giao ước đêm tối của tổng tài

Chương 11: Đòn Quyết Định: Sóng Ngầm Đất Hiếm


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

1. Biến Thành Quỷ Dữ

Sau đêm định mệnh, Hạ Vy ôm chặt tập tài liệu mật về dự án mỏ đất hiếm của Tập đoàn Lâm Thị. Những trang giấy đó chứa đựng số phận của một gia tộc quyền lực và là chiếc vé cuối cùng để cô bước vào vị trí chính thức bên cạnh Lãnh Phong.

Cô ngồi trong phòng làm việc của mình, tầng 40 Lãnh Thị, đối diện với thành phố rực rỡ dưới ánh nắng. Cô đã từng là một cô gái nghèo khó, chiến đấu để giữ lại một chút nhân phẩm và sự sống cho mẹ. Giờ đây, cô đang chiến đấu để trở thành người phụ nữ của Tổng tài độc đoán, và cái giá phải trả là sự tàn nhẫn.

"Tôi chấp nhận," lời thề đó vang vọng trong đầu cô.

Dự án mỏ đất hiếm là một thương vụ phức tạp. Về mặt tài chính, Lâm Thị đã chuẩn bị kỹ lưỡng, huy động vốn từ nước ngoài và có bảo đảm của chính phủ. Tuy nhiên, Hạ Vy, với khả năng phân tích được Lãnh Phong đào tạo, nhanh chóng nhận ra một điểm yếu: Rủi ro xã hội và môi trường.

Mỏ đất hiếm nằm ở một tỉnh miền Trung, nơi có nhiều cộng đồng dân cư và hệ sinh thái nhạy cảm. Lâm Thị đã dùng thủ đoạn để mua lại đất đai với giá rẻ mạt, vi phạm nghiêm trọng các quy định về đền bù và tái định cư. Đây là một quả bom hẹn giờ về mặt pháp lý và quan hệ công chúng (PR).

Hạ Vy quyết định: cô sẽ không tấn công Lâm Thị bằng tiền, mà bằng danh dự và pháp luật – những thứ mà Lâm Thị đã phớt lờ.

Trong phòng làm việc, Lãnh Phong quan sát Hạ Vy qua tấm kính một chiều. Anh ta thấy cô làm việc không ngừng nghỉ, sự quyết tâm trong mắt cô sắc lạnh hơn bao giờ hết. Anh ta cảm thấy hài lòng. Cô không chỉ là một món đồ chơi dễ thương, cô là một quân vương mà anh ta đã tạo ra.

2. Mỹ Duyên: Đòn Phủ Đầu

Lâm Mỹ Duyên không phải là người dễ dàng bị đánh bại. Cô ta nhanh chóng nhận ra sự thay đổi trong thái độ của Lãnh Phong và mục tiêu của Hạ Vy. Vài ngày sau khi Hạ Vy bắt đầu điều tra, Lâm Thị đã tung ra một thông cáo báo chí: Họ sẽ tổ chức một buổi hội thảo công khai về "Phát triển bền vững và Bảo vệ môi trường" tại dự án mỏ đất hiếm, mời các chuyên gia hàng đầu tham dự để chứng minh sự minh bạch.

Đây là một đòn phủ đầu thông minh. Mỹ Duyên đang cố gắng "tiêm vắc-xin" cho dự án, giải quyết trước các vấn đề PR và pháp lý tiềm tàng.

Lãnh Phong ném thông cáo báo chí lên bàn Hạ Vy. "Cô ấy đã phản ứng. Rất nhanh và rất thông minh. Cô ấy đang bịt miệng cô trước khi cô có thể lên tiếng. Cô phải làm gì bây giờ?"

"Cô ấy muốn công khai, tôi sẽ công khai triệt để hơn," Hạ Vy đáp, ánh mắt lóe lên sự tàn nhẫn. "Lâm Thị đã mời chuyên gia, nhưng họ không mời người dân bị ảnh hưởng. Nếu tôi đến đó, tôi sẽ nói chuyện với những người bị bóp méo lợi ích."

"Cô muốn đích thân đi đến mỏ đất hiếm?" Lãnh Phong hỏi, có vẻ thích thú.

"Vâng. Tôi không thể phá hủy một tập đoàn bằng dữ liệu từ bàn giấy. Tôi phải đến tận nơi, nhìn thấy sự thật và thu thập bằng chứng từ người bị hại. Đó là cách duy nhất để đánh vào tử huyệt của Lâm Thị."

Lãnh Phong nở nụ cười chiếm hữu. "Được. Đi đi. Nhưng cô phải nhớ, cô không được phép thất bại. Tôi sẽ cử vệ sĩ đi cùng, nhưng nhiệm vụ này là của riêng cô. Hãy chứng minh cho tôi thấy, cô xứng đáng là vợ tôi."

3. Chuyến Đi Về Miền Trung

Hạ Vy đáp chuyến bay sớm đến tỉnh X, nơi có mỏ đất hiếm. Cô bỏ lại những bộ váy dạ hội và trang sức, mặc quần jean, áo sơ mi đơn giản, đeo kính và mang theo một chiếc máy ghi âm, gợi nhớ lại những ngày làm sinh viên Xã hội học.

Vừa đến nơi, cô đã nhận ra sự phức tạp. Lực lượng bảo vệ của Lâm Thị canh gác nghiêm ngặt, và khu vực tái định cư mới chỉ là những ngôi nhà tạm bợ, thiếu thốn cơ sở vật chất.

Hạ Vy không sử dụng danh tính Trưởng phòng Lãnh Thị. Cô dùng kinh nghiệm cũ, tiếp cận người dân với tư cách là một nhà báo môi trường độc lập, chuyên điều tra về dự án của Lâm Thị.

Cô dành hai ngày để lắng nghe. Người dân kể về sự đền bù không thỏa đáng, về lời hứa hẹn thất hứa, và về sự ô nhiễm nguồn nước ngầm đã bắt đầu xuất hiện. Những câu chuyện của họ không chỉ là dữ liệu, mà là nỗi đau thực sự, là động lực mạnh mẽ cho hành động của cô.

Hạ Vy thu thập hàng chục đoạn ghi âm, ảnh chụp và các tài liệu liên quan đến việc ký kết hợp đồng đền bù thiếu minh bạch. Cô phát hiện ra một chi tiết chí mạng: Một thành viên chủ chốt trong hội đồng thẩm định đất đai đã nhận hối lộ để làm sai lệch báo cáo môi trường ban đầu.

Ngay khi cô tìm thấy bằng chứng này, cô nhận ra mình bị theo dõi.

4. Cuộc Chạm Trán Dưới Lửa

Hạ Vy đang ở trong một quán cà phê nhỏ ở thị trấn, sắp xếp lại bằng chứng, thì Mỹ Duyên xuất hiện. Cô ta mặc bộ đồ công sở đắt tiền, toát lên vẻ quyền lực xa cách với vùng đất nghèo khó này.

"Cô Hạ Vy, thật bất ngờ khi thấy cô ở đây," Mỹ Duyên nói, giọng cô ta đầy vẻ khinh miệt. "Cô nghĩ đi làm phóng viên điều tra sẽ giúp cô sao? Hay cô nghĩ Lãnh Phong sẽ thích thú với cô gái bùn lầy này?"

"Cô Lâm," Hạ Vy đặt cốc cà phê xuống. "Tôi không làm phóng viên. Tôi đang thu thập sự thật mà công ty của cô đã cố tình chôn vùi. Tôi đến đây để tìm tử huyệt của cô."

Mỹ Duyên cười lớn. "Cô nghĩ một vài lá đơn kiện của người dân sẽ đánh gục Lâm Thị sao? Cô ngây thơ quá. Lãnh Phong cần một người phụ nữ hiểu rõ luật chơi, không phải một nhà hoạt động xã hội. Tôi biết cô đang nhắm vào rủi ro xã hội. Nhưng cô quên mất rằng, ở đất nước này, quyền lực sẽ chiến thắng sự thật."

"Cô nhầm rồi," Hạ Vy đáp, ánh mắt cô sắc lạnh. "Quyền lực của cô dựa trên hối lộ. Bằng chứng về việc cán bộ thẩm định nhận tiền đã nằm trong tay tôi. Nếu tôi công bố nó, không chỉ dự án này sụp đổ vì vi phạm pháp luật, mà danh tiếng của cha cô và Lâm Thị sẽ tan thành mây khói."

Mỹ Duyên tái mặt. Cô ta không ngờ Hạ Vy lại có thể tìm ra bằng chứng về sự hối lộ bí mật đó nhanh như vậy.

"Cô không được làm vậy!" Mỹ Duyên gầm lên, lần đầu tiên đánh mất sự bình tĩnh. "Nếu cô làm vậy, cô sẽ tự tay phá hủy sự nghiệp của cô. Cô có nghĩ rằng Lãnh Phong sẽ chấp nhận một người vợ đã gây ra tai họa lớn như vậy cho đối tác của anh ta không? Anh ta cần tôi! Anh ta cần mạng lưới chính trị của gia đình tôi!"

"Anh ấy cần sự trung thành tuyệt đối," Hạ Vy bình tĩnh đứng dậy. "Và anh ấy đã cho tôi một cơ hội duy nhất để chứng minh điều đó: Phá hủy gia tộc cô. Cô đã thua rồi, Mỹ Duyên. Cô đã đánh giá thấp tôi và sự tàn nhẫn của Lãnh Phong."

5. Cuộc Đàm Phán Quyền Lực

Tối hôm đó, Hạ Vy gọi điện cho Lãnh Phong. Cô không báo cáo, mà là tuyên bố.

"Tôi đã tìm ra điểm yếu chí mạng của Lâm Thị. Tôi có bằng chứng về sự hối lộ và vi phạm môi trường. Tôi sẽ công bố nó trên trang báo quốc tế mà anh kiểm soát, đồng thời gửi đơn kiện lên Viện Kiểm sát, sử dụng danh tính của những người dân bị hại."

"Tuyệt vời," Lãnh Phong nói, giọng anh ta chứa đầy sự phấn khích nguy hiểm. "Cô đã vượt qua mong đợi. Nhưng cô có chắc chắn về hậu quả không? Nếu cô công bố, Lâm Thị sẽ sụp đổ, và Mỹ Duyên sẽ trở thành kẻ thù không đội trời chung của cô."

"Tôi biết. Tôi đã chấp nhận trở thành vũ khí của anh. Giờ đây, tôi phải tự tay loại bỏ mọi mối đe dọa. Tôi không hối hận," Hạ Vy đáp, giọng cô không còn là cô gái ngây thơ ngày nào.

Tuy nhiên, Lãnh Phong đưa ra một quyết định bất ngờ.

"Khoan đã. Đừng công bố. Mang tất cả bằng chứng về đây. Tôi có một kế hoạch tốt hơn. Tôi sẽ không để cô gái của tôi tự tay dính vào bùn lầy pháp lý. Cô chỉ cần là người giao hàng."

Ngày hôm sau, Hạ Vy bay trở về. Cô mang theo tất cả bằng chứng, cẩn thận được bảo vệ trong một chiếc vali khóa mã.

6. Đòn Quyết Định: Cuộc Gặp Ba Người

Tối hôm đó, tại Thanh Uyển, Lãnh Phong tổ chức một cuộc gặp riêng tư. Khách mời chính là Chủ tịch Lâm và Lâm Mỹ Duyên.

Hạ Vy bước vào phòng khách sang trọng, đặt chiếc vali chứa đầy bằng chứng lên bàn.

"Chào Chủ tịch Lâm, cô Lâm Mỹ Duyên," Hạ Vy nói, ánh mắt cô kiên định.

Chủ tịch Lâm, một người đàn ông giàu kinh nghiệm và quyền lực, nhìn Hạ Vy với sự khinh miệt không che giấu. "Lãnh Phong, con đang làm gì vậy? Con để người phụ nữ vô danh này đe dọa ta sao?"

Lãnh Phong ngồi xuống, khoanh tay. "Bác Lâm, bác nên gọi cô ấy là Hạ Vy. Cô ấy không phải là người vô danh. Cô ấy là người đã tìm ra tất cả. Mọi bằng chứng về sự hối lộ, về việc làm giả báo cáo môi trường, đều nằm trong chiếc vali này."

Lãnh Phong mở vali, để lộ những tập tài liệu và chiếc máy ghi âm.

Mỹ Duyên và Chủ tịch Lâm tái mặt. Họ biết Lãnh Phong không nói đùa. Nếu những bằng chứng này bị công bố, không chỉ dự án sụp đổ, mà còn kéo theo những hệ lụy hình sự đối với Chủ tịch Lâm.

"Bác Lâm, bác muốn gì?" Lãnh Phong hỏi, giọng anh ta không chút cảm xúc.

"Ta không tin con lại làm điều này vì một cô gái tầm thường!" Chủ tịch Lâm giận dữ.

"Cô ấy không tầm thường. Cô ấy là vợ tương lai của tôi," Lãnh Phong tuyên bố, lời nói đó như một tiếng sét đánh ngang tai Mỹ Duyên.

Lãnh Phong quay sang Hạ Vy. "Hạ Vy, nói cho Chủ tịch Lâm nghe, cô muốn gì?"

Hạ Vy bước lên. Cô không muốn tiền, không muốn quyền lực. Cô muốn sự an toàn và danh phận.

"Thưa Chủ tịch Lâm," Hạ Vy nói, giọng cô vang lên đầy sức mạnh. "Tôi muốn Tập đoàn Lâm Thị rút lui hoàn toàn khỏi mọi hoạt động đối đầu với Lãnh Thị. Tôi muốn cô Lâm Mỹ Duyên cam kết không bao giờ can thiệp vào mối quan hệ của tôi và Lãnh Phong. Và tôi muốn Chủ tịch Lâm công khai xin lỗi về những hành động bôi nhọ tôi trong quá khứ."

"Không thể nào!" Mỹ Duyên gầm lên. "Cô đòi hỏi quá nhiều!"

Lãnh Phong phớt lờ Mỹ Duyên. "Bác Lâm, đây là cơ hội cuối cùng. Hoặc bác chấp nhận điều kiện của cô ấy và giữ lại danh dự, hoặc ngày mai tất cả những bằng chứng này sẽ nằm trên trang nhất báo chí và trong tay công tố viên."

Chủ tịch Lâm nhìn Lãnh Phong, sau đó nhìn Hạ Vy. Ông ta hiểu rằng, Lãnh Phong không yêu cô gái này, nhưng anh ta đã trao cho cô ta quyền lực của mình. Sức mạnh của Lãnh Phong là tuyệt đối.

"Được," Chủ tịch Lâm nghiến răng. "Ta chấp nhận."

Mỹ Duyên sụp đổ trên ghế, thất bại hoàn toàn. Cô ta nhìn Hạ Vy với ánh mắt chứa đầy sự căm ghét tột cùng.

7. Chiếc Xiềng Xích Vàng Kim

Sau khi hai cha con Lâm Thị rời đi, Lãnh Phong quay sang Hạ Vy. Anh ta tiến lại gần, cầm lấy bàn tay cô.

"Cô đã thắng. Cô đã chứng minh rằng cô xứng đáng là vợ tôi," Lãnh Phong nói.

Hạ Vy cảm thấy mệt mỏi và kiệt sức, nhưng cũng tràn đầy sự thỏa mãn. "Anh đã hứa. Danh phận."

"Dĩ nhiên," Lãnh Phong mỉm cười, một nụ cười ấm áp, nhưng ánh mắt anh ta vẫn lạnh lùng. "Cô đã làm một việc tàn nhẫn, Hạ Vy. Cô đã phá hủy một gia tộc để giữ lấy tôi. Điều đó chứng tỏ cô yêu tôi đến mức nào."

Anh ta quỳ xuống, mở hộp nhung. Chiếc nhẫn kim cương lớn hơn, rực rỡ hơn chiếc nhẫn tuyên bố trước đây.

"Hạ Vy, tôi không biết thế nào là tình yêu thuần khiết. Tôi chỉ biết rằng, tôi không thể sống mà thiếu sự trung thành tuyệt đối của cô, thiếu sự chiếm hữu đối với cô. Cô là hơi thở của tôi. Cô là vinh quang của tôi. Cô là chiếc xiềng xích vàng kim mà tôi tự nguyện đeo vào. Hãy làm vợ tôi, và hãy trở thành Nữ hoàng tàn nhẫn của tôi."

Hạ Vy nhìn vào chiếc nhẫn, sau đó nhìn vào mắt anh ta. Cô đã mất tất cả sự ngây thơ, nhưng cô đã tìm thấy sức mạnh. Sức mạnh để tồn tại bên cạnh người đàn ông này.

"Vâng, tôi đồng ý," cô chấp nhận.

Hôn lễ được tổ chức một cách riêng tư nhưng trang trọng, chỉ có sự chứng kiến của những người thân cận nhất. Lãnh Phong muốn giữ cô cho riêng mình.

Vài tuần sau, tin tức về cuộc hôn nhân của Tổng tài Lãnh Phong với cựu sinh viên Xã hội học Hạ Vy được công bố. Cô đã trở thành Phu nhân Lãnh, một biểu tượng của sự chiếm hữu tuyệt đối, và là nỗi kinh hoàng của những kẻ dám thách thức quyền lực của Lãnh Phong.

Nhưng trong đêm tân hôn, khi Lãnh Phong ôm cô vào lòng, Hạ Vy nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi ánh trăng lạnh lẽo chiếu vào. Cô đã chiến thắng, nhưng cô biết, cuộc chiến thực sự chỉ mới bắt đầu. Cô đã chọn quyền lực và sự chiếm hữu thay vì tự do. Và cô phải sống với lựa chọn đó mãi mãi.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×