1. Cơn Ác Mộng Lặp Lại
Sau khi chiến thắng Hoàng Nam và củng cố vị thế Phu nhân Lãnh, Hạ Vy tiếp tục vai trò Trưởng phòng Chiến lược tại Lãnh Thị. Mặc dù cô đã hoàn toàn chấp nhận chiếc xiềng xích vàng, nhưng cơ thể cô lại bắt đầu phản ứng theo cách bất thường.
Cô thường xuyên cảm thấy buồn nôn vào mỗi buổi sáng, đầu óc quay cuồng và một cảm giác kiệt sức khó tả bủa vây. Đêm đến, cô bắt đầu gặp những cơn ác mộng lặp đi lặp lại. Trong giấc mơ, cô thấy một đứa bé khóc, tay bị trói bằng một sợi xích vàng, cố gắng chạy trốn khỏi một ngọn lửa đen bao quanh bởi những ánh mắt thèm khát của gia tộc.
Một buổi sáng, cô ngất xỉu ngay trên bàn làm việc tại Lãnh Thị. Lãnh Phong đã lập tức đưa cô đến bệnh viện riêng của gia tộc.
Trong phòng bệnh VIP sang trọng, khi Hạ Vy tỉnh dậy, cô thấy gương mặt Lãnh Phong đầy vẻ căng thẳng nhưng không hoàn toàn là lo lắng, mà là sự cảnh giác sâu sắc.
Bác sĩ trưởng, một người phụ nữ trung niên nghiêm nghị, bước vào. "Phu nhân Lãnh, xin chúc mừng Tổng tài và Phu nhân. Cô đã mang thai được sáu tuần."
Cả căn phòng như đóng băng. Hạ Vy cảm thấy tim mình như ngừng đập. Cô đã uống thuốc tránh thai rất cẩn thận, nhưng việc mang thai này là một sự đột phá không được lên kế hoạch trong giao ước của họ.
Lãnh Phong vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng, nhưng Hạ Vy thấy rõ sự run rẩy nhẹ nơi bàn tay anh ta. Anh ta bước đến bên giường cô, nắm chặt tay cô.
"Sáu tuần? Cô cố tình?" Giọng anh ta trầm thấp, mang theo sự nghi ngờ ghê gớm.
"Không, Lãnh Phong," Hạ Vy đáp, nước mắt cô chảy ra. Đó không phải là nước mắt hạnh phúc, mà là nước mắt của sự sợ hãi. "Em không biết. Em... em không bao giờ nghĩ điều này sẽ xảy ra."
Sự thật đã được xác nhận: Hạ Vy đang mang trong mình giọt máu của Tổng tài Lãnh Phong. Đứa bé này không chỉ là một sinh linh, mà là Người thừa kế tương lai của một đế chế tỷ đô, và là một quân cờ mới trên bàn cờ quyền lực.
2. Niềm Vui Tuyệt Đối và Sự Kiểm Soát Đỉnh Cao
Lãnh Phong đã trải qua một đêm không ngủ. Anh ta không thể bày tỏ niềm vui theo cách bình thường. Đối với anh ta, đây là sự khẳng định quyền lực và sự chiếm hữu tuyệt đối của mình: Hạ Vy không chỉ là vợ anh ta, cô còn mang trong mình máu mủ của anh ta, vĩnh viễn không thể thoát khỏi.
Sáng hôm sau, anh ta lập tức thiết lập một chế độ kiểm soát mới chưa từng có.
"Cô sẽ nghỉ việc tại Lãnh Thị ngay lập tức," Lãnh Phong tuyên bố. "Tôi không cho phép cô đối mặt với bất kỳ căng thẳng hay nguy hiểm nào. Tôi sẽ thuê một đội ngũ y tế hàng đầu thế giới, chuyên chăm sóc cho cô. Mọi món ăn, mọi hoạt động của cô đều phải được tôi phê duyệt. Cô sẽ không bước ra khỏi Thanh Uyển trừ khi có sự cho phép của tôi."
Hạ Vy phản đối mạnh mẽ. "Em không phải là vật trưng bày, Lãnh Phong! Em là vợ anh! Em vẫn có thể làm việc!"
"Không!" Lãnh Phong gầm lên, sự độc đoán của anh ta bùng phát. "Cô đang mang trong mình máu mủ của Lãnh Thị. Điều đó quan trọng hơn bất kỳ thương vụ nào. Cô đã chọn quyền lực và sự chiếm hữu. Vậy thì cô phải chấp nhận sự bảo vệ tuyệt đối của tôi. Ngay cả hơi thở của cô, tôi cũng phải kiểm soát."
Anh ta ra lệnh cho nhân viên Lãnh Thị chuyển toàn bộ công việc của Hạ Vy về một phòng làm việc được thiết lập ngay tại Thanh Uyển, biến cô trở thành "Tổng tài tại gia," nhưng thực chất là một tù nhân trong lồng vàng được bảo vệ cẩn mật.
Hơn nữa, Lãnh Phong còn bắt đầu nghi ngờ.
"Nếu cô dám dùng đứa bé này để đổi lấy sự tự do, để bỏ trốn, hoặc để thách thức quyền lực của tôi... Tôi thề, tôi sẽ khiến cô hối hận. Cô có thể là mẹ của con tôi, nhưng cô vẫn là tài sản của tôi."
Hạ Vy biết anh ta không nói chơi. Giờ đây, cô không chỉ chiến đấu cho mình, mà còn cho sinh linh bé bỏng trong bụng.
3. Bà Trân: Kế Hoạch Đón Cháu và Sự Can Thiệp Gia Tộc
Tin tức về việc Hạ Vy mang thai ngay lập tức lan truyền trong gia tộc Lãnh. Bà Trân (mẹ Lãnh Phong), sau những nỗ lực thất bại để tước đoạt quyền lực của Hạ Vy, đã coi đứa cháu này là cơ hội cuối cùng để kiểm soát.
Bà Trân đến Thanh Uyển với một đoàn tùy tùng lớn, bao gồm cả một chuyên gia dinh dưỡng và một bà đỡ hoàng gia từ Châu Âu.
"Con dâu, con làm tốt lắm," Bà Trân nói, giọng đầy quyền uy. "Nhưng con vẫn còn trẻ và thiếu kinh nghiệm. Mẹ sẽ thay con quản lý việc mang thai này."
Bà Trân áp đặt một loạt các quy tắc hà khắc:
Hạ Vy bị cấm hoàn toàn sử dụng máy tính và điện thoại di động vì "sóng điện từ."
Hạ Vy phải mặc những bộ đồ rộng thùng thình do Bà Trân chọn, không được phép mặc đồ công sở.
Bà Trân cử một nhóm người hầu riêng, trung thành với bà ta, giám sát Hạ Vy 24/7.
"Phòng làm việc tại gia" của Hạ Vy bị niêm phong, và mọi tài liệu mật của Lãnh Thị đều bị thu hồi.
"Phu nhân Lãnh, con phải nhớ. Nhiệm vụ duy nhất của con bây giờ là sinh ra người thừa kế khỏe mạnh. Còn quyền lực, thì mẹ và Lãnh Phong sẽ lo liệu. Sau khi sinh, con phải dành toàn bộ thời gian cho con trai."
Đây là một đòn hiểm độc. Bà Trân không chỉ muốn tước đoạt công việc của Hạ Vy, mà còn muốn thay thế vị trí mẹ của cô, nuôi dưỡng cháu mình theo ý bà ta. Hạ Vy biết rằng, nếu cô không phản kháng, cô sẽ bị biến thành một người mẹ bị tước quyền, chỉ có danh phận nhưng không có quyền lực gì cả.
4. Bác Sĩ Cảnh Báo và Nỗi Sợ Hãi Của Lãnh Phong
Bác sĩ của Hạ Vy, một người trung thành với Lãnh Phong, đã gọi anh ta đến một cuộc gặp bí mật.
"Tổng tài, đứa bé phát triển hoàn toàn bình thường," vị bác sĩ nói. "Nhưng Phu nhân đang bị căng thẳng tâm lý quá mức. Sự kiểm soát tuyệt đối của anh và sự can thiệp của Bà Trân đang gây hại. Chúng tôi cần phải giảm bớt áp lực, nếu không... có thể xảy ra nguy cơ sảy thai."
Lời cảnh báo này làm Lãnh Phong run sợ. Anh ta có thể mất đi "chiến tích" lớn nhất của mình. Anh ta có thể kiểm soát thương trường, nhưng không thể kiểm soát sinh mạng bé bỏng này.
Lãnh Phong trở về Thanh Uyển, ngay lập tức đối đầu với Bà Trân.
"Mẹ, con đã quyết định. Mẹ sẽ ngừng can thiệp vào chế độ sinh hoạt của Hạ Vy. Con đã thuê đội ngũ y tế của riêng mình. Không một ai khác được phép áp đặt lên cô ấy."
"Phong! Con điên rồi sao?" Bà Trân giận dữ. "Mẹ đang giúp con! Con tin người phụ nữ ngoại tộc này sao? Nó có thể dùng đứa bé để làm tiền!"
"Cô ấy là vợ con, và cô ấy đang mang thai cháu đích tôn của Lãnh Thị. Cô ấy là tài sản của con. Không ai có quyền kiểm soát tài sản của con, kể cả mẹ," Lãnh Phong lạnh lùng đáp.
Lãnh Phong đã dẹp tan sự can thiệp của Bà Trân, nhưng sự nghi ngờ của anh ta đối với Hạ Vy không giảm đi. Ngược lại, nó càng tăng lên. Anh ta sợ rằng đứa bé sẽ trở thành cầu nối để Hạ Vy tìm lại nhân tính và sự tự do đã mất, và điều đó sẽ khiến cô rời bỏ anh ta.
Anh ta bắt đầu tăng cường sự giám sát, nhưng thay vì chỉ kiểm soát hành động, anh ta bắt đầu kiểm soát cảm xúc của cô.
"Cô không được phép tỏ ra yếu đuối. Cô không được phép nói chuyện với ai về những giấc mơ của cô. Cô phải luôn nhớ rằng, cô là Nữ hoàng tàn nhẫn. Con của chúng ta phải được sinh ra từ một người phụ nữ quyền lực, không phải một kẻ yếu đuối."
5. Đòn Bẩy Quyền Lực và Sự Thao Túng Ngược
Hạ Vy, bị cô lập, dần nhận ra giá trị của đứa bé. Nó không phải là một xiềng xích, mà là đòn bẩy duy nhất cô có thể dùng để đối trọng với Lãnh Phong.
Cô bắt đầu sử dụng thai kỳ một cách chiến lược.
Khi Lãnh Phong đòi hỏi cô phải tuân thủ một quy tắc vô lý (ví dụ: không được nhìn ra ngoài cửa sổ), Hạ Vy sẽ khẽ xoa bụng, nhắm mắt lại và nói: "Em cảm thấy không khỏe. Bác sĩ nói em không được căng thẳng. Anh có muốn đứa bé sinh ra không lành lặn không?"
Lãnh Phong, người không sợ bất cứ thứ gì trên thế gian, lại sợ hãi đứa con chưa chào đời của mình. Anh ta lập tức nhượng bộ.
Hạ Vy dùng đứa bé để từ từ đòi lại quyền kiểm soát những lĩnh vực nhỏ bé: được phép đọc báo kinh doanh, được phép tiếp tục nghiên cứu các dự án không yêu cầu đến Lãnh Thị.
Cô bắt đầu thao túng ngược Lãnh Phong. Cô không tỏ ra yêu thương đứa bé một cách quá mức (vì sợ anh ta ghen tị), mà chỉ tỏ ra bảo vệ quyền lợi của nó – quyền lợi được sinh ra trong một môi trường ổn định. Điều này làm Lãnh Phong hài lòng. Anh ta tin rằng Hạ Vy đang bảo vệ "tài sản" của mình, chứ không phải yêu thương một sinh linh.
Tuy nhiên, trong một đêm, khi Lãnh Phong đang ngủ, Hạ Vy ôm bụng, khóc trong im lặng.
"Con yêu, con là hy vọng của mẹ. Mẹ sẽ không để con bị hủy hoại bởi quyền lực này. Mẹ sẽ chiến đấu cho con."
Cô đã quyết định: cô sẽ dùng tình yêu của Lãnh Phong dành cho đứa trẻ để phá vỡ sự chiếm hữu của anh ta từ bên trong.
6. Giao Ước Mới: Quyền Lực và Gia Đình
Một tuần sau, Lãnh Phong tuyên bố một Giao ước mới.
"Hạ Vy, cô đã cho tôi người thừa kế. Tôi sẽ cho cô một phần quyền lực lớn hơn. Sau khi cô sinh con, tôi sẽ bổ nhiệm cô làm Phó Tổng giám đốc Lãnh Thị, điều hành toàn bộ mảng đầu tư ở nước ngoài. Cô sẽ có quyền lực tuyệt đối, chỉ đứng dưới tôi."
Đây là một lời đề nghị không thể từ chối, là đỉnh cao quyền lực mà cô từng mơ ước. Nhưng nó đi kèm với một điều kiện cực kỳ tàn nhẫn.
"Đứa bé sẽ được chăm sóc bởi đội ngũ chuyên gia của gia tộc. Cô có thể thăm con, nhưng cô sẽ không dành quá ba giờ mỗi ngày cho nó. Cô sẽ phải tập trung vào công việc và tôi. Cô phải chứng minh rằng đứa bé này không làm giảm đi sự trung thành của cô đối với tôi. Nếu cô chọn đứa bé thay vì tôi, tôi sẽ tước đi mọi quyền lực của cô và cô sẽ rời khỏi Thanh Uyển mãi mãi."
"Anh muốn em chọn giữa quyền lực và con mình?" Hạ Vy hỏi, đau đớn tột cùng.
"Tôi muốn cô chọn tôi. Cô là của tôi, trước cả khi cô là mẹ," Lãnh Phong nói, ánh mắt anh ta đầy sự chiếm hữu điên cuồng. "Nếu cô đồng ý, tôi sẽ bảo vệ cô và con tuyệt đối. Nếu không, tôi sẽ biến cả hai thành vô danh."
Hạ Vy nhìn vào mắt Lãnh Phong, cô đã hiểu: Lãnh Phong ghen tị với đứa con, vì nó đang lấy đi sự chú ý của cô.
Cô đưa tay ra. "Tôi đồng ý. Tôi sẽ làm Phó Tổng giám đốc. Nhưng tôi có một điều kiện: Em bé sẽ được nuôi dưỡng trong Thanh Uyển, và em sẽ quyết định đội ngũ chăm sóc. Anh phải hứa không bao giờ để Bà Trân can thiệp vào việc nuôi dạy con."
Lãnh Phong nắm tay cô, sự chiếm hữu hài lòng. "Được. Cô là người mẹ, cô có quyền quyết định nơi ở của con. Nhưng cô phải là của tôi, mãi mãi."
Giao ước mới được thiết lập. Hạ Vy đã đạt đến đỉnh cao quyền lực, nhưng cái giá phải trả là sự hy sinh về mặt mẫu tính. Mối quan hệ của họ đã chuyển từ tình yêu chiếm hữu sang sự ràng buộc bởi một sinh linh mới, nơi quyền lực và tình cảm bị xoắn chặt vào nhau một cách tàn nhẫn.