Giá Như Năm Đó

Chương 2: Chương 2


trước sau


Nó đứng trước mặt tôi, Tùng Kha nó rất cao, chỉ mới 16 tuổi đã cao hơn tôi một cái đầu. Nó đứng đối diện mà thậm chí không cúi nhìn tôi, chỉ phả loại hơi thở khiêu khích và đầy tính chất cảnh cáo từ trên xuống.
Tôi liếc nó, huơ vội mấy cái bánh trên bàn sau đó quay đầu chạy nhanh về phòng mình. Tôi luôn không phải là đối thủ của nó, từ trước đến giờ toàn bị nó đánh đến bầm dập cả người nên riết rồi cũng biết rút kinh nghiệm.
Tùng Kha đương nhiên đuổi theo, nó kéo áo tôi, tôi vùng ra, trong lúc vô ý cú đấm đã “chạm nhẹ thân yêu” lên gò má của nó. Nó đau nên cáu lắm, tôi vừa vụt chạy vào phòng định khóa cửa nhưng nó như có sức trâu mà xông vào.
Nó bắt đầu chửi thậm tệ.
- Đkmm! Mày đánh ai thế hử?
Nó bay đến tát cho tôi mấy cái bạt tay đau điếng, tôi ngã trên giường, nó trèo lên người tôi bắt đầu đánh đập túi bụi. Tôi nắm lấy cái gối tự vệ, cũng đập vào mặt nó mấy cái nhưng bạn biết…hiệu quả của cái gối đó rồi. Tùng Kha quăng cái gối qua một bên, xé đến ruột bông cũng lòi ra, trong phòng bấy giờ bông gối rơi lả tả như tuyết, cảnh tượng...lãng mạn đến lãng nhách.
Nó đấm mấy cái vào bẹ sườn, tôi nhăn mặt đau thở dốc. Dù nói 20 tuổi đầu nhưng sức lực của tôi chỉ bằng đứa con nít 15 tuổi là cùng, còn Tùng Kha 16 tuổi nhưng năm này nó hệt như con ngựa non háo chiến, nó đánh tôi, chẳng bao giờ cho tôi cơ hội để chạy trốn.
Tôi bị đánh nhưng từ trước giờ chưa bao giờ rơi nước mắt, coi như là tự tôn cuối cùng của một thằng con trai cũng được, nhưng xét ra tôi cũng chỉ là phân nửa thằng con trai thế nên cuối cùng cũng đau mà bật khóc. Tùng Kha thấy tôi khóc, như dòng máu thích hành hạ người khác được khơi dậy, nó liền tát cho tôi thêm mấy cái mà nghiến răng nói:
- Mày nghĩ mày khóc dễ nhìn lắm hay sao? Đã xấu xí còn vô tích sự, ra đường dám nói mày là anh tao đi, tao thề đập gãy giò mày!!!
Nó bắt đầu bóp cổ tôi, nếu ngày đó được miêu tả Tùng Kha, tôi sẽ miêu tả nó như con quỷ. Trước mặt tôi là một con quỷ vô nhân tính muốn bóp cổ anh nó tới chết, lúc tôi nghĩ mình sắp chết rồi, bản năng trong vô thức vùng dậy, tôi đá mạnh vào bụng nó. Tùng Kha lên một tiếng rồi nó cũng ngã lăn xuống sàn.
Tôi nghe thấy tiếng gầm gừ của nó, biết nếu mình còn ở lại thế nào cũng bị nó đánh tới chết nên vọt cái liền muốn bay ra khỏi phòng, nhưng lúc đó tôi không biết nó vừa phát hiện ra một bí mật động trời mà tôi đã giấu suốt nhiều năm tháng dưới gầm giường.
Nó đem những quyển tạp chí có hình người mẫu nam thân hình rắn rỏi hấp dẫn ra, lật qua vài trang, đột nhiên đôi mắt nó híp lại, nó nhìn tôi bằng thái độ khinh bỉ tới mức như nhìn một con côn trùng.
- Thì ra…mày là loại này, hèn gì tao đã thấy nghi rồi…Cái ánh mắt lúc mày nhìn tao tắm!
Cả người tôi cũng dần lạnh đi, nếu mà để ba tôi biết thế nào ổng cũng tống cổ tôi ra khỏi nhà, chưa kể tới mụ dì ghẻ nữa. Tôi không biết làm cái gì ra tiền, chắc đoán chừng qua một tuần cũng bị chết đói chết khát ngoài đường, tôi bắt đầu sợ hãi, tôi bắt đầu tính tới con đường lui cho mình.
Tôi đi lại gần nó, lắp bắp nói:
- Kha…mày không được nói…tao…tao…tao không cho mày nói…
- Hah! Sợ rồi hả? Thằng đồng bóng chết tiệt, suốt ngày mày ở trong phòng này mơ tới đàn ông, hai thằng đàn ông thì chơi nhau bằng cách nào vậy? Có phải dùng miệng của mày thay cho chỗ đó của phụ nữ không? Mày muốn phục vụ đàn ông lắm phải không? Được thôi, vậy thì thử làm cho tao coi…biết đâu chừng tao vui vẻ rồi không muốn nói chuyện của mày cho ba mày nữa.
Nó ngồi trên giường, nhìn tôi với đôi mắt bỉ ổi và nụ cười nhếch rất đểu.
Tôi thề, ngay lúc đó mình chẳng nghĩ được thứ gì khác. Tôi cực kì sợ phải chết đói chết khát ở ngoài đường, rất sợ bóng đêm, cũng sợ ánh nắng mặt trời và càng sợ người ta liếc nhìn tôi bằng hàng trăm cặp mắt chế nhạo. Tôi nhìn nó, không suy nghĩ quá lâu lập tức đi tới bên giường, quỳ dưới đất bắt đầu mở khóa quần của nó.
Đây không phải lần đầu tiên tôi giúp người con trai khác làm chuyện này, những năm bắt đầu phát hiện ra tính hướng, tôi đã cùng những cậu trai khác làm còn nhiều thứ hơn, nhưng bây giờ là tôi bị ép buộc phải làm. Tùng Kha ở những năm tháng trưởng thành nó vẫn là một thằng nhóc choai choai nhưng vật ở đũng quần thì chẳng thể coi thường.
Tôi biết nó từng làm tình, làm với con gái của ông chủ cửa hàng bia hơi ở đầu phố. Ngày đó nhà tôi cũng như bây giờ chẳng có người lớn, nó dắt con gái người ta về, ở trong phòng nó làm suốt một buổi chiều và rồi cô nàng kia đi ra tôi thấy cô ta khóc nức nở, đi đứng xiu vẹo rất mất tự nhiên.
Vì cái vật ở trước mặt tôi hiện tại, không phải hạng vừa đối với một đứa nhóc mới lên 16. Tùng Kha nhìn xuống tôi bằng tôi mắt của ác quỷ, nó hếch cằm nói:
- Chờ cái gì? Không phải mày quen với trò này lắm rồi hay sao?
Tôi run rẩy bấu cạnh giường, sau một hồi mới nhìn lên, cảnh cáo nó lần cuối.
- Mẹ mày lấy ba tao làm chồng, dù gì tao cũng là anh của mày.
- Nói một tiếng “anh” nữa đi, coi tao có tiễn mày chầu ông bà hay ko.
Nó ấn đầu tôi vào “cái đó”, dù gì cũng đã lâu rồi ko làm chuyện này với ai nên tay chân có chút luống cuống, ông trời bất công sinh tôi ra vốn rất “có tố chất” làm những công việc đê hèn này, ko biết nên vui hay nên buồn nhưng ngày hôm đó tôi làm Tùng Kha hài lòng, trắng trợn ra là rất sướng. Tôi có kĩ năng của một thằng gay để đánh thức những điểm nhạy cảm mà tuổi 16 nó chưa được tận hường.
Nhìn gương mặt đẹp trai nhưng mọc nanh của quỷ nó, nghe tiếng thở ồ ồ đầy hưng phấn của nó, lúc nó đến cao trào và phóng tất cả dục vọng vào miệng tôi lúc đó…bất giác ở đũng quần của tôi cũng có sự bức rức tương tự, tôi mắng bản thân mình: “Tâm ơi Tâm ơi…mày cũng điên mất rồi!!!!!! Mày là gay, nhưng là một thằng gay cặn bã không biết xấu hổ!!!”
Tối đó nó rời phòng tôi lúc hơn 8h, vừa ra ngoài vừa huých sáo trông rất thoải mái. Tôi nằm trên giường trừng trừng mắt nhìn lên nóc nhà, dù chỉ phục vụ nó bằng miệng nhưng cảm giác còn mệt hơn làm tất tần tật, miệng tôi bị rách, máu ứa ra cùng với cái mùi hăng tanh hòa vào nhau, sau khi súc miệng vẫn còn nghe thấy.
Cha tôi đi nhậu về, cũng ko hẳn là cha tôi…mà là “cha của người ta”, ổng đứng ngoài phòng khách nhìn đám hỗn độn sau đó mắng tôi không biết giúp “em” thu dọn đồ đạc. Ổng ở bên ngoài đập cửa rầm rầm, tôi nghĩ đêm hôm đó nếu ổng mà xông vô được chắc cũng đánh tôi chết rồi chôn xác đằng sau cây điệp, chỗ hay chôn những con chó nhà nuôi từ trước giờ ko may chết sớm.
Đêm đó tôi rất sợ, tôi sợ thằng Kha không giữ lời, tôi lóng lỗ tai bên vách nghe động tịnh ở phòng nó, nhưng chỉ nghe được giọng nó xin “cha của người ta” một trăm ngàn đi sinh nhật bạn. Thời đó, một trăm ngàn có thể giúp nhà tôi ăn no trong một tuần, vậy mà “cha của người ta” vẫn cười cưng chiều mà đồng ý.
Ngày hôm sau tôi xin “cha của người ta” một ngàn để mua thuốc lá, “cha của người ta” ném gạc tàn làm tôi lủng đầu đổ máu.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!