ghen nhé, bạn thân

Chương 5: Kỷ niệm tuổi học trò


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Một buổi chiều thứ bảy, thời tiết dịu dàng, An và Huy cùng nhau đi dạo quanh sân trường. Lá vàng rơi khắp lối đi, gió thu khẽ lay động mái tóc, tạo nên một bức tranh yên bình mà hai người vẫn luôn yêu thích từ thời trung học.

“Nhớ hồi trung học không?” Huy hỏi, ném một chiếc lá khô vào An, nụ cười nửa miệng hiện lên.

“Nhớ chứ, hồi đó mình toàn trốn học để đi ăn kem cùng cậu,” An cười khúc khích, mắt ánh lên vẻ tinh nghịch.

Huy giả vờ giận dỗi, “Trốn học thì tớ phải đi theo, mà tớ còn bị thầy giáo mắng nữa.”

An và Huy cười rộ lên, tiếng cười trong trẻo vang vọng trên sân trường vắng. Những kỷ niệm ấy, dù đơn giản, nhưng lại khiến cả hai cảm thấy gần gũi hơn bao giờ hết. Từng câu chuyện, từng trò đùa nhỏ đều in sâu vào trái tim họ.

Họ đi qua sân thể thao, nơi từng cùng nhau tập bóng rổ và chạy đua trong giờ thể dục. Huy bỗng dừng lại, nhìn An với ánh mắt dịu dàng: “Tớ nhớ cậu lúc đó hay bị ngã khi chạy đua, tớ toàn phải dìu cậu đứng dậy.”

An đỏ mặt, vừa xấu hổ vừa vui vẻ, “Ừ, mà tớ còn nhớ lúc cậu chia phần bánh mì của mình cho tớ nữa. Tớ lúc nào cũng thích ăn vụng mà cậu cứ nhường hết.”

Huy nhún vai, cười trầm, nhưng trong lòng dấy lên một cảm giác ấm áp: anh vẫn luôn quan tâm An, từ những chi tiết nhỏ nhặt đến từng khoảnh khắc lớn lao. Và bây giờ, khi đứng bên cô giữa sân trường dịu dàng này, tình cảm ấy trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết.

An nhìn Huy, ánh mắt thoáng lạ lẫm: “Cậu biết không, tớ luôn thấy may mắn khi có cậu bên cạnh. Dù chuyện gì xảy ra, tớ biết luôn có người lắng nghe, đồng hành cùng tớ.”

Huy cười, nhưng trái tim lại loạn nhịp. Anh muốn nói rằng: “Đó là tớ, và tớ… không chỉ là bạn thân đâu.” Nhưng câu nói ấy vẫn kìm lại, vì anh sợ phá vỡ tình bạn quý giá này.

Hai người tiếp tục đi dọc lối cổng, bất ngờ gặp một nhóm sinh viên mới chuyển đến – trong đó có một chàng trai trẻ với nụ cười tươi rói, lập tức bắt chuyện với An. Cậu ta trêu An, hỏi thăm lớp học, khiến cô cười vui vẻ.

Huy đứng bên cạnh, cố tỏ ra bình thường, nhưng trong lòng chợt dấy lên cảm giác ghen nhẹ. Một nỗi lo lắng mơ hồ: liệu cô ấy sẽ chú ý đến người này? Huy tự nhủ: “Chỉ là bạn thân thôi, nhưng… sao tim tớ lại nhói thế này?”

An vẫn vô tư, không nhận ra ánh mắt Huy đang dõi theo, vẫn cười vui vẻ với người mới. Nhưng với Huy, khoảnh khắc này là một cảnh báo tinh tế: tình cảm mà anh giữ bấy lâu nay không còn chỉ là tình bạn nữa.

Buổi chiều kết thúc, ánh nắng cuối ngày chiếu qua hàng cây, tạo những bóng dài trên lối đi. An và Huy chia tay nhau ở cổng ký túc xá, mỗi người bước đi với những suy nghĩ riêng. An vẫn hồn nhiên về kỷ niệm tuổi học trò, trong khi Huy giữ bí mật tình cảm, cảm nhận rõ ràng rằng từ giờ trở đi, mối quan hệ giữa họ sẽ dần thay đổi…

Chương 5 kết thúc, mở ra giai đoạn sự xuất hiện của crush mới và những rung động đầu tiên từ ghen tuông, chuẩn bị cho mâu thuẫn nhẹ trong các chương tiếp theo.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×