giấc mơ đắt giá

Chương 5: Đồng tiền đầu tiên


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Nam nắm chặt cuốn sổ tiết kiệm mới nhận từ ngân hàng, đôi bàn tay còn run run. Con số in trên giấy khiến tim anh đập nhanh – ba trăm triệu. Đó là số tiền anh chưa từng nghĩ có ngày mình được đứng tên. Nhưng niềm vui xen lẫn nỗi sợ, bởi anh biết rõ, đây là khoản nợ lớn, được gắn bằng cả mái nhà cha mẹ.

Quân chờ sẵn ở quán cà phê quen. Nhìn thấy Nam, hắn cười hả hê:
– Biết ngay mày sẽ quyết định đúng mà! Có gan mới có giàu. Từ giờ tụi mình chung thuyền rồi.

Nam im lặng, nhưng trong lòng dậy lên một thứ cảm giác vừa phấn khích, vừa lo âu. Anh nộp toàn bộ số tiền cho phía Hoàng. Trợ lý nhận, cười tươi như hoa:
– Chúc mừng anh Nam, từ nay anh chính thức là một trong những nhà đầu tư của dự án. Chuẩn bị mà đón “trái ngọt” đi nhé.

Những tuần sau đó, Nam quay lại với công việc văn phòng, nhưng đầu óc anh không còn ở đó. Mỗi ngày, anh đều ngóng tin từ Quân, từ đội ngũ của Hoàng. Rồi một buổi chiều, Quân hớn hở gọi:
– Nam! Có tin vui rồi! Khu đất vừa được phê duyệt, giá tăng gần gấp rưỡi. Tụi mình bán lại suất ngay, lời to!

Nam gần như không tin vào tai mình. Mới một tháng trước, anh còn băn khoăn từng nghìn đồng. Giờ, chỉ bằng một chữ ký, tiền đầu tư của anh đã nhân lên chóng mặt.

Quân kéo Nam đến văn phòng giao dịch. Họp bàn, ký tá, đóng dấu – mọi thứ diễn ra nhanh đến mức Nam thấy mình như đang trong cơn mơ. Khi nhân viên đặt trước mặt anh một xấp tiền mặt dày cộp – gần năm trăm triệu – Nam chết lặng.

Anh cầm từng tờ, mùi giấy mới ngai ngái, cảm giác nặng tay, chắc nịch. Đó là số tiền lớn nhất đời anh từng có. Từ một kẻ chỉ biết sống trong căn phòng trọ chật hẹp, bây giờ Nam có thể đếm từng xấp tiền như một người giàu thực thụ.

– Thấy chưa? – Quân vỗ vai, cười khoái trá. – Tao đã bảo rồi mà. Đây mới chỉ là khởi đầu thôi.

Nam gật đầu, ngực căng phồng tự hào. Lần đầu tiên, anh cảm thấy mình không còn thua kém ai.

Vài ngày sau, Nam đưa Mai đi ăn ở một nhà hàng sang trọng. Căn phòng sáng choang, tiếng nhạc du dương, bữa tối có rượu vang và thịt bò đắt đỏ. Mai ngỡ ngàng nhìn anh:
– Anh… lấy đâu ra tiền vậy?

Nam mỉm cười, đôi mắt ánh lên niềm kiêu hãnh:
– Anh đã nói rồi, cơ hội lần này là thật. Anh lời được gần hai trăm triệu chỉ sau một tháng.

Mai sững sờ. Bao năm quen nhau, cô chỉ biết đến một Nam chắt bóp từng đồng, tiết kiệm cả việc mua đôi giày mới. Giờ trước mặt cô, anh ngồi khoan thai, tự tin, ánh mắt sáng rực tham vọng.

– Anh… định sẽ tiếp tục à? – Mai hỏi, giọng còn ngập ngừng.

Nam nâng ly rượu, nhấp một ngụm, như thể đã quen với hương vị của giới thượng lưu:
– Tất nhiên. Đây mới chỉ là bước khởi đầu. Anh không muốn dừng lại. Một khi đã chạm vào mùi vị thành công, anh không thể quay về với cuộc sống cũ nữa.

Mai nhìn anh, trong mắt pha lẫn tự hào và lo lắng. Cô không muốn dập tắt khát vọng của anh, nhưng cũng không khỏi run sợ trước tốc độ đổi thay.

Những ngày sau đó, Nam bắt đầu tiêu tiền phóng tay hơn. Anh mua chiếc điện thoại mới, sắm vài bộ quần áo hàng hiệu, thậm chí đặt trước một chiếc xe tay ga đắt tiền. Mỗi lần chi tiêu, trong lòng anh trào dâng cảm giác khoái lạc: “Mình đã khác rồi, không còn là thằng nghèo hèn nữa.”

Bạn bè nhìn anh với ánh mắt ngưỡng mộ. Ngay cả đồng nghiệp nơi công sở cũng bắt đầu thì thầm, bàn tán về “Nam đổi đời”. Nam không nói rõ mình làm gì, chỉ mỉm cười bí ẩn, càng khiến người ta thêm nể sợ.

Trong những cuộc hẹn với Quân và nhóm đầu tư, Nam dần học cách nói chuyện về tiền, về lợi nhuận, về “cơ hội” với giọng điệu tự tin. Anh cảm thấy mình bước vào một thế giới mới – nơi con người được đo bằng khả năng làm ra tiền, chứ không phải bằng sự cần mẫn nghèo khó.

Một buổi tối, khi Nam đem một phần tiền về nhà, mẹ anh ngạc nhiên đến mức suýt đánh rơi bát cơm.
– Trời đất ơi, Nam! Sao con lại có nhiều tiền thế này?

Cha anh nheo mắt nhìn, giọng nghi ngại:
– Con làm gì mà ra được chừng này? Không phải chuyện mờ ám chứ?

Nam vội trấn an:
– Cha mẹ đừng lo. Con đầu tư, có lời. Sau này con sẽ cho cha mẹ một cuộc sống tốt hơn. Cha mẹ cực khổ nhiều rồi.

Mẹ anh mừng rỡ, nước mắt lưng tròng, nhưng cha vẫn nhìn anh chăm chăm, ánh mắt đầy hoài nghi. Nam né tránh, không muốn giải thích thêm.

Trong lòng anh vang lên một tiếng thì thầm: “Rồi cha cũng sẽ thấy. Khi con trở thành người thành đạt, cha sẽ tự hào thôi.”

Đêm đó, Nam nằm trên giường, bên cạnh là xấp tiền còn chưa kịp gửi ngân hàng. Anh đưa tay vuốt nhẹ từng tờ, cảm giác như đang chạm vào một giấc mơ. Nhưng xen lẫn niềm hân hoan là một nỗi sợ mơ hồ.

Anh hiểu rõ, đây mới chỉ là bước đầu. Đồng tiền đầu tiên ngọt ngào như men say, nhưng nó cũng giống một cánh cửa mở ra – sau khi bước qua, anh không thể quay lại cuộc sống giản dị trước kia nữa.

Trong gương, ánh mắt Nam sáng rực, khác hẳn chàng trai khốn khó ngày nào. Và anh biết, mình đã bắt đầu say sưa với hương vị thành công – một thứ hương vị vừa ngọt ngào, vừa nguy hiểm.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×