dưới bóng cây cũ

Chương 5: Bước Đi Mới


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Lan đặt chân đến thành phố biển vào một buổi sáng đầy nắng. Đây là lần đầu tiên cô đi du lịch một mình kể từ khi chia tay Minh, và cảm giác này thật sự mới mẻ, vừa lạ lẫm vừa đầy hứa hẹn. Mọi thứ xung quanh đều khiến cô cảm thấy như mình đang bắt đầu một hành trình mới, một hành trình không có bóng dáng của quá khứ, không có sự trói buộc nào, chỉ có cô và thế giới rộng lớn phía trước.

Cô thuê một phòng nhỏ tại một khách sạn ven biển, nơi có thể nhìn ra đại dương rộng lớn. Cảm giác được ngồi nhìn sóng vỗ bờ, hít thở không khí trong lành khiến Lan cảm thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều. Đây là thời gian cô cần để tìm lại sự bình yên trong tâm hồn, để tự do khám phá những gì cô muốn mà không cần phải lo lắng về những trách nhiệm hay mối quan hệ cũ.

Ngày đầu tiên, Lan dành thời gian đi dạo quanh bờ biển. Cảm giác gió biển thổi nhẹ vào mặt, tiếng sóng vỗ vào bờ, mọi thứ xung quanh đều như làm sạch tâm hồn cô. Lan cười với chính mình, cảm giác như mình đang trở về một nơi rất quen thuộc, nơi không có áp lực, không có mối lo toan, chỉ có sự thanh thản.

Cô gặp một nhóm du khách đang tham gia một chuyến đi thuyền. Một trong số họ là Hân, một người phụ nữ trung niên, vui vẻ và cởi mở. Hân nhìn Lan và mời cô tham gia chuyến đi cùng nhóm. Lan do dự một chút, nhưng rồi cô gật đầu, quyết định mở lòng hơn với những người lạ. Cô nghĩ rằng, biết đâu đây sẽ là cơ hội để cô làm mới mình và tìm kiếm những niềm vui nhỏ bé trong những cuộc gặp gỡ bất ngờ.

Trên thuyền, Lan ngồi cạnh Hân. Họ trò chuyện về đủ thứ chuyện trên đời – từ công việc, gia đình, cho đến những mối quan hệ và những thất bại trong cuộc sống. Hân không ngừng khích lệ Lan, nói rằng mọi thứ rồi sẽ ổn và rằng cô xứng đáng có một cuộc sống hạnh phúc.

“Em thấy không, mỗi lần sóng vỗ vào thuyền, chúng ta lại có cảm giác muốn rời xa bờ, nhưng chính những thử thách này lại khiến chúng ta mạnh mẽ hơn. Cũng giống như trong cuộc sống, Lan ạ, đôi khi mình phải vứt bỏ những gì cũ kỹ để bước đi vào tương lai,” Hân nói.

Lan cảm thấy như mình đang nghe một lời khuyên từ một người bạn thân. Những lời của Hân thật sự chạm vào trái tim cô. Cô nhận ra rằng, dù quá khứ có đau buồn như thế nào, thì việc tiếp tục tiến về phía trước, tìm kiếm những điều mới mẻ trong cuộc sống chính là cách duy nhất để chữa lành.

Sau chuyến đi thuyền, Lan cùng Hân và nhóm bạn tham gia một bữa tiệc nhỏ trên bãi biển. Mọi người hát hò, nhảy múa, và thưởng thức món hải sản tươi ngon. Lan không thể không cảm thấy vui vẻ trước sự nhiệt tình và dễ mến của những người bạn mới. Họ khiến cô cảm thấy như mình không còn cô đơn nữa, và mỗi khoảnh khắc bên họ đều như một bước tiến quan trọng trong hành trình chữa lành của chính mình.

Trong đêm tĩnh lặng, khi mọi người đã quay về phòng nghỉ, Lan đứng một mình trên bãi biển, nhìn vào bóng đêm vô tận phía xa. Cô hít một hơi thật sâu, cảm nhận sự tự do và bình yên mà biển cả mang lại. Cô tự nhủ rằng, dù cuộc sống có khó khăn thế nào, mình cũng có thể vượt qua. Cô không còn sợ hãi trước những thay đổi, không còn lo lắng về những gì đã qua. Bởi vì, cô biết rằng, những bước đi nhỏ hiện tại chính là chìa khóa để mở ra cánh cửa của tương lai.

Làn sóng nhẹ nhàng vỗ về bờ cát, như một lời an ủi, một sự khẳng định rằng mọi chuyện rồi sẽ ổn. Và Lan, trong khoảnh khắc ấy, cảm thấy mình mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Cô sẽ bước tiếp, dù cho con đường phía trước có thể dài và gập ghềnh. Nhưng ít nhất, cô đã biết cách yêu thương bản thân mình, và đó là điều quan trọng nhất.

Ngày hôm sau, khi cô trở lại thành phố, tâm trạng Lan nhẹ nhàng hơn. Cô cảm nhận rằng, không có gì là không thể vượt qua, và dù cho tình yêu cũ đã qua, cô vẫn có thể tìm thấy niềm vui và hạnh phúc từ những điều mới mẻ trong cuộc sống.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.