1. Trưởng Phòng Chiến Lược: Sức Nặng Của Quyền Lực
Sáng đầu tiên nhậm chức Trưởng phòng Chiến lược dự án năng lượng tái tạo, Hạ Vy bước vào Tập đoàn Lãnh Thị với tâm thế hoàn toàn khác. Cô không còn là cô thư ký riêng hay "người tình" giấu mặt, mà là một quản lý cấp cao, người giữ chìa khóa cho một thương vụ hàng ngàn tỷ.
Phòng làm việc mới của cô nằm ở tầng 40, ngay cạnh phòng Lãnh Phong, được trang bị nội thất tối giản nhưng hiện đại và đắt tiền.
Cuộc họp đầu tiên của cô với đội ngũ quản lý dự án diễn ra trong không khí căng thẳng. Sự ghen ghét và nghi ngờ hiện rõ trong ánh mắt của các trưởng phòng khác, đặc biệt là Trưởng phòng Kỹ thuật, Hoàng Nam, một kỹ sư dày dặn kinh nghiệm, người đã làm việc cho Lãnh Thị hơn mười năm.
Hoàng Nam, một người đàn ông khoảng 45 tuổi, đeo kính gọng vàng, lạnh lùng lên tiếng sau khi Hạ Vy trình bày về kế hoạch tái cơ cấu tài chính.
"Thưa Trưởng phòng Hạ," Hoàng Nam nói, giọng mỉa mai. "Kế hoạch tài chính của cô rất lý tưởng trên giấy tờ. Nhưng cô có thực sự hiểu về cấu trúc kỹ thuật phức tạp của nhà máy năng lượng mặt trời này không? Hay cô chỉ dựa vào kinh nghiệm... à, kinh nghiệm học thuật của một sinh viên Xã hội học?"
Nhiều người cười khúc khích. Đây là một cuộc tấn công công khai vào chuyên môn và xuất thân của cô.
Hạ Vy giữ vẻ mặt bình tĩnh, cô biết đây là bài kiểm tra không thể tránh khỏi.
"Trưởng phòng Nam, tôi tôn trọng kinh nghiệm kỹ thuật của anh. Nhưng anh quên mất một điều," Hạ Vy đáp, ánh mắt sắc bén. "Dự án này sụp đổ không phải vì vấn đề kỹ thuật, mà vì quản lý tài chính tồi tệ và rủi ro pháp lý cao. Hiện tại, Lãnh Thị cần một chiến lược gia có thể nhìn thấy bức tranh lớn, không phải là một kỹ sư chỉ tập trung vào cấu trúc bê tông. Kế hoạch của tôi bao gồm việc hợp tác với đối tác Singapore để giải quyết vấn đề bằng sáng chế đang bị tranh chấp, điều mà Ánh Dương đã thất bại. Anh có giải pháp kỹ thuật nào cho vấn đề pháp lý đó không?"
Hoàng Nam cứng họng. Anh ta không ngờ cô lại phản công mạnh mẽ và đi thẳng vào vấn đề cốt lõi.
Đúng lúc đó, cửa phòng họp mở ra. Lãnh Phong bước vào, không báo trước, mang theo bầu không khí áp bức quen thuộc. Anh ta không nói gì, chỉ đứng sau lưng Hạ Vy, đặt tay lên vai cô, một hành động công khai tuyên bố sự ủng hộ tuyệt đối.
"Hoàng Nam," Lãnh Phong lạnh lùng lên tiếng. "Nếu anh có bất kỳ câu hỏi nào về chuyên môn của Trưởng phòng Hạ, hãy nhớ rằng cô ấy đã giúp tôi thâu tóm Ánh Dương mà không cần nổ một viên đạn. Cô ấy có tầm nhìn mà anh và toàn bộ phòng Kỹ thuật đang thiếu. Nếu còn bất kỳ sự nghi ngờ nào về quyết định của tôi, thì anh có thể nộp đơn xin nghỉ ngay bây giờ."
Sự can thiệp của Lãnh Phong đã dập tắt mọi sự phản đối. Hoàng Nam cúi đầu xin lỗi. Hạ Vy biết, cô đã thắng trận chiến đầu tiên nhờ vào quyền lực của Lãnh Phong, nhưng cô cũng hiểu rằng, cô phải nhanh chóng tự mình chứng minh giá trị của mình để không mãi mãi là "cái bóng" của anh ta.
2. Chiếc Ghế Trống Và Cái Bóng Từ Quá Khứ
Sau cuộc họp, Lãnh Phong đưa Hạ Vy đến một cửa hàng trang sức cao cấp để mua quà cho một buổi tiệc tối quan trọng.
"Đêm nay, chúng ta sẽ gặp gỡ đối tác mới, Tập đoàn Đại Tây Dương. Họ là chìa khóa để tôi mở rộng thị trường sang Bắc Mỹ. Cô phải thật hoàn hảo," Lãnh Phong dặn dò.
Tại cửa hàng, khi Hạ Vy đang thử một chiếc vòng cổ kim cương, cô nghe thấy những lời bàn tán xì xào của nhân viên.
"Ôi Chúa ơi, là Mỹ Duyên kìa!"
"Cô ấy mới về nước sau 5 năm. Chắc chắn cô ấy sẽ tìm Lãnh Phong."
Hạ Vy quay lại. Một người phụ nữ bước vào cửa hàng, ngay lập tức làm lu mờ mọi ánh sáng xung quanh. Cô ấy cao, mặc bộ váy liền thân màu xanh ngọc bích sang trọng, toát ra khí chất quý phái, không phải là sự cố gắng mà là sự thừa hưởng từ gia tộc. Đó là vẻ đẹp của "quý tộc cũ," sắc sảo và kiêu hãnh.
Người phụ nữ đó không ai khác chính là Lâm Mỹ Duyên, con gái của Chủ tịch một tập đoàn tài chính lớn và là cháu gái của một chính trị gia cấp cao. Cô ấy chính là vị hôn thê hụt mà gia tộc Lãnh đã chọn cho Lãnh Phong.
Mỹ Duyên nhìn thấy Lãnh Phong, một nụ cười rạng rỡ nở trên môi, không hề giả tạo, mà là nụ cười của người đã quá quen thuộc với anh.
"Phong, đã lâu không gặp," Mỹ Duyên nói, giọng cô dịu dàng nhưng đầy nội lực. Cô ấy không hề nhìn Hạ Vy.
Lãnh Phong buông tay Hạ Vy ra. Anh ta không tỏ vẻ lạnh lùng hay chiếm hữu như thường lệ, mà thay vào đó là một sự im lặng khó tả, gần như là tôn trọng.
"Duyên," Lãnh Phong đáp, giọng anh ta trầm hơn bình thường. "Em về khi nào?"
"Mới hôm qua. Em nghe tin đồn về 'viên ngọc quý' mới của anh. Hôm nay gặp, quả là thú vị," Mỹ Duyên cuối cùng cũng nhìn Hạ Vy, ánh mắt cô ta không ghen tị, mà là sự đánh giá lạnh lùng.
"Giới thiệu với em, đây là Hạ Vy. Trưởng phòng Chiến lược của tôi," Lãnh Phong nói.
Mỹ Duyên đưa tay ra, lịch sự nhưng đầy xa cách. "Hân hạnh, cô Hạ Vy. Chắc cô đã nghe về tôi. Tôi là cố vấn tài chính cho Đại Tây Dương."
Hạ Vy nhận ra mối nguy hiểm: Mỹ Duyên không chỉ là kẻ tình địch, mà còn là đối tác kinh doanh quan trọng của Lãnh Phong.
"Rất vui được gặp cô Lâm. Tôi rất mong được làm việc với cô," Hạ Vy đáp, cố gắng giữ giọng điệu chuyên nghiệp.
"Làm việc?" Mỹ Duyên nhướng mày. "Ồ, dĩ nhiên. Cô sẽ thấy, thế giới của Phong rất phức tạp. Hy vọng cô có đủ sự kiên nhẫn để theo kịp anh ấy."
Mỹ Duyên không ở lại lâu. Cô ta nói vài lời lịch sự với Lãnh Phong về buổi tiệc tối, sau đó rời đi, để lại Hạ Vy với một cảm giác bất an sâu sắc. Cô đã đối phó với Vân Ánh dễ dàng vì cô ta dựa vào cảm xúc và sự ghen ghét. Nhưng Mỹ Duyên dựa vào sức mạnh ngang hàng và quá khứ không thể chối bỏ của Lãnh Phong.
3. Lời Thú Nhận Nửa Vời
Trên xe trở về Thanh Uyển, không khí căng thẳng. Hạ Vy không thể kìm nén sự tò mò và lo lắng.
"Mỹ Duyên... là người như thế nào?" Hạ Vy hỏi, cố gắng tỏ ra thờ ơ.
Lãnh Phong im lặng một lúc lâu. "Cô ấy là người phụ nữ gia tộc muốn tôi cưới. Một người phụ nữ hoàn hảo về mọi mặt: xuất thân, trí tuệ, và quyền lực."
"Tại sao anh không cưới cô ấy?"
Lãnh Phong quay sang cô, ánh mắt anh ta lại trở về vẻ chiếm hữu quen thuộc.
"Bởi vì cô ấy không chấp nhận sự chiếm hữu tuyệt đối của tôi. Cô ấy muốn một cuộc hôn nhân đối đẳng, chia sẻ quyền lực. Tôi không chia sẻ quyền lực với bất kỳ ai, Hạ Vy. Tôi cần một người phụ nữ chấp nhận làm vũ khí của tôi, một người phụ nữ hoàn toàn phục tùng ý chí của tôi, không có bất kỳ ý kiến đối lập nào về sự thống trị."
Anh ta nắm chặt tay cô. "Cô ấy là quá khứ. Còn cô, cô là hiện tại. Cô đã chọn con đường này, và cô đã thề trung thành. Đừng bao giờ nghi ngờ điều đó."
Tuy nhiên, lời giải thích đó không làm Hạ Vy yên tâm. Cô cảm nhận được sự kết nối sâu sắc giữa Lãnh Phong và Mỹ Duyên, một sự kết nối dựa trên sự hiểu biết về thế giới thượng lưu. Lãnh Phong cần Mỹ Duyên trong công việc, và điều đó khiến Hạ Vy cảm thấy vị thế của mình bị lung lay.
4. Bàn Cờ Mới: Tập Đoàn Đại Tây Dương
Buổi tiệc tối diễn ra lộng lẫy và trang trọng. Hạ Vy được giới thiệu với giới tinh hoa quốc tế. Cô đã thực hiện hoàn hảo vai trò của mình, nhưng sự hiện diện của Mỹ Duyên luôn là một cái bóng đè nặng.
Cuối buổi tiệc, Mỹ Duyên tiếp cận Hạ Vy khi Lãnh Phong đang bận tiếp chuyện đối tác.
"Cô Hạ Vy, tôi nghe nói Lãnh Phong mua lại dự án năng lượng tái tạo. Một bước đi táo bạo. Nhưng cũng rất liều lĩnh," Mỹ Duyên nói, giọng cô ta đầy vẻ lo lắng giả tạo.
"Cô Lâm, đây là chiến lược dài hạn của Lãnh Thị. Chúng tôi đã tính toán mọi rủi ro," Hạ Vy đáp.
"Rủi ro lớn nhất không phải là tài chính, mà là lòng người," Mỹ Duyên thì thầm, nhìn thẳng vào mắt Hạ Vy. "Cô có biết, dự án đó ban đầu được thiết lập để làm một món quà cho tôi không? Phong rất lãng mạn, nhưng anh ấy luôn ẩn chứa sự tàn nhẫn. Cô nghĩ anh ấy yêu cô sao? Cô nghĩ anh ấy bảo vệ cô vì cô là 'viên ngọc quý' ư?"
Mỹ Duyên tiến lại gần hơn. "Phong không yêu. Anh ấy chiếm hữu. Anh ấy thấy ở cô sự ngây thơ và sự dễ uốn nắn. Anh ấy đang sử dụng cô để chứng minh với gia tộc rằng anh ấy không cần tôi. Cô chỉ là phép thử cho sự độc lập của anh ta. Một khi tôi chấp nhận nhượng bộ một chút về quyền lực, cô sẽ bị loại bỏ. Tôi hiểu anh ấy hơn bất kỳ ai. Tôi đã biết anh ấy từ khi anh ấy mới là một cậu bé. Cô chỉ là một cơn gió thoảng qua."
Lời nói của Mỹ Duyên như một nhát dao đâm vào sự tự tin của Hạ Vy. Cô đã chấp nhận sự độc đoán của Lãnh Phong vì tin vào sự bảo vệ và tình yêu chiếm hữu của anh ta. Nhưng nếu cô chỉ là một "phép thử"?
"Cô Lâm," Hạ Vy đáp lại, giọng cô lạnh lùng. "Nếu tôi là phép thử, thì cô là kẻ đã thất bại trong phép thử đó. Lãnh Phong cần sự trung thành tuyệt đối, không phải sự đối đẳng. Tôi đã trao cho anh ấy điều đó. Còn cô, cô đã đánh mất anh ấy vì sự kiêu hãnh của mình."
Mỹ Duyên cười lớn, nhưng ánh mắt cô ta không cười. "Cô còn trẻ. Cô sẽ hiểu. Đàn ông như Phong, họ luôn quay về với người mà họ không thể quên."
5. Sự Kiểm Soát Tuyệt Đối và Lời Thề Ràng Buộc
Đêm đó, Hạ Vy trở về biệt thự, tâm trí hỗn loạn. Cô không thể chấp nhận mình chỉ là một công cụ.
Lãnh Phong bước vào, anh ta lập tức nhận ra sự khác biệt trong tâm trạng của cô.
"Cô ấy đã nói gì với cô?" Lãnh Phong hỏi, giọng anh ta không giận dữ, mà là sự lo lắng ẩn giấu.
Hạ Vy đối diện với anh ta, sự tuyệt vọng và khao khát đòi hỏi sự thật.
"Cô ấy nói tôi chỉ là phép thử. Cô ấy nói anh sẽ quay về với cô ấy. Cô ấy nói anh không yêu tôi, chỉ là chiếm hữu."
Lãnh Phong tiến lại, nắm lấy khuôn mặt cô, buộc cô phải nhìn thẳng vào anh ta.
"Đúng vậy," anh ta thừa nhận, một sự thật tàn nhẫn và thẳng thắn. "Tôi chiếm hữu cô. Tôi không biết thế nào là tình yêu, tôi chỉ biết cô là của tôi. Cô là người phụ nữ duy nhất đã cho tôi sự trung thành tuyệt đối mà tôi cần. Mỹ Duyên thì không. Cô ấy luôn muốn một nửa. Tôi muốn tất cả."
Anh ta kéo cô vào lòng, hôn cô một cách điên cuồng, hung bãn. "Cô đã cho tôi tất cả, Hạ Vy. Ngay cả quá khứ dơ bẩn của cô, tôi cũng biến nó thành vinh quang của tôi. Cô là chiến tích của tôi. Không ai có thể lấy cô đi. Kể cả Mỹ Duyên."
Anh ta đẩy cô ra xa một chút, ánh mắt chứa đầy lửa cháy. "Đây là nhiệm vụ mới của cô: Tập đoàn của gia đình Mỹ Duyên có một thương vụ đầu tư vào một mỏ đất hiếm ở miền Trung. Cô phải dùng vị trí Trưởng phòng Chiến lược của mình, tìm ra điểm yếu trong thương vụ đó, và phá hủy nó. Cô phải chứng minh cho tôi thấy, cô không chỉ là vũ khí, mà còn là Người thay thế hoàn hảo."
"Anh muốn tôi hủy hoại gia đình cô ấy?" Hạ Vy run rẩy.
"Đúng. Cô phải làm điều đó để tôi tin rằng, cô sẽ không bao giờ phản bội tôi. Cô phải tự tay cắt đứt mọi liên hệ với những người có thể đe dọa vị trí của cô bên cạnh tôi. Nếu cô thành công, tôi sẽ chính thức đưa cô trở thành vợ của tôi, trước toàn thể gia tộc. Nếu thất bại... cô sẽ phải rời đi, và tôi sẽ quay lại với Mỹ Duyên, vì tôi cần một người phụ nữ quyền lực tuyệt đối."
Hạ Vy nhìn vào mắt anh ta. Cô không còn lựa chọn. Cô đã yêu anh ta, yêu sự độc đoán, sự tàn nhẫn này. Để giữ lấy anh ta, cô phải chấp nhận trở thành một con quỷ dữ.
"Tôi chấp nhận," Hạ Vy thì thầm. "Tôi sẽ hủy hoại gia đình cô ấy. Tôi là vũ khí của anh."
Sáng hôm sau, Lãnh Phong trao cho Hạ Vy tập tài liệu mật. Cuộc chiến thực sự đã bắt đầu, và cô đã hoàn toàn trở thành người kiểm soát bàn cờ, nhưng bị ràng buộc bởi sợi dây xích vô hình của sự chiếm hữu.