giao ước đêm tối của tổng tài

Chương 1: Lưới Tình Và Bản Hợp Đồng Lạnh Giá


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

1. Vòng Xoáy Tuyệt Vọng

Đêm Sài Gòn luôn tráng lệ và vô tình. Những ánh đèn neon rực rỡ từ các tòa nhà chọc trời phản chiếu trên mặt đường ướt sũng, tạo nên một tấm thảm lấp lánh nhưng lạnh lẽo. Đối với Hạ Vy, thành phố này chưa bao giờ xa hoa đến thế, và cũng chưa bao giờ đẩy cô vào đường cùng như lúc này.

Chiếc áo khoác mỏng manh không đủ giữ ấm cho cơ thể đang run rẩy, không phải vì cái lạnh của đêm mà vì nỗi sợ hãi đang bóp nghẹt lồng ngực. Món nợ 30 tỷ đồng từ công ty gia đình sụp đổ đã nghiền nát cô. Và điều tồi tệ nhất, mẹ cô – người thân duy nhất còn lại – đang nằm trong phòng cấp cứu, cần một ca phẫu thuật tim khẩn cấp. Chi phí phẫu thuật, dù đã bán hết mọi thứ, vẫn thiếu hụt một khoản khổng lồ.

Hạ Vy ghì chặt chiếc điện thoại, màn hình hiển thị tin nhắn của bác sĩ: "Nếu không có tiền đặt cọc trong vòng 24 giờ tới, chúng tôi e rằng sẽ phải chuyển bệnh nhân sang chế độ chăm sóc giảm nhẹ."

Giảm nhẹ? Điều đó đồng nghĩa với việc chấp nhận cái chết. Cô không thể, không bao giờ chấp nhận.

Cô bước chân vào tòa nhà Empire State – biểu tượng của quyền lực và tiền bạc. Đây là nơi Tổng tài Lãnh Phong, người đàn ông được mệnh danh là “Vua của giới tài chính” và cũng là chủ nợ cuối cùng, đang ngự trị.

Lãnh Phong, một cái tên gắn liền với sự lạnh lùng, tàn nhẫn và khả năng biến mọi thứ thành công cụ phục vụ mục đích của mình. Cô chưa từng gặp anh ta, chỉ nghe qua những lời đồn thổi: đẹp trai như tượng tạc, giàu có đến mức làm lu mờ cả ánh trăng, nhưng tâm hồn thì khô cứng hơn cả băng đá.

Chiếc thang máy VIP đưa cô lên tầng cao nhất, nơi có penthouse riêng của anh. Mỗi mét vuông của không gian này đều toát lên mùi tiền, quyền lực, và sự xa cách. Cửa mở, và Hạ Vy bước vào một thế giới hoàn toàn khác.

2. Bản Hợp Đồng Lạnh Lùng

Phòng khách penthouse rộng lớn mở ra khung cảnh toàn thành phố dưới chân. Lò sưởi đang cháy rực trong góc, nhưng không thể xua đi cái lạnh toát ra từ nhân vật chính.

Lãnh Phong đang đứng trước cửa sổ kính cao từ trần đến sàn, lưng quay về phía cô. Anh ta cao lớn, trong bộ vest đen cắt may hoàn hảo. Bóng lưng đó là một bức tường vững chãi, không thể lay chuyển, đại diện cho mọi thứ cô đang thiếu.

"Tổng tài Lãnh Phong..." Giọng Hạ Vy khô khốc, cô cố gắng giữ sự bình tĩnh cuối cùng.

Anh ta từ từ quay lại. Gương mặt anh ta, đúng như lời đồn, hoàn mỹ đến phi thực tế, nhưng đôi mắt màu hổ phách lại chứa đựng sự lạnh nhạt đến vô cảm, như thể đang nhìn một món đồ vật vô tri.

"Cô là Hạ Vy," Lãnh Phong nói, giọng trầm ấm nhưng không chút cảm xúc, "Tôi biết cô đến đây làm gì."

Hạ Vy đặt chiếc phong bì đựng hồ sơ bệnh án lên bàn gỗ mun. "Tôi cần 25 tỷ. Trong vòng 24 giờ."

Lãnh Phong tiến lại gần, cầm lấy phong bì, lướt qua các con số và chẩn đoán. Anh ta cười khẩy, một nụ cười nhếch mép mang vẻ khinh miệt. "25 tỷ. Một cái giá quá đắt cho một người phụ nữ không có gì trong tay ngoài một đống nợ nần."

"Tôi... tôi sẽ làm mọi thứ. Tôi sẽ làm việc cho anh, làm bất cứ công việc gì anh yêu cầu, trong bao nhiêu năm cũng được," cô cầu xin, sự kiêu hãnh đã tan vỡ hoàn toàn.

Lãnh Phong ngồi xuống chiếc ghế da Ý, ánh mắt khóa chặt lấy cô. "Công việc? Cô nghĩ công ty của tôi thiếu một nhân viên văn phòng sao? Tôi không cần một nô lệ lao động. Thứ tôi cần, là một món đồ chơi."

Anh đẩy một tập tài liệu mỏng trên bàn về phía cô. Đó là một "Hợp đồng."

Hạ Vy mở ra. Từng câu chữ đập vào mắt cô như những nhát dao:

Điều 1: Mục đích Hợp đồng: Bên B (Hạ Vy) đồng ý phục vụ Bên A (Lãnh Phong) mọi nhu cầu thể xác trong thời hạn mười hai (12) tháng.

Điều 3: Quyền Hạn: Bên A có quyền chiếm hữu tuyệt đối Bên B trong thời gian hợp đồng. Mọi kháng cự được coi là vi phạm nghiêm trọng.

Điều 4: Thanh toán: Sau khi ký và thực hiện đêm đầu tiên, 25 tỷ đồng sẽ được chuyển vào tài khoản được chỉ định.

Mặt Hạ Vy tái mét. Đây không phải là làm việc, đây là bán mình. "Không... tôi không thể..."

"Cô có 24 giờ," Lãnh Phong nhắc lại lạnh lùng, chỉ vào tin nhắn bác sĩ của cô, "24 giờ. Mạng sống của mẹ cô. Quyền lực của tôi. Sự lựa chọn là của cô."

Thời gian như ngừng lại. Cô nhìn bản hợp đồng, rồi nhắm mắt lại, hình ảnh người mẹ đang hấp hối hiện lên rõ mồn một. 25 tỷ đổi lấy 12 tháng tủi nhục. Mạng sống đổi lấy danh dự.

Cô cắn chặt môi, tay run rẩy cầm bút. Hạ Vy ký tên, nét chữ xiêu vẹo như chính cuộc đời cô lúc này.

"Tuyệt vời," Lãnh Phong cười thỏa mãn, "Giao ước bắt đầu ngay bây giờ."

3. Lãnh Địa Chiếm Đoạt

Không một lời nói thừa thãi, không một cử chỉ dịu dàng. Lãnh Phong nắm cổ tay cô, kéo thẳng vào khu vực phòng ngủ. Mọi thứ diễn ra quá nhanh, quá tàn nhẫn.

Căn phòng ngủ chính rộng lớn, với cửa sổ nhìn ra ánh đèn thành phố lấp lánh như những viên kim cương vỡ vụn. Chiếc giường King-size là tâm điểm, như một bệ thờ dành cho quyền lực và dục vọng.

Hạ Vy vẫn cố gắng giữ lại chút phẩm giá cuối cùng. "Tổng tài Lãnh Phong, tôi đã ký hợp đồng. Nhưng..."

"Gọi tôi là Lãnh Phong," anh cắt ngang, giọng nói ra lệnh tuyệt đối. Anh đẩy cô vào tường, cơ thể cường tráng áp sát, hơi thở mang theo mùi rượu vang đỏ và sự nguy hiểm. "Hợp đồng quy định cô phải phục tùng mọi yêu cầu của tôi. Và yêu cầu đầu tiên của tôi là sự trung thực. Đừng giả vờ e sợ, cô đến đây vì tiền, và tôi trả tiền cho thân thể cô. Bây giờ, bỏ đi cái vẻ đáng thương đó."

Sự tàn nhẫn trong lời nói của anh đánh mạnh vào tâm can cô hơn bất kỳ hành động vũ lực nào. Hạ Vy nhận ra, anh không chỉ muốn cơ thể cô, anh muốn bẻ gãy tinh thần cô.

Cô nhắm mắt, từ bỏ sự phản kháng. "Vâng, Lãnh Phong."

Chỉ một câu trả lời đó, như một mật mã mở khóa cho con thú đang bị kiềm chế. Đôi mắt hổ phách của anh ánh lên ngọn lửa chiếm hữu mãnh liệt.

Anh không cần sự dịu dàng, anh cần sự kiểm soát. Bàn tay anh mạnh mẽ tháo gỡ từng nút áo, xé toạc sự phòng vệ cuối cùng của cô. Mọi cử động đều là sự khẳng định quyền lực tuyệt đối của người đàn ông này. Cô là tài sản, là vật sở hữu, là niềm kiêu hãnh anh có thể làm bất cứ điều gì.

Đêm đó, không có lời yêu, không có sự lãng mạn. Chỉ có âm thanh của khát khao, của sự chiếm hữu, và tiếng nức nở bị nuốt ngược vào trong. Lãnh Phong thống trị mọi giác quan của cô, anh đòi hỏi, anh thưởng thức, và anh lấy đi tất cả những gì cô còn sót lại. Anh là chủ nhân tuyệt đối, còn cô là nô lệ trong giao ước đêm tối này.

Mặc dù trong cơn bấn loạn, Hạ Vy vẫn cảm nhận được sự điên cuồng và tài giỏi của người đàn ông này trong mọi mặt. Dục vọng của anh cũng mãnh liệt và quyền lực như cách anh điều hành đế chế của mình. Anh đưa cô lên đến đỉnh điểm của cảm xúc, rồi lại kéo xuống vực sâu của tủi nhục.

4. Bình Minh Của Giao Ước

Khi ánh sáng đầu tiên của bình minh len lỏi qua rèm cửa, Hạ Vy tỉnh dậy. Toàn thân cô đau nhức, không chỉ từ những va chạm đêm qua, mà còn từ sự trống rỗng trong tâm hồn.

Bên cạnh cô trống rỗng. Lãnh Phong đã rời đi.

Cô ngồi dậy, nhìn xung quanh. Trên chiếc bàn cạnh giường, một chiếc điện thoại đặt ngay ngắn. Đó là chiếc điện thoại cũ của cô. Màn hình sáng lên, hiển thị thông báo chuyển khoản ngân hàng: Đã nhận 25.000.000.000 VNĐ (Hai mươi lăm tỷ đồng).

Hợp đồng đã được thực hiện. Anh đã giữ lời. Mạng sống của mẹ cô đã được đảm bảo.

Nước mắt Hạ Vy chảy dài. Nước mắt của sự giải thoát, và cũng là nước mắt của sự hổ thẹn. Cô đã cứu được mẹ, nhưng cái giá phải trả là chính linh hồn và thân xác mình.

Đúng lúc đó, cánh cửa mở ra. Một người phụ nữ trung niên trong bộ đồng phục quản gia bước vào, gương mặt nghiêm nghị.

"Cô Hạ Vy. Tổng tài đã chuẩn bị cho cô một căn hộ riêng tư. Đây là chiếc chìa khóa và thẻ phụ để cô sử dụng. Tài khoản ngân hàng của cô sẽ được cấp thêm một khoản sinh hoạt phí hàng tháng." Quản gia đặt chiếc thẻ đen quyền lực và chìa khóa lên giường.

"Tổng tài nói, 'Từ nay đến hết thời hạn hợp đồng, cô là của tôi. Cô không được phép gặp gỡ bất kỳ người đàn ông nào khác ngoài tôi. Cô chờ đợi yêu cầu của tôi bất cứ lúc nào, ở bất cứ nơi đâu. Nếu cô cố gắng trốn thoát, số tiền đó sẽ được đòi lại gấp đôi, kèm theo lãi suất, và hậu quả, cô sẽ không thể lường trước được'."

Lời nhắn của anh, lạnh lùng và tuyệt đối như một lời nguyền. Hạ Vy nhìn ra ngoài cửa sổ. Thành phố vẫn rực rỡ, nhưng đối với cô, nó đã trở thành một chiếc lồng vàng.

Cô biết, đây chỉ là khởi đầu của mười hai tháng bị chiếm đoạt, nơi cô phải học cách sống sót dưới sự kiểm soát của Tổng tài Lãnh Phong, một người đàn ông dùng tình dục và quyền lực để săn bắt con mồi. Cô không còn là Hạ Vy của ngày hôm qua nữa. Cô đã trở thành nô lệ trong "Giao Ước Đêm Tối" của anh.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×