giai điệu tuổi trẻ

Chương 10: Buổi dã ngoại CLB


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Một buổi sáng cuối tuần, CLB Âm nhạc thông báo sẽ tổ chức buổi dã ngoại ngoài trời để các thành viên vừa luyện tập, vừa thư giãn và gắn kết. Linh vui mừng khôn xiết. Đây là dịp để cô vừa được hòa mình vào thiên nhiên, vừa có cơ hội trò chuyện gần gũi với Minh ngoài không gian phòng tập nghiêm túc.

Sáng sớm, các thành viên tập trung tại công viên gần hồ. Không khí trong lành, ánh nắng nhẹ chiếu qua tán lá, tạo cảm giác thoải mái và yên bình. Các thành viên nhanh chóng sắp xếp nhạc cụ, chuẩn bị cho buổi tập và những trò chơi đồng đội.

Minh đứng giữa nhóm, phân công nhiệm vụ:

“Các em sẽ luyện tập ca khúc chính ở góc hồ, còn những trò chơi sẽ diễn ra ở sân rộng. Cố gắng phối hợp nhịp nhàng.”

Linh đi theo Minh đến khu vực luyện tập. Trên đường đi, cô thấy anh thoải mái cười với các thành viên khác, ánh mắt dịu dàng và tự nhiên hơn nhiều so với phòng tập. Linh cảm giác tim mình nhảy lên: “Anh ấy… thật sự khác khi không ở phòng tập.”

Trong lúc luyện tập, Linh mắc lỗi một vài nốt. Minh tiến lại, khẽ chạm vai cô, giọng dịu dàng:

“Bình tĩnh, hít một hơi và hát theo cảm xúc. Nhớ không phải lúc nào cũng hoàn hảo, quan trọng là sự chân thành.”

Linh nhìn anh, tim đập nhanh. Cô cố gắng lấy lại nhịp, giọng hát dần ổn định, và cảm thấy sự phối hợp giữa cô và Minh mượt mà hơn bao giờ hết.

Sau buổi luyện tập, CLB tổ chức trò chơi đồng đội. Linh và Minh rơi vào cùng một nhóm. Trong các trò chơi vận động nhẹ, họ phải phối hợp nhịp nhàng, vừa chạy vừa cười đùa. Một lần, Linh trượt chân và suýt ngã. Minh kịp thời nắm tay cô, kéo lại, khiến cô đỏ mặt vì xấu hổ nhưng cũng cảm thấy ấm áp.

Cả buổi dã ngoại tràn ngập tiếng cười, ánh nắng và gió thu. Linh nhận ra rằng, bên cạnh âm nhạc, những khoảnh khắc giản dị như thế này mới thực sự giúp cô hiểu Minh – người nghiêm nghị trong phòng tập nhưng ấm áp và quan tâm ngoài đời.

Trên đường về, Minh đi cạnh cô, giọng trầm ấm:

“Hôm nay em ổn chứ?”

“Dạ… em rất vui ạ,” Linh trả lời, mắt ánh lên niềm hạnh phúc.

Minh nhìn cô, nụ cười nhẹ hiện trên môi:

“Vui là tốt. Nhớ giữ cảm xúc này cho chính mình, và cho âm nhạc.”

Linh gật đầu, tim đập rộn ràng. Cô biết rằng buổi dã ngoại không chỉ là một buổi tập ngoài trời, mà còn là cơ hội để cô và Minh xích lại gần nhau hơn. Tình cảm dần nảy nở, âm nhạc và những khoảnh khắc đời thường đã trở thành sợi dây kết nối tinh tế giữa hai trái tim trẻ trung.

Và Linh thầm hứa với chính mình: “Mình sẽ tiếp tục ở bên anh, bên âm nhạc, và bên những rung động đang lớn dần trong trái tim này.”


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×