Giá Như Năm Đó

Chương 6: Chương 6


trước sau

Chúng tôi ở cùng nhà nên có nhiều cơ hội ra tay, tôi làm thế là để chắc cú vì sợ Tùng Kha là trai thẳng nó sẽ ko chịu kiểu quan hệ này, nhưng cũng bởi vì vậy mà chiều ngày hôm đó tôi tưởng mình sắp chết rồi.
Tôi tắm rửa thơm tho, tự khuếch trương chỗ đó trước khi bước vào phòng nó và đóng cửa lại. Giai đoạn đầu là tôi chủ động bò lên người nó, trong mắt Tùng Kha có tám phần bị dục vọng chi phối và hai phần nhìn tôi bằng cảm giác kinh tởm, vài giây sau chỉ nghe bên tai là tiếng thở hồng hộc khi nó bị dục vọng chi phối hoàn toàn.
Tôi tự mình ngồi lên chỗ đó của nó, Tùng Kha ko ngăn cản nó chỉ mở miệng chửi thề một tiếng khi tất cả đều trót lọt. Ko biết qua bao lâu tôi đã ko còn là người chủ động, ở nơi nào đó sắp tê cứng vì sáp nhập hung hãn, tôi bị nó lật đè xuống giường rồi dạng hai chân thẳng. Tiếng rên rỉ quẩn quanh trong căn phòng cùng với tiếng lép bép ma sát va chạm, chúng tôi dùng một loại xà phòng nên khó trách khi ngửi thấy trên mùi đối phương là hương vị giống mình sẽ tăng thêm tình thú.
Tùng Kha đỏ mắt nhìn vào chỗ kết hợp sít chặt của cả hai, tôi ko biết lúc đó nó nghĩ gì, chắc nó ko thể ngờ tới đây là giây phút tôi khiến nó đi vào một con đường đen tối nhất cuộc đời nó.
Tôi mất lí trí còn nó cũng chẳng hơn, đã lâu rồi ko làm tình nên bản thân tôi cũng ko tránh một chút mong đợi vả lại Tùng Kha rất đẹp trai, mỗi lần tôi nhìn nó, nhìn giọt mồ hôi theo từng động tác nhún người mà chảy dài trên sườn mặt tuấn tú, vật phía dưới của tôi cũng thẳng tắp. Tôi co quắp chân ôm lấy hông nó, có lúc ưỡn sóng lưng, cong người lên như dâng hiến tất cả cho dục vọng.
Phải, chỉ là dục vọng và một ít cảm giác trả thù.
- Ah…ah…mạnh lên…a…giết tao đi…sướng quá!
Thỉnh thoảng tôi còn nói mấy câu như động viên thằng bé, nó nhìn tôi, thở ồ ồ, trong mắt bấy giờ toàn là dục vọng, vài cú thúc mạnh về trước cảm giác như nó muôn chen cả gốc rễ vào trong khiến tôi một phen giật nảy người hốt hoảng.
- Sâu quá…Kha…sâu quá…
- Dâm tiện!!!
Nó tự dưng nổi khùng nghiến răng mắng rồi tát cho tôi một cái lệch mặt đi. Có thể nói tôi máu M cũng được nhưng giây phút này chỉ thấy cái tát như một phần kích thích nhiều hơn, tôi chủ động xoay tròn mông, khiến vật kia ở trong mông mình va chạm đủ góc ngách và tìm đủ mọi cảm giác có thể. Một lúc sau, Tùng Kha đến thở cũng khó khăn, nó hít hà như kẻ lên cơn nghiện, hai bàn tay bấu chặt hai bên đùi tôi tím thẫm, nó ko đánh tôi nữa cũng ko mắng tôi câu nào nữa mà điên cuồng dạng chân tôi ra, tàn phá bữa bãi ở nơi nào đó một lúc rồi cúi xuống tìm vết cắn cũ trên cổ tôi, cắn nghiến lại lần hai cùng lúc đó bên dưới va chạm loạn xạ. Trước khi phóng chất lỏng nóng hổi vào bên trong tôi, nó gầm lên một tiếng thúc sâu đến ko thể sâu hơn, chạm đến điểm chí mạng bên trong làm tôi cũng co giật đồng thời bắn ra ướt cả bụng.
- Ah…mẹ nó!
Tùng Kha buộc miệng mắng một câu.
Sau cao trào nó ngã lên người tôi thở hổn hển nhưng chỗ đó vẫn thít chặt ko rời, cảm giác vừa có cái gì tràn ra bên ngoài, chảy giữa khe mông khiến tôi ớn rợn. Chưa bao giờ tôi làm tình với con trai lại ko đeo bao và cũng chưa bao giờ có thứ gì xấu hổ hơn cảnh tưởng tượng trong mông mình có thứ của kẻ khác vừa chảy ra. Tôi úp mặt qua gối, Tùng Kha giật cái gối kéo ra bắt tôi nhìn nó, trong đôi mắt nó bấy giờ tôi thấy được sự hài lòng đến vui vẻ, hồ hôi tầng tầng lớp lớp khiến gương mặt nó trông quyến rũ chả kém một thằng con trai trưởng thành.
Nó nhìn tôi một lúc mà ko nói gì, tôi lại cảm giác cái đó vẫn còn ở trong cơ thể mình nên vội muốn đẩy ra nhưng nó ko cho, mới động đậy vài cái mà cảm giác thứ đó của nó trong nơi chật hẹp của tôi lại rục rịch to lên, tôi mở miệng muốn nói nhưng chẳng thốt lên được cái gì, Tùng Kha thay tôi nói:
- Nếu là con gái, chắc sau hôm nay có thể mày mang thai con tao rồi đấy.
Tôi quay sang một bên ko nhìn nó, nó bấu mặt tôi kéo lại, ngữ điệu nghiêm túc kèm theo tức giận.
- Từ nay cấm mày ko nhìn tao! Sợ hả? Tự dâng lên rồi bây giờ muốn chạy hả? Trễ rồi con ạ!
Nó gập hai chân tôi lên phía trước, bắt đầu cuộc chiến tàn khốc thứ hai.
Âm thanh rên rỉ quẩn quanh khắp căn phòng từ chiều đến tận giữa tối, mùi hương tình dục đầu tiên trong sự lén lút khiến đó là ngày ko ai có thể quên.
Tháng 2 dương lịch, không khí tết đã ngập tràn trên đường phố và mọi nhà.
Tôi ngồi trong căn phòng ko có ánh sáng, nhìn ra ngoài cửa sổ đường xá đã thắp lên ánh đèn và những băng rôn chào mừng năm mới rực rỡ. Bên ngoài phòng khách là tiếng cười đùa ồn ào, ban chiều tôi thấy Tùng Kha vừa đưa Thúy về, hôm nay cô mặc đằm hồng xinh xắn, tóc búi cao, nụ cười rực rỡ mà thân thiện khiến ai nấy trong nhà cũng quý. Thúy làm tôi có mơ ước kiểu…nếu như mình sinh ra đã là con gái.
Ko biết bao nhiêu lần tôi tự hỏi nếu tôi là con gái, cuộc đời này có phải đã dễ dàng hơn rồi ko? Tôi cũng từng học giỏi, cũng từng là niềm tự hào của cha mẹ cho tới lúc tôi phát hiện mình chỉ thích con trai và bắt đầu những mối quan hệ đen tối. Stress vì chuyện học, vì các mối quan hệ, vì gia đình đỗ vỡ, vì cô đơn, vì ko ai san sẻ, vì bản thân hèn mọn và quá yếu đuối…cuối cũng tôi đã là tôi như hiện tại, tương lai chỉ là một bức tường đen u tối.
Mỗi lúc như thế này tôi thường nhớ tới mẹ. Hôm qua, mẹ đã gửi đến nhà một bức thư, bức thư đó ko đến tận tay tôi mà vô tình lúc cùng Tùng Kha làm tình xong tôi phát hiện tờ giấy bị vo tròn trong vỏ rác cuối góc phòng. Trong thư mẹ nhắn cho tôi đến gặp bà vào bảy giờ rưỡi tối nay tại một quán café cách đây một con đường, tôi đang phân vân ko biết có nên đi hay ko, vì lâu lắm rồi bà ko liên lạc hỏi han gì tôi. Lấy chồng rồi, bà biến mất như thể bà chưa từng có một đứa con trai, tôi thương bà nhưng tôi cũng hận bà, tôi hận vì ngày đó sao bà ko mang theo tôi, ko chịu nhận nuôi tôi mà đẩy tôi cho bọn người ko thương yêu gì tôi.
Ngoài kia vẫn là âm thanh gia đình ấm áp vọng tới, tôi giống như con chuột nhắt bên góc, lẳng lặng ngậm nhấm bóng đêm và sự cô đơn tột cùng. Nửa tiếng sau, tôi khoác lên người cái áo mỏng và bước ra khỏi cửa.
Tùng Kha cùng lúc muốn đưa Thúy về nhà, tôi bắt gặp chúng ngoài cửa.
- Anh Tâm chào anh!
Thúy vừa thấy tôi liền gật đầu chào lễ phép. Tôi nhìn nụ cười của cô, nhìn hào quang sáng chói toát ra từ Tùng Kha và cô, tôi lại cảm giác bản thân mình giống thứ gì đó ô uế hèn mọn ko xứng đứng cùng bầu không khí. Tôi ngừng một chút nhìn cô ko đáp trả, đi thẳng qua chỗ của hai người.
- Đi đâu?

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!