Tùng Kha gọi lại. Nó từng nói tôi là đồ chơi của nó, nó có quyền quản tôi và quản cả chuyện đi đứng của tôi.
Tôi quay lại, ngoan ngoãn bình thường như một con cún đáp:
- Ra ngoài chút.
- Ko đi đâu hết, mày vô mà dọn dẹp rửa chén, hôm nay mẹ mệt ko làm được.
- Lát nữa về rồi làm.
- Ko là ko!
Thúy nhìn tôi, nhìn qua Tùng Kha sau đó kéo tay áo Tùng Kha, nói nhỏ:
- Sao anh nói với anh Tâm kì vậy, ảnh có việc thì cho ảnh đi đi!
Nếu bình thường là con Tú, thế nào Tùng Kha cũng quay sang mắng một câu: “Chuyện này cô quản được à?”
Nhưng đây là Thúy, như suy nghĩ của tôi, Tùng Kha muốn chiều theo ý bạn gái nên mới miễn cưỡng ko nói gì nữa, để cho tôi đi, nhưng đôi mắt lúc nó nhìn qua làm tôi có cảm giác mình như một tội nhân vượt ngục.
Tối đó tôi gặp mẹ, mẹ gầy đi nhiều và trên mặt bà có những vết thương tím thẫm, bà ngồi ở một góc quán café nhìn tôi đi tới với đôi mắt hiền hậu đã quá mệt mỏi để chống cự với đời. Ngoài mặt tôi bình thản nhưng tim tôi đang siết lại, đau đớn và chua chát.
Bà ngồi trước tôi hỏi tôi:
- Mấy năm nay con có sống tốt ko? Con gầy quá Tâm…
Tôi như một đưa trẻ làm nũng muốn mẹ nó dỗ dành khi nó bị người ta đối xử tệ, định đáp: “Ko! Con ko sống tốt gì cả, bọn người đó ai cũng ăn hiếp con.”
Nhưng bà ko cho tôi cơ hội nói, bà rũ mặt nhìn xuống mu bàn tay xương xẩu của mình, nói với nụ cười nhàn nhạt:
- Mà…chắc là tốt hơn mẹ rồi…
- Ai đánh mẹ dữ vậy? Chồng mẹ hả? – Tôi hỏi khi nhìn những vết thương khác trên cổ bà.
- …Chuyện làm ăn gặp chút khó khăn, dượng của con cũng khổ tâm lắm.
Bà trả lời ko đúng ý mà tôi, ý của tôi chỉ muốn nhấn mạnh có phải người đàn ông đã cưới bà bạo hành bà, nhưng bà lại trả lời cho tôi biết hoàn cảnh hiện tại của “bọn bà”, thứ mà tôi chẳng buồn quan tâm.
- Tâm…con có muốn sống với mẹ ko?
Hôm đó bà hỏi tôi câu đó, nhưng bà ko trông đợi câu trả lời của tôi là đồng ý hay ko đồng ý mà thứ bà trông đợi là chuyện tôi có thể giúp bà lấy trộm sổ đỏ khu đất mà “cha người ta” đang cho thuê trọ hay ko. Hôm đo tôi ko đồng ý, tôi chẳng có cái gan để nói tới chuyện trộm cắp vả lại tôi sợ nếu ko may bị phát hiện, cái mạng nhỏ này cũng toi luôn. Tôi ko đồng ý nên mẹ tôi rũ mắt buồn bã, bà nói trong vẻ tiếc nuối: “Nếu đã vậy thì thôi…”
“Thì thôi” có nghĩa là mày đừng có mơ được mẹ đón đi, sống vui vẻ với mẹ.
Tối đó tôi thơ thẫn đi về nhà, ở trước cửa gặp nó đang đứng phì phèo thuốc lá.
Tùng Kha nheo nheo mắt nhìn tôi, rít vội một hơi thuốc mới hỏi:
- Đi gặp ai đấy?
- Mày biết rồi. – Tôi như cái máy đáp nó.
- Gặp mẹ mà sao mặt như đưa đám mẹ vậy?
- Đừng có trù ẻo bả!
Tôi ngẩn nhìn nó. Tôi muốn kể cho mẹ nghe rằng mỗi lúc có ai nói xấu bà, tôi luôn lấy hết can đảm của mình để ra mặt cho bà, muốn hỏi tại sao tôi thương bà đến như vậy nhưng nhất định phải có cái sổ đỏ thì bà mới chịu dẫn tôi đi, để tôi được ở cùng bà.
Tùng Kha đi tới, nó vừa hút thuốc vừa nhếch miệng cười đểu, xỉ vào bên ngực tôi nói bằng giọng khinh khỉnh:
- Tao vẫn nói như thế đấy, muốn làm gì nào? Đánh nhau ko?
Nó càng lấn tới, tôi càng bước lùi, tôi chỉ nhìn nó nhưng ai cũng biết tôi ko có can đảm để chống lại nó, ko chửi cũng ko thể đánh nó. Tùng Kha thấy chán, nó rít một hơi thuốc rồi ném ra đất sau đó phỉ một bãi bước bọt, quay đầu bỏ vào nhà. Lúc này tôi nhìn dưới đất, xung quanh đầy tàn thuốc và hơn bảy cái đầu lọc lả tả, tôi nhặt điếu thuốc đã sắp tàn mà Tùng Kha vừa vứt ra, ngồi xổm bên hàng rào nhà chậm run rít một hơi.
Nếu như tôi có tiền, có thể lúc nãy đã đưa cho mẹ tôi hết, nói rằng bà đem tiền đó đi mua đồ ăn tẩm bổ và khám bác sĩ, trông bà gầy rạc, trông vết thương của bà chẳng phải chuyện nhỏ đâu. Nhưng đáng tiếc ngay một đồng mua thuốc lá tôi cũng ko có và bây giờ tôi cũng đáng thương có thua gì bà?
Điếu thuốc đã cháy đến đầu lọc sắp tắt tôi vẫn còn tiếc mà quăng đi, giọt nước mắt rớt trên mặt đường thành những vết sẫm màu. Tùng Kha đứng bên trong hàng rào cửa, tôi nghĩ nó vào nhà lâu rồi nhưng ngạc nhiên nó vẫn đứng đó, trong đêm tối tôi thấy nó như một oan hồn với đôi mắt đỏ rực kiểu sắp hại người.
Tình dục là thứ xoa dịu cơn đau trong lòng, tôi tin điều đó.
Trong bóng đêm khi ko ai nhận ra ai, chỉ có thể xác quấn quýt, cơn đau và khoái cảm hòa quyện, mỗi lần chìm đắm thì ko muốn tỉnh dậy nữa. Tùng Kha đã ở sâu trong cơ thể tôi liên tục thúc mạnh, tôi bấu chặt vào tầm lưng trần đã lấm tấm mồ hôi, nhịp nhàng ưỡn người phối hợp với nó, khiến da thịt cả hai thít chặt nhau tới mức như ko thể tách ra.
- Mạnh…mạnh chút nữa…giết tao…giết tao luôn đi…ah….ah…
Tôi rên rỉ cầu xin nó, nếu ai có có thể chết khi làm tình thì tôi ước người đó nên là tôi, cái chết của sung sướng khi bản năng quay lại hoàn toàn với mình. Tôi muốn chết, nhưng tôi sợ chết, những vết sẹo ở cổ tay là minh chứng cho sự yếu đuối và nỗi xung đột tột cùng trong quá khứ.
Hôm nay tôi muốn mạnh mẽ hơn, muốn mạnh mẽ để làm điều gì đó to lớn hơn.
Tùng Kha nắm lấy tóc tôi giật ngược khiến tôi ngẩn đầu nhìn, nó nhìn tôi bằng đôi mắt tàn khốc và ngập tràn tình dục, tôi cảm nhận được đêm nay nó có chút điên cuồng tuy những tháng vừa qua mỗi lần chúng tôi làm tình đều điên cuồng nhưng lần này nó đang điên cuồng hơn tất cả. Nó nhìn tôi trong bóng tối, mắt nó đảo xuống cổ và ngực tôi, trước giờ nó chưa từng vuốt ve cơ thể tôi dù khi đó đang trong cơn hứng phấn tột độ nhưng hôm nay nó làm thế. Nó cúi xuống mơn trớn bên cổ, xương quai xanh tiếp theo rãi đầu lưỡi đi qua hai điểm nhỏ nhô cao trên ngực tôi rồi bắt đầu gậm vào, như gậm mút bầu ngực non mởn của con Tú, gậm một cách nhiệt tình và ngon ơ.
Tôi ko biết cảm xúc gì len vào lòng mình, một chút lạ lẫm nhưng cũng sướng rơn người, tôi lấy tay xoa vùng cơ bụng rắn chắc của nó. Cảm giác như những tháng này Tùng Kha hay gập bụng nhiều hơn, cơ ở đây càng ngày càng săn và lộ ra múi bụng nam tính, tôi thèm khát nhìn xuống, nuốt một ngụm nước miếng vào mà ko lường được động tác thình lình của Tùng Kha tiếp theo. Môi tôi bị cái gì phủ lấy, mềm mại, ẩm ướt, xúc cảm kì lạ.
Tùng Kha hôn tôi, điều khiến tôi vừa nghĩ tới cũng ko khỏi giật mình. Nó dám hôn tôi, nó chịu hôn tôi trong khi nói nói tôi là một thằng gay đáng kinh tởm. Nghĩ lại, có thể hôm nay gặp được Thúy nên nó hơi mất lí trí nên tôi cũng ko để tâm, còn chủ động đáp trả. Đầu lưỡi quấn quýt, hôn tới đầu óc chao đảo nhưng lạ thay đây gợi lên một cảm giác mới lạ khác, phải nói là…thỏa mãn một cách thần kì khi bên dưới chúng tôi đang thít chặt nhau và bên trên cũng đau giao triền nồng nhiệt.
Hai linh hồn như tìm được cùng xúc cảm, hơi thở của Tùng Kha ngày một gấp gáp, nó thúc đẩy thêm vài lần nữa trong lúc đang ngấu nghiến môi tôi.
- Ah…
Nó ngẩn đầu gầm lên một tiếng, phía dưới cũng bắn ra ồ ạt, lần này nhiều bình thường một chút. Tôi với tay lấy khăn đầu giường lau đi chất lỏng trên bụng mình sau đó đem khăn nhét ra đằng sau lau đi vết tích đang chảy ra ồ ạt giữa khe mông. Tùng Kha đã ngồi dậy ở cuối giường, nó nhìn trong lúc tôi đang làm những điều đó, tôi thấy cái đó của nó lại dựng thẳng nhưng nó ko có nói sẽ tiếp tục chỉ lấy một điếu thuốc bỏ lên môi hút từng ngụm.
Đang là lứa tuổi học sinh nhưng nó còn sành hút thuốc hơn cả người lớn, làn khỏi mỏng vờn quanh gương mặt đang đọng tầng mồ hôi, tôi nhìn nó già dặn như là thằng con trai tầm 25 tuổi. Trên người nó còn có loại hơi thở quyến rũ của những thằng con trai trãi qua nhiều cuộc vui mà hãnh diện rằng ko phải con Tú, tôi mới là người khiến nó dần có loại hấp dẫn đó.
Tôi nghĩ tới chút thành tựu, bâng quơ rồi tự cười, định mặc quần áo xong trở về phòng nhưng vài giây sau Tùng Kha đưa qua nửa điều thuốc. Nó ko nói gì, chỉ nhìn tôi rồi rũ mắt như thái độ san sẻ, tôi cũng ko nói gì, nhận lấy rít một hơi sảng khoái. Hút thuốc sau khi làm tình là một loại hưởng thụ ko đùa được, tôi mơ màng tựa lưng đầu giường ko muốn đứng dậy nữa, rít một hơi rồi lại một hơi. Tùng Kha lại ngẩn nhìn tôi, nhìn một lúc lâu.
Tôi chưa từng nói với ai dạo này nó rất hay nhìn tôi, bất kể tôi làm gì ở nơi có mặt nó thì nó đều chú ý tới mức ko sót một cử chỉ, nhiều lúc khiến tôi cảm thấy ko tự nhiên. Con trai ở tuổi này lớn rất nhanh, nhớ hồi ngày nào nó hở gặp tôi đi loanh quanh trong nhà tùy thời ko vừa lòng thì đè ra đánh nhưng gần đây cũng ko vậy nữa, ai cũng nói nó có chút thay đổi…chắc là kể từ khi quen Thúy, nó trông điềm đạm và trưởng thành hơn. Tôi ko biết đúng hay sai, nhưng ko bị ăn đòn nữa đương nhiên là chuyện tốt chỉ có điều nó chuyển sang chuyện hành hạ tôi về đêm. Hình như là mỗi đêm đều làm vài hiệp, có khi cả ban ngày.
Hôm nay có thể nói là đặc ân lớn vì chỉ làm một hiệp, tôi ngồi trên giường hút xong điếu thuốc, nhìn cái kia của nó vẫn thẳng tắp như vậy, coi như trả ơn điếu thuốc cũng được, tôi bò xuống sờ rồi ngậm lấy cái vật thô lớn. Tùng Kha ko phải đứa non về tình dục nhưng so với tôi nó chỉ là cậu trai mới lớn. Với kĩ năng của một thằng gay “chuyên nghiệp”, quãng thời gian qua tôi đã dạy cho nó rất nhiều “chiêu trò”, chiêu khiến cho nó muốn ngừng cũng ko ngừng được. Tùng Kha lại bắt đầu thở dốc, nó nắm tóc tôi bắt đầu vận động bít-tông, tôi dùng đầu lưỡi đánh một vòng chẳng bao lâu thì khiến nó bắn thêm một lượt.
Tôi lau khóe miệng, nó thở hồng hộc sau cao trao nhưng nhanh chóng lấy lại ánh mắt cay nghiệt, rít khẽ mắng:
- Mày đúng là thứ đồng bóng dâm tiện! Từng làm tình với cả trăm thằng đàn ông mới thành thục như vậy hả?
Tôi đã mặc xong quần áo định ra ngoài, thành thật đáp nó:
- Tao ko phải đĩ điếm, ko tới số lượng đó đâu. Chỉ là vài người quen, “chơi” riết rồi cũng thành thục.
Tới hồi bị tát đỗ xuống giường tôi cũng chưa biết chuyện gì xảy ra. Đầu óc vẫn còn ong ong chưa tỉnh, bên má đau rát tưởng chừng tróc da. Tùng Kha đã trèo lên người bóp cổ tôi, vừa bóp cổ vừa gầm gừ như một con quỷ. Tôi tưởng tượng như thời gian đột ngột trở về năm nó 16, cái năm mà hễ gặp tôi là đè ra đánh đập túi bụi, nhưng bây giờ nó đang bóp cổ giống như muốn giết quách tôi luôn.
- Mày cố ý? – Nó tự nhiên nghiến răng hỏi một câu.