giao ước đêm tối của tổng tài

Chương 12: Cô Đơn Trong Lưới Bạc và Cuộc Chiến Giới Thượng Lưu


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

1. Thực Tại Trong Chiếc Xiềng Xích Vàng

Đám cưới của Lãnh Phong và Hạ Vy đã diễn ra trong sự kín đáo tuyệt đối, một hành động nhằm thỏa mãn sự chiếm hữu của Tổng tài và tránh xa con mắt soi mói của giới truyền thông. Đối với Lãnh Phong, hôn nhân không phải là một giao ước lãng mạn, mà là một dấu ấn sở hữu vĩnh viễn, đặt chiếc xiềng xích kim cương lên cổ tay Hạ Vy.

Sau hôn lễ, Thanh Uyển, biệt thự xa hoa bậc nhất, trở thành chiếc lồng vàng thực sự. Hạ Vy có tất cả: quyền lực, sự giàu có vô tận, và sự bảo vệ tuyệt đối. Nhưng cô cũng có sự cô đơn tuyệt đối.

Lãnh Phong, với tư cách là người chồng, càng tăng cường sự kiểm soát. Anh ta lắp đặt thêm hệ thống an ninh phức tạp, cử thêm vệ sĩ theo sát cô ngay cả khi cô làm việc tại Lãnh Thị. Công việc của cô không chỉ là chiến lược gia, mà còn là bằng chứng sống cho sự thống trị của anh ta.

Một buổi sáng, Hạ Vy tỉnh dậy một mình trong căn phòng ngủ rộng lớn. Lãnh Phong đã đi làm từ sớm. Cô nhìn vào chiếc nhẫn kim cương rực rỡ trên ngón tay.

"Tôi là Nữ hoàng tàn nhẫn của anh," cô nhớ lại lời thề nguyện.

Cô bước xuống phòng ăn. Bàn ăn dài, trang trí lộng lẫy, nhưng chỉ có một mình cô. Quản gia và người hầu đứng phục vụ trong im lặng, không dám nhìn thẳng vào mắt cô. Cô là chủ nhân của nơi này, nhưng cô cảm thấy mình chỉ là một bức tượng đắt tiền, được trưng bày trong bảo tàng xa hoa.

Lãnh Phong đã mua cho cô cả thế giới, nhưng lại lấy đi sự tự do nhỏ nhoi cuối cùng. Anh ta không cần cô yêu anh ta một cách dịu dàng, anh ta chỉ cần cô phục tùng một cách cuồng nhiệt.

2. Thử Thách Của Giới Phu Nhân

Thử thách thực sự của Hạ Vy không nằm trên thương trường, mà là tại tiệc từ thiện thường niên của Hội Quý Bà Lãnh Thổ—sự kiện xã hội đầu tiên cô phải tham dự với tư cách Phu nhân Lãnh.

Đêm đó, Hạ Vy mặc bộ váy dạ hội đỏ rực, đối lập với màu đen thường thấy của Lãnh Phong. Anh ta nắm tay cô, bước vào sảnh tiệc. Sức mạnh của họ, sự kết hợp giữa Tổng tài quyền lực và người phụ nữ bí ẩn, tạo ra một tâm bão chú ý.

Họ tiếp cận một nhóm các phu nhân quyền lực: Bà Phước, vợ của Chủ tịch Hội đồng Quản trị ngân hàng lớn, và Bà Bích, vợ của một chính trị gia cấp cao. Họ đều là bạn bè thân thiết của Bà Trân và là những người có quyền lực ngầm điều khiển dư luận giới thượng lưu.

"Ôi, Lãnh Phong! Cuối cùng con cũng tìm được bến đỗ," Bà Phước nói, giọng ngọt ngào nhưng ánh mắt đầy dò xét. "Phu nhân của con... à, Hạ Vy. Cô thật trẻ và xinh đẹp. Chắc là một cô gái rất cần sự bảo vệ nhỉ?"

Hạ Vy hiểu rõ ý tứ của Bà Phước: cô còn quá trẻ, quá thiếu kinh nghiệm và không đủ xuất thân để đứng cạnh Lãnh Phong.

"Cháu cảm ơn Bà Phước đã quan tâm," Hạ Vy đáp, mỉm cười lịch thiệp. "Cháu không cần sự bảo vệ. Cháu là người đứng sau quyết định mua lại dự án Năng lượng Tái tạo gần đây của Lãnh Thị. Cháu tin rằng, Lãnh Phong cần một người bạn đời có thể giúp anh ấy chiến đấu trên thương trường, chứ không phải một vật trang trí trong phòng khách."

Bà Bích xen vào, giọng mỉa mai hơn. "Nhưng Phụ nữ của Lãnh Thị cần phải biết quy tắc xã giao, biết cách tổ chức tiệc trà, và đặc biệt là cách giữ thể diện cho gia tộc. Ta nghe nói, cô Hạ Vy, cô xuất thân từ một gia đình... bình thường. Việc học Xã hội học có giúp cô hiểu về văn hóa quý tộc không?"

Đòn tấn công này nhằm vào quá khứ của cô, một điểm mà Lãnh Phong đã dũng cảm bảo vệ, nhưng xã hội sẽ không bao giờ quên.

Hạ Vy không phản ứng gay gắt, mà dùng sự thật để đáp trả. "Thưa Bà Bích, cháu biết văn hóa quý tộc rất quan trọng. Nhưng cháu tin rằng, Lãnh Thị cần một Phu nhân có thể giúp tập đoàn vượt qua khủng hoảng, thay vì một người chỉ biết tổ chức tiệc trà. Cháu đã giúp Lãnh Phong thâu tóm Ánh Dương và loại bỏ mối đe dọa từ Lâm Thị. Trong thời đại này, quyền lực tài chính mới là quy tắc xã giao tối thượng."

Ngay lập tức, Lãnh Phong đặt tay lên eo cô, siết chặt, thể hiện sự hài lòng tuyệt đối. "Vợ tôi nói đúng. Tôi không cưới một cô dâu. Tôi cưới một đối tác quyền lực. Cô ấy là Trưởng phòng Chiến lược của tôi, và mọi quyết định của cô ấy đều là quyết định của tôi."

Cuộc đối đầu kết thúc với sự im lặng và ánh mắt kính nể, pha lẫn căm ghét từ giới phu nhân. Hạ Vy đã chiến thắng trận chiến dư luận đầu tiên.

3. Bà Trân: Vòng Tay Của Mẹ Chồng

Bà Trân (mẹ Lãnh Phong) tiếp cận Hạ Vy với một nụ cười ấm áp bất ngờ.

"Hạ Vy, con đã làm rất tốt. Mẹ rất tự hào về con," Bà Trân nói, nắm tay cô. "Nhưng con ơi, thương trường là của đàn ông. Con cần phải học cách để trở thành một người mẹ chồng ta tin tưởng, chứ không phải là một đối thủ cạnh tranh."

Hạ Vy cảm thấy rùng mình trước sự chuyển đổi đột ngột này.

"Mẹ muốn con nghỉ việc tại Lãnh Thị. Con đã có danh phận. Hãy tập trung vào việc quản lý Thanh Uyển, học cách làm chủ gia tộc. Mẹ sẽ thuê những giáo viên giỏi nhất để dạy con về nghi thức, nghệ thuật trà đạo, và cách sinh con nối dõi."

Đây là một bẫy tinh vi: không phải sỉ nhục, mà là tước đoạt quyền lực. Bà Trân muốn biến Hạ Vy từ một chiến binh thành một người vợ quý tộc vô hại, bị cô lập trong Thanh Uyển, cắt đứt khỏi nguồn sức mạnh là Lãnh Thị.

"Thưa mẹ," Hạ Vy đáp, nhẹ nhàng rút tay ra. "Con cảm ơn lòng tốt của mẹ. Nhưng con đã thề với Lãnh Phong rằng con sẽ là đối tác chiến lược của anh ấy. Anh ấy cần con ở Lãnh Thị. Con sẽ không bao giờ bỏ rơi anh ấy. Về chuyện con cái, con tin rằng đó là ý trời, và con sẽ sẵn lòng khi thời điểm đến."

Bà Trân vẫn giữ nụ cười. "Con vẫn còn bướng bỉnh lắm, Hạ Vy. Nhưng con phải nhớ, làm vợ Lãnh Phong không dễ dàng. Con không có bạn bè ở đây. Tất cả mọi người đều ghen ghét con. Con chỉ có thể tin tưởng mẹ chồng con thôi."

Bà Trân thì thầm vào tai Hạ Vy trước khi rời đi: "Con có chắc rằng mọi bí mật về quá khứ của con đã được chôn vùi không? Hãy cẩn thận. Lòng tốt của ta có thể trở thành sự trừng phạt của con bất cứ lúc nào."

Lời cảnh cáo này là một nhát dao găm lạnh lẽo. Bà Trân đang ám chỉ rằng bà ta có thể đang giữ một con át chủ bài nào đó.

4. Cuộc Tấn Công Nội Bộ

Vài ngày sau, một cuộc khủng hoảng mới xảy ra. Dự án Năng lượng Tái tạo, mà Hạ Vy đã đấu tranh để giành lấy, đột nhiên bị trì hoãn vô thời hạn. Một báo cáo nội bộ được tiết lộ, cho rằng kế hoạch tái cơ cấu tài chính của Hạ Vy có sai sót nghiêm trọng, gây rò rỉ thông tin mật ra bên ngoài.

Người tiết lộ báo cáo này không ai khác chính là Hoàng Nam, Trưởng phòng Kỹ thuật, người từng bị Lãnh Phong và Hạ Vy làm bẽ mặt. Anh ta tuyên bố công khai rằng Hạ Vy là một kẻ bất tài, được đưa lên nhờ mối quan hệ cá nhân, và đang gây nguy hiểm cho Lãnh Thị.

Đây là một cuộc đảo chính nội bộ. Hội đồng Quản trị lập tức triệu tập một cuộc họp khẩn cấp, do Chú Lãnh Sâm chủ trì, yêu cầu Hạ Vy phải giải trình.

Hạ Vy đối mặt với nguy cơ bị bãi nhiệm và bị sỉ nhục công khai. Nếu cô thất bại, Lãnh Phong sẽ không ngần ngại loại bỏ cô, như anh ta đã cảnh báo: Anh ta cần quyền lực tuyệt đối, không phải thất bại.

Trong phòng làm việc, Lãnh Phong nhìn cô với ánh mắt không thể đọc được.

"Hạ Vy, cô phải tự giải quyết chuyện này," Lãnh Phong lạnh lùng tuyên bố. "Cô đã yêu cầu quyền lực, bây giờ hãy sử dụng nó. Nếu cô không thể kiểm soát một nhân viên tầm thường, thì cô không xứng đáng là Nữ hoàng của tôi."

Hạ Vy cảm thấy sự cô đơn tột cùng. Anh ta đã giao cho cô một trận chiến mà cô phải chiến đấu một mình.

Cô lao vào điều tra. Cô biết chắc chắn mình không làm sai sót tài chính nào. Vậy rò rỉ thông tin đến từ đâu?

Hạ Vy phát hiện ra rằng, lỗi không nằm ở dữ liệu mà cô cung cấp, mà nằm ở hệ thống mã hóa dữ liệu của Lãnh Thị, do Hoàng Nam phụ trách. Anh ta đã cố tình cài cắm một "lỗ hổng bảo mật" trước khi cô nhậm chức, và bây giờ kích hoạt nó để đổ lỗi cho cô. Hơn nữa, cô còn tìm thấy bằng chứng Hoàng Nam đã liên lạc bí mật với một nhà thầu cũ của Lâm Thị.

5. Màn Lật Ngược Thế Cờ

Tại cuộc họp Hội đồng Quản trị, dưới ánh mắt dò xét của Chú Lãnh Sâm, Hoàng Nam trình bày báo cáo, cáo buộc Hạ Vy thiếu năng lực.

Đến lượt Hạ Vy. Cô đứng dậy, không hề nao núng, mặc dù cô biết mình đang chiến đấu với toàn bộ hệ thống cũ kỹ của Lãnh Thị.

"Thưa Hội đồng," Hạ Vy nói, giọng cô rõ ràng và mạnh mẽ. "Tôi đã điều tra sự việc và phát hiện ra một sự thật còn nghiêm trọng hơn: Đây không phải là lỗi của tôi, mà là hành vi phản bội và phá hoại của chính Trưởng phòng Kỹ thuật Hoàng Nam."

Cô trình bày bằng chứng:

Bằng chứng về lỗ hổng bảo mật do Hoàng Nam tạo ra, có khả năng kích hoạt từ xa.

Bản ghi cuộc gọi và giao dịch ngân hàng chứng minh Hoàng Nam nhận tiền từ một cựu quan chức Lâm Thị để gây bất ổn cho dự án.

"Hoàng Nam không chỉ làm tổn hại đến danh dự của tôi, mà còn làm tổn hại đến Lãnh Thị vì lòng tham cá nhân và sự thù hằn. Anh ta là kẻ phản bội," Hạ Vy tuyên bố, nhìn thẳng vào Hoàng Nam.

Hoàng Nam tái mét mặt. Hắn ta không ngờ cô gái này lại có thể lật ngược tình thế và tìm ra bằng chứng phản bội của hắn.

Chú Lãnh Sâm cố gắng bảo vệ Hoàng Nam: "Hạ Vy, những bằng chứng này có thể là giả mạo. Cô đang cố gắng biện minh cho mình."

"Không, thưa Chú Lãnh," Lãnh Phong đột ngột lên tiếng, lần đầu tiên anh ta can thiệp. "Vợ tôi không cần biện minh. Cô ấy chỉ cần chứng minh. Hệ thống bảo mật mà Hoàng Nam tạo ra đã bị cô ấy vô hiệu hóa đêm qua. Và cô ấy đã bàn giao tất cả bằng chứng gốc cho cảnh sát kinh tế sáng nay. Anh ta đã bị bắt giữ."

Lãnh Phong bước đến, đặt tay lên lưng ghế của Hạ Vy, một cử chỉ quyền lực tuyệt đối.

"Chủ Lãnh Sâm, Hội đồng. Hoàng Nam đã lợi dụng sự thiếu kinh nghiệm của vợ tôi để tấn công Lãnh Thị. Nhưng cô ấy đã chiến thắng. Điều này chứng minh rằng, cô ấy không chỉ là Phu nhân Lãnh, mà còn là người bảo vệ tốt nhất cho Tập đoàn này."

Sự can thiệp kịp thời của Lãnh Phong không chỉ là sự bảo vệ, mà là một màn trình diễn quyền lực. Anh ta đã đặt cô vào hiểm cảnh, nhưng cũng đảm bảo rằng cô có đủ thời gian và nguồn lực để chiến thắng.

6. Lời Thú Nhận Dưới Ánh Trăng

Sau khi Hội đồng Quản trị giải tán trong sự im lặng và kinh ngạc, Hạ Vy trở về Thanh Uyển, kiệt sức hoàn toàn.

Đêm đó, Lãnh Phong bước vào phòng ngủ. Anh ta không nói gì, chỉ ôm cô vào lòng.

"Anh đã biết ngay từ đầu, phải không?" Hạ Vy hỏi, giọng cô mệt mỏi. "Anh đã biết Hoàng Nam đang làm gì, và anh đã để tôi tự chiến đấu?"

"Đúng vậy," Lãnh Phong thừa nhận, không chút hối hận. "Cô phải chiến đấu, Hạ Vy. Tôi cần cô phải tàn nhẫn và mạnh mẽ. Tôi không thể cưới một người vợ yếu đuối. Cô là Nữ hoàng của tôi, cô phải tự tay loại bỏ bất kỳ ai dám thách thức cô. Cô đã làm rất tốt."

Anh ta nâng cằm cô lên, ánh mắt chiếm hữu sâu thẳm. "Cô không cô đơn, Hạ Vy. Cô có tôi. Và tôi có cô. Đây là sự ràng buộc tuyệt đối. Tôi là quyền lực của cô, và cô là sự trung thành của tôi."

"Nhưng em sợ," Hạ Vy thì thầm. "Em sợ anh. Em sợ sự tàn nhẫn mà anh bắt em phải có. Em sợ một ngày nào đó, em sẽ chỉ còn là một con quỷ dữ."

Lãnh Phong hôn lên khóe mắt cô. "Không sao. Hãy trở thành một con quỷ dữ. Tôi sẽ yêu con quỷ dữ đó. Cô là sản phẩm của tôi. Cô là sự phản chiếu của tôi. Tôi sẽ không bao giờ để cô rời đi. Cô đã chọn quyền lực và sự chiếm hữu, vậy thì cô phải sống trong nó."

Hạ Vy ôm chặt lấy anh ta, cô biết rằng cô đã hoàn toàn thuộc về anh, không chỉ về thể xác mà cả linh hồn. Mặc dù cô đã chiến thắng trên thương trường và trong giới thượng lưu, cô đã mất đi trận chiến cuối cùng: trận chiến của trái tim.

"Em yêu anh, Lãnh Phong," cô thú nhận, lời nói đó không còn là sự yếu đuối, mà là sự chấp nhận định mệnh của mình.

Lãnh Phong mỉm cười, một nụ cười thỏa mãn. "Và tôi chiếm hữu em, Hạ Vy. Mãi mãi."

Hôn nhân của họ không phải là thiên đường, mà là một giao ước giữa quyền lực và sự phục tùng. Hạ Vy đã trở thành Nữ hoàng trong chiếc lồng vàng, mãi mãi bị ràng buộc bởi chiếc xiềng xích kim cương của Lãnh Phong.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×