Một buổi chiều thứ Sáu, Linh và Minh cùng CLB chuẩn bị cho buổi biểu diễn cuối tuần. Không khí phòng tập rộn rã, các thành viên hăng hái luyện tập, nhưng Linh cảm thấy hơi mệt vì phải kết hợp với dự án lễ hội.
Khi Linh đang điều chỉnh micro, một thành viên nam khác trong CLB – vốn là người thân thiện và hay pha trò – tiến lại gần Minh để hỏi ý kiến về nhạc cụ. Linh vô tình nhìn thấy cảnh Minh cười với anh ta, tay đặt lên vai người kia khi chỉ dẫn. Trong khoảnh khắc đó, Linh bỗng cảm thấy một cảm giác lạ: ghen nhẹ, nhưng nhanh chóng trở thành lo lắng.
Cô tự nhủ: “Anh ấy… sao lại gần người khác như thế? Anh ấy đang thích… người khác sao?”
Linh im lặng, tập trung vào micro, nhưng khó chịu trong lòng vẫn lan tỏa. Cô gõ nhịp nhẹ trên bàn, mắt không rời Minh nhưng đầy nghi ngờ. Minh, không nhận ra tâm trạng Linh, vẫn hướng dẫn thành viên kia với sự nghiêm túc và tập trung.
Khi buổi tập kết thúc, Minh tiến lại gần Linh:
“Cô có ổn không? Hôm nay trông cô hơi căng thẳng.”
Linh hơi hậm hực, giọng lắp bắp:
“Em… em ổn.”
Minh nhìn cô, nhíu mày: “Nếu cô cảm thấy mệt hoặc lo lắng, hãy nói với tôi. Đừng giữ trong lòng.”
Linh lắc đầu, nhưng trong lòng vẫn chất chứa cảm giác bực bội, khiến cô buột miệng:
“Anh… anh chỉ lo cho người khác thôi sao?”
Minh hơi sửng sốt, rồi nhận ra Linh hiểu lầm. Anh nghiêm mặt, giọng vừa nghiêm nghị vừa dịu dàng:
“Cô hiểu lầm rồi. Tôi đang chỉ dẫn cho tất cả thành viên, không phải riêng ai. Cô là người quan trọng với tôi trong CLB này, đừng nghĩ lung tung.”
Linh đỏ mặt, cảm giác vừa xấu hổ vừa nhẹ nhõm. Cô cúi đầu:
“D…dạ… em xin lỗi, em hiểu nhầm rồi.”
Minh mỉm cười, giọng trầm ấm:
“Không sao. Hiểu lầm đôi khi cũng giúp chúng ta nhận ra cảm xúc thật. Nhưng lần sau, đừng giữ trong lòng nữa.”
Khoảnh khắc ấy khiến Linh cảm nhận được sự quan tâm sâu sắc của Minh. Cô nhận ra rằng, dù có hiểu lầm hay căng thẳng, Minh vẫn luôn đứng về phía cô, bảo vệ và khích lệ cô bằng sự chân thành.
Trên đường về ký túc xá, Linh đi bên cạnh Minh, cảm giác vừa bối rối vừa ấm áp. Lần đầu tiên cô nhận ra rằng, những hiểu lầm nhỏ cũng có thể là cơ hội để hai người hiểu nhau hơn và cảm xúc giữa họ ngày càng rõ ràng.
Trong lòng Linh, một điều chắc chắn: dù có lúc ghen hay lo lắng, cô vẫn muốn tiếp tục hành trình bên Minh, bên âm nhạc, và bên cảm xúc tuổi trẻ đang dần lớn lên từng ngày.