhưng đầy bí ẩn – khiến cô bối rối.
Cô biết rằng những rung động hôm nay chỉ là khởi đầu. Cuộc gặp gỡ ngày hôm qua, ánh mắt dõi theo ngày hôm nay – tất cả đều đặt nền móng cho một mối quan hệ phức tạp, nơi trái tim cô sẽ phải chọn lựa giữa tò mò, cảnh giác và sự an toàn quen thuộc.
Lệ Hân ngồi xuống, nhắm mắt lại một giây, tự nhủ: “Có lẽ… Khang Duy sẽ không dễ dàng để mình quên được.” Cô mỉm cười, vừa tò mò vừa cảnh giác, và không hề biết rằng, chính ánh mắt sắc lạnh đó đã để lại dấu ấn sâu đậm trong tim cô – một dấu ấn sẽ theo cô trong những ngày sắp tới.