Sáng hôm đó, Tống Lam bước vào phòng họp với tâm trạng vừa căng thẳng vừa quyết tâm. Vụ bê bối trong công ty chưa hề lắng xuống, mà ngược lại, càng lúc càng phức tạp hơn. Những bằng chứng mới cho thấy có sự dàn dựng và sự phản bội sâu sắc hơn những gì cô từng tưởng tượng.
Khang đã có mặt từ trước, ánh mắt anh nhìn cô tràn đầy sự ủng hộ, không lời nào cần nói cũng đủ để cô cảm nhận được anh luôn ở bên.
“Hôm nay, chúng ta sẽ có một cuộc họp đặc biệt với toàn ban lãnh đạo,” Lam mở đầu. “Mọi người cần phải đối diện sự thật, không thể trốn tránh.”
Giọng nói của cô vang lên đầy quyền lực và quyết đoán, khiến tất cả những người có mặt không thể không lắng nghe.
Các thành viên trong hội đồng có vẻ không thoải mái, họ biết rằng đây không phải cuộc họp bình thường, mà là lúc bộc lộ và làm sáng tỏ mọi chuyện. Một số người cố gắng né tránh ánh mắt của Lam, những người khác lại căm ghét, đâm thọc sau lưng cô.
Lam nhẹ nhàng, nhưng không kém phần sắc sảo, trình bày từng chi tiết về vụ án, từ các khoản tiền nghi vấn đến các hành động gian trá bị phơi bày.
Đột nhiên, một tiếng động mạnh vang lên khi cửa phòng họp mở ra. Mọi ánh mắt đều hướng về phía đó, và người bước vào khiến không khí trở nên đặc quánh: đó là một người đàn ông trung niên, trông rất lịch sự, nhưng ánh mắt lạnh lùng và sắc bén.
Anh ta không ai khác chính là ông Minh – một trong những nhân vật quyền lực nhất trong công ty, người mà Lam vừa mới phát hiện đứng sau những âm mưu đen tối.
“Cô Lam,” ông Minh nói giọng trầm, “Tôi biết cô đang cố gắng hủy hoại danh tiếng tôi và những người đồng sự. Nhưng cô có chắc mình không sai lầm?”
Lam ngẩng cao đầu, nhìn thẳng vào ông ta:
“Ông Minh, mọi bằng chứng đều nói lên sự thật. Tôi không hề sợ đối mặt với ông. Nếu ông vô tội, hãy cho mọi người thấy.”
Cuộc đối đầu nảy lửa bắt đầu. Những lời qua tiếng lại, những cáo buộc chồng chất. Lam cảm nhận rõ sự chống đối mạnh mẽ từ phía ông Minh và phe phái của ông.
Nhưng cô không cô đơn. Khang đứng sát bên, bất cứ lúc nào cũng sẵn sàng bảo vệ và hỗ trợ cô.
Sau nhiều giờ tranh luận, Hội đồng quyết định thành lập một ủy ban độc lập để điều tra toàn diện vụ việc, đồng thời tạm đình chỉ chức vụ của ông Minh và các cộng sự.
Lam thở phào nhẹ nhõm, nhưng trong lòng vẫn còn nhiều điều trăn trở.
Buổi tối, khi trở về nhà, Lam nhận được một cuộc gọi bất ngờ từ em trai. Giọng anh run rẩy:
“Chị… có một chuyện rất quan trọng muốn nói.”
Lam cầm máy, lòng không khỏi lo lắng.
Em trai kể rằng cô bạn gái “trà xanh” kia đã tiếp tục gây rắc rối, phá hoại hình ảnh của Lam trước mặt gia đình và bạn bè, thậm chí còn dọa dẫm khiến anh ta hoang mang.
Lam không thể tin được. Cô từng nghĩ mọi chuyện đã kết thúc, vậy mà “con sâu” kia vẫn không chịu buông tha.
“Em phải đứng lên, đừng để cô ta đè đầu cưỡi cổ,” Lam nghiêm nghị nói. “Gia đình là để bảo vệ nhau, không ai có quyền xúc phạm hay gây tổn thương em.”
Em trai nghẹn ngào cảm ơn chị, hứa sẽ mạnh mẽ hơn.
Những ngày tiếp theo, Lam tập trung hơn vào công việc, đồng thời không quên dành thời gian để chăm sóc gia đình. Cô biết rằng đây không chỉ là cuộc chiến với thế lực bên ngoài, mà còn là đấu tranh để giữ gìn những giá trị tình thân.
Trong một buổi tiệc thân mật do công ty tổ chức, Lam bất ngờ gặp lại người đàn ông mà cô từng cảm mến. Anh đã quay trở lại thành phố, mang theo những thay đổi tích cực trong cuộc sống.
Ánh mắt anh nhìn Lam đầy trìu mến, như muốn nói rằng mọi chuyện sẽ ổn thôi.
Lam mỉm cười, cảm thấy lòng mình ấm áp hơn. Đó là một dấu hiệu tốt, một điểm tựa tinh thần cần thiết để cô bước tiếp trong những ngày gian nan phía trước.
Đêm ấy, nằm trong căn phòng yên tĩnh, Lam thầm hứa với bản thân sẽ không bao giờ từ bỏ, sẽ dùng sức mạnh của chính mình để chinh phục tất cả thử thách.
Cô là người phụ nữ mạnh mẽ, không để bất cứ ai đẩy mình vào góc tối.