Lucas hít một hơi thật sâu, cảm nhận từng nhịp tim của mình dường như hòa với tiếng trống trận vang lên trong khu rừng Eldoria. Những cây cổ thụ cao vút, tán lá rậm rạp, che khuất hầu hết ánh sáng ban ngày, khiến cảnh vật quanh anh hiện lên với màu xanh đậm đến mức mờ ảo. Không ai trong nhóm của anh từng thấy nơi nào như thế này: Eldoria không chỉ là rừng rậm thông thường; nó như một sinh thể sống, thở từng nhịp, theo dõi mọi cử động của họ.
Lucas liếc nhìn Ethan, người đang đứng bên cạnh với khuôn mặt nghiêm trọng, mắt nhìn xa xăm vào các bóng cây rung rinh theo gió. Sophia, với mái tóc nâu dài buộc gọn, đang cúi xuống kiểm tra bản đồ cổ mà họ tìm thấy vài ngày trước trong kho lưu trữ quân đội. Bản đồ này không hề có dấu hiệu về rừng Eldoria, và chính nó đã dẫn họ đến bẫy này: một khu rừng dày đặc, nơi không một tiếng chim hót hay tiếng động thường thấy trong rừng vang lên, chỉ còn lại tiếng xào xạc của lá và hơi thở dồn dập của họ.
“Chúng ta phải cẩn thận,” Sophia thì thầm, giọng cô như hòa lẫn vào tiếng gió. “Eldoria không giống bất kỳ nơi nào chúng ta từng đi qua. Nó… nguy hiểm hơn chúng ta tưởng.”
Lucas gật đầu. Anh biết Sophia không hề nói quá. Cảm giác ngấm ngầm, như có ai đó hoặc thứ gì đó theo dõi họ từ trong bóng râm, khiến toàn bộ nhóm căng thẳng.
Họ tiến bước từng bước chậm rãi, bám theo con đường mòn mờ nhạt chỉ vừa đủ cho một người đi. Bỗng nhiên, từ phía trước, một tiếng hô vang vọng làm cả nhóm giật mình:
“Đứng lại!”
Một nhóm lính đối lập bất ngờ xuất hiện giữa các tán cây, vũ khí giơ cao, mắt ánh lên vẻ thù địch. Lucas nhận ra ngay rằng họ không phải là một phần của quân đội đang chiến đấu bên kia; đây là những kẻ săn kho báu, những kẻ tìm kiếm Eldoria không phải vì tri thức hay lịch sử, mà vì vàng bạc và quyền lực.
“Ethan, Sophia, theo tôi!” Lucas ra lệnh. Anh đưa tay chỉ hướng một con đường nhỏ mà anh vừa nhận ra từ bóng rừng – một lối thoát hiểm gần như không thể nhìn thấy.
Nhóm lập tức chạy theo. Các mũi tên lao vút qua không trung, cắm mạnh vào gốc cây hoặc vách đá phía sau họ. Lucas nghe tiếng la hét của đối phương, tiếng cành cây gãy vụn dưới bước chân họ. Tất cả đều hỗn loạn.
Khi chạy, Lucas nhận ra Eldoria không phải là rừng bình thường. Mỗi bước đi đều như dẫn họ vào một mê cung tự nhiên. Những cành cây dài, dẻo như dây thừng, bỗng nhiên vươn ra, cố ngăn họ lại, và đôi lúc, những bóng đen mờ ảo thoắt hiện trước mắt, khiến cả nhóm phải dừng lại, nín thở. Sophia thốt lên:
“Các cậu có thấy không? Có gì đó… đang theo dõi chúng ta!”
Ethan nắm lấy tay Lucas, giọng run nhưng vẫn đầy quyết tâm: “Chúng ta không thể dừng lại. Chỉ cần tiếp tục chạy, tìm ra hồ Mirage, nơi bản đồ chỉ ra.”
Họ tiếp tục lao đi, trái tim đập thình thịch, hơi thở hổn hển. Lucas nhìn thấy Lake Mirage – một vùng hồ phản chiếu ánh sáng mờ ảo từ tán lá trên cao – hiện ra qua những khe hở giữa cây. Nước hồ trong đến mức phản chiếu cả hình ảnh của họ như một gương khổng lồ, nhưng có điều gì đó kỳ lạ: làn nước lung linh, dường như đang chuyển động theo nhịp chân họ, như thể hồ sống và quan sát họ.
Khi họ tới gần bờ hồ, nhóm lính đối lập cũng xuất hiện, bước chậm rãi nhưng chắc chắn, không vội vàng như trước, vì họ nhận ra Lucas và nhóm không thể thoát một cách dễ dàng. Một trận chiến mới bắt đầu, nhưng lần này, Eldoria như can thiệp. Những tảng đá lớn từ bờ hồ tự nhiên sạt xuống, chắn đường đối phương. Một vài sinh vật mờ ảo xuất hiện, bóng dáng như quái thú, với ánh mắt phát sáng xanh dương, khiến kẻ thù hoảng sợ và rút lui.
Sophia thở hổn hển: “Chúng ta… chúng ta không cô đơn ở đây. Eldoria… nó đang bảo vệ mình?”
Lucas nhíu mày. Anh biết họ vừa thoát khỏi nguy hiểm, nhưng đồng thời, Eldoria vừa phô bày sức mạnh huyền bí. Anh phải giữ cho nhóm bình tĩnh, nhưng cũng biết rằng họ sẽ không còn cơ hội rút lui dễ dàng.
Sau vài phút tạm nghỉ, Lucas ngồi xuống bên bờ hồ, tay chạm vào mặt nước lạnh. Lake Mirage im lặng, nhưng những gợn sóng nhỏ làm anh cảm giác như hồ đang nhắc nhở: Eldoria không phải là nơi dành cho những kẻ tham lam.
“Chúng ta cần tìm nơi trú ẩn,” Lucas nói. “Hãy dùng hồ làm chỗ quan sát ban đầu. Tối nay, chúng ta sẽ lập trại, chuẩn bị cho ngày mai. Eldoria còn rất nhiều điều bí ẩn, và nếu chúng ta muốn sống sót… phải hiểu nó trước.”
Ethan nhìn ra phía rừng sâu, nơi bóng tối dày đặc và cây cối khổng lồ mọc chen chúc. “Nhưng nếu những kẻ săn kho báu quay lại…” anh ngập ngừng.
Lucas đứng dậy, ánh mắt lạnh lùng nhưng quyết đoán: “Chúng ta sẽ chiến đấu. Nhưng trước hết, Eldoria đã cho chúng ta cơ hội. Chúng ta phải tận dụng nó. Ai dám nghĩ Eldoria là rừng bình thường thì sẽ không bao giờ rời khỏi đây.”
Sophia im lặng, mắt cô dõi theo những bóng đen thoắt hiện trên mặt hồ. Một cảm giác rùng mình tràn ngập cô. Không phải vì sợ hãi, mà vì cô biết rằng họ vừa bước vào một hành trình không chỉ thử thách thể chất và trí tuệ, mà còn thử thách cả linh hồn.
Khi màn đêm buông xuống, bầu trời Eldoria tỏa ra ánh sáng mờ nhạt kỳ lạ. Các vì sao như lấp lánh hơn, phản chiếu xuống mặt hồ, làm không gian thêm phần huyền ảo. Lucas nhìn quanh, biết rằng chuyến phiêu lưu thực sự mới chỉ bắt đầu. Mọi thứ phía trước – Castle Ardent, kho báu cổ, sinh vật huyền bí – vẫn chưa lộ diện. Nhưng anh tin rằng, với sự kết hợp của trí thông minh, lòng dũng cảm và tinh thần đồng đội, nhóm sẽ sống sót và khám phá Eldoria.
Một tiếng gió rít qua những tán cây già, mang theo âm thanh như tiếng thì thầm của rừng, dường như cảnh báo: “Hãy cẩn thận. Eldoria không tha thứ cho kẻ nào tham lam hay liều lĩnh.”
Lucas nhắm mắt, hít một hơi thật sâu, và thì thầm với bản thân: “Chúng ta đã bước vào Eldoria… và sẽ không quay lại như trước nữa.”