Bạn có câu chuyện hấp dẫn trong đầu? Hãy biến đam mê viết lách thành thu nhập! Tham gia tieuthuyet.vn – nền tảng dành riêng cho tác giả Việt. Viết truyện, chia sẻ đến hàng ngàn độc giả và bắt đầu hành trình kiếm tiền từ sáng tác ngay hôm nay. Đăng ký dễ dàng – Xuất bản nhanh chóng – Thu nhập minh bạch. 👉 Trở thành tác giả và bắt đầu kiếm tiền từ truyện của bạn!
Em trai tôi dẫn bạn gái mới về nhà ăn Tết. Vừa gặp mặt, cô ta đã không giữ ý tứ, bóng gió mỉa mai tôi:
— “Chị à, gần ba mươi tuổi rồi mà còn bám lấy bố mẹ, chẳng chịu dọn ra riêng, cứ như tài sản nhà này là của cô ta vậy. Con gái đừng quá kén chọn, tìm đại ai đó rồi lấy chồng cho xong chuyện đi.”
Lời nói vừa rơi, cả đám họ hàng trong nhà bắt đầu cười nói xôn xao, thi nhau châm chọc tôi:
— “Nhà họ Tống có truyền thống riêng: tài sản truyền cho con gái, còn con trai thì chỉ biết khổ sở mà nuôi thôi. Nếu chị chịu được thì cứ đợi Tống Trì Hạo tay trắng làm nên cơ đồ rồi tính tiếp!”
Tôi đứng thẳng người, nhìn thẳng vào cô nàng “trà xanh” kia với ánh mắt đầy tự tin và lạnh lùng:
— “Chị gần ba mươi tuổi, không phải con gái nhà ai ăn bám, mà là người biết mình muốn gì và đang từng ngày xây dựng tương lai. Tài sản nhà tôi không phải món quà để đem ra làm trò cười hay để ai đó dựa dẫm, mà là thành quả cả gia đình, và tôi xứng đáng được hưởng thành quả đó theo cách của mình.”
Tôi tiếp tục, giọng rõ ràng, không chút do dự:
— “Còn chuyện lấy chồng, tôi không cần ‘đại’ ai cả. Lấy người có thể đồng hành, tôn trọng và cùng nhau phát triển mới là điều đáng quý, chứ không phải lấy một người chỉ để trốn tránh trách nhiệm hay làm trò cười trước mặt thiên hạ.”
Mọi ánh mắt đổ dồn về phía cô bạn gái em trai, cô ta đỏ mặt bừng bừng, cố gắng gượng cười nhưng không giấu nổi vẻ tức tối. Tôi mỉm cười nhạt:
— “Nếu có người chịu được Tống Trì Hạo ‘tay trắng làm nên’ như lời cô nói, thì hãy nhìn vào tôi đi. Tôi không ồn ào, không cần khoe khoang, nhưng tôi biết mình đang làm gì và tôi tự hào về điều đó.”
Cô ta quay mặt đi, giọng khàn khàn:
— “Chị... chị nói...”
Tôi không cần đáp lại thêm, ánh mắt tôi nói lên tất cả: không ai có quyền xúc phạm tôi hay gia đình tôi bằng những lời thiếu tôn trọng như thế.
Cả đám họ hàng im bặt, không khí căng thẳng nhưng đồng thời cũng là sự ngưỡng mộ dành cho tôi – người phụ nữ không cam chịu, dám đứng lên bảo vệ chính mình và những điều cô xứng đáng.