giao ước đêm tối của tổng tài

Chương 5: Mật Mã Kim Cương


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

1. Cô Gái Rỗng Tuếch

Hạ Vy bước vào văn phòng Phó Tổng giám đốc Quách Trọng, tòa nhà cao nhất của Tập đoàn Lãnh Thị. Dù đã chuẩn bị tinh thần, cô vẫn cảm nhận được sự ghẻ lạnh và coi thường rõ rệt từ những nhân viên xung quanh. Họ thì thầm, ánh mắt đánh giá, tất cả đều ngầm hiểu rằng cô là "bóng hồng" bí mật được Tổng tài Lãnh Phong ưu ái.

Phòng làm việc của Quách Trọng sang trọng nhưng có phần cũ kỹ và bừa bộn hơn so với sự tối giản hiện đại trong Penthouse của Lãnh Phong. Quách Trọng ngồi sau bàn làm việc, nở một nụ cười xã giao nhưng đôi mắt lại toát ra vẻ khinh miệt.

"Cô Hạ Vy. Cô đã sẵn sàng chưa? Tôi cảnh báo trước, đây không phải là công việc dễ dàng. 'Dự án Kim Cương' này là một mớ hồ sơ phức tạp. Cô chỉ cần làm theo những gì tôi chỉ đạo, đừng cố gắng tỏ ra quá thông minh," Quách Trọng nói, hàm ý cô chỉ là một kẻ ngoại đạo.

"Tôi sẽ không làm theo chỉ đạo, Phó Tổng. Tôi sẽ làm theo sự thật," Hạ Vy đáp, giọng nói bình tĩnh, không hề nao núng.

Cô ngồi xuống, đối diện với chồng tài liệu cao ngất ngưởng. Nó bao gồm hợp đồng, báo cáo chi tiết về dòng tiền, đánh giá rủi ro và các hóa đơn chứng từ. Quách Trọng cố tình sắp xếp chúng lộn xộn, hy vọng làm cô nản lòng.

Hạ Vy bắt đầu làm việc. Cô hoàn toàn bỏ qua những cái nhìn tò mò và ác ý từ nhân viên phòng Phó Tổng. Giờ đây, cô không còn là Hạ Vy tuyệt vọng ngày nào, cô là Hạ Vy – người được huấn luyện bởi Lãnh Phong. Mọi thứ anh ta dạy, từ việc phân tích lợi nhuận phi thực tế cho đến việc nhận diện các khoản chi phí "bất thường," đều được cô vận dụng.

Dự án Kim Cương, trên danh nghĩa, là một dự án đầu tư vào khu nghỉ dưỡng cao cấp ven biển. Nhưng càng đi sâu vào dữ liệu, Hạ Vy càng nhận thấy sự bất hợp lý.

"Tỷ suất lợi nhuận dự kiến là 25%, quá cao so với mặt bằng thị trường hiện tại. Dòng tiền được cam kết từ các nhà đầu tư nước ngoài không có văn bản xác nhận đầy đủ," Hạ Vy lẩm bẩm.

2. Cuộc Chiến Tinh Vi

Quách Trọng không hề để cô yên. Ông ta liên tục giao cho cô những nhiệm vụ vô nghĩa: đi pha cà phê, sắp xếp lại tài liệu cũ, thậm chí là đặt vé máy bay riêng cho vợ ông ta.

"Cô Hạ Vy, cà phê này quá nhạt. Cô nghĩ đây là nơi dành cho những người phụ nữ yếu đuối sao? Đi pha lại," Quách Trọng ra lệnh, giọng đầy vẻ trịch thượng.

Hạ Vy đứng thẳng, không nhìn vào tách cà phê mà nhìn thẳng vào ông ta.

"Phó Tổng, tôi được Lãnh Phong điều đến đây với tư cách là người kiểm tra hợp đồng, không phải nhân viên tạp vụ. Nếu ông cần nhân viên pha chế, tôi nghĩ nên thuê người khác."

Quách Trọng ngạc nhiên trước sự cứng rắn của cô. Ông ta nhanh chóng lấy lại vẻ mặt kênh kiệu.

"Cô nghĩ cô là ai? Tổng tài giao cho cô việc gì, tôi là người quyết định!"

"Tổng tài đã giao cho tôi một nhiệm vụ: tìm ra vấn đề của 'Dự án Kim Cương.' Và tôi đang thực hiện nhiệm vụ đó," Hạ Vy đáp, rồi quay lại với tập tài liệu, không cho Quách Trọng cơ hội tranh cãi thêm.

Sự tự tin và thái độ lạnh lùng của Hạ Vy đã khiến Quách Trọng chùn bước. Ông ta biết, cô gái này khác biệt, và sự hậu thuẫn của cô là Tổng tài Lãnh Phong – người mà ông ta đang cố gắng lừa dối.

Mặc dù bị cản trở, Hạ Vy đã dành toàn bộ buổi chiều để tập trung vào các chứng từ chi tiêu. Cô tìm kiếm mối liên hệ giữa các khoản chi khổng lồ với các công ty con đang bị thua lỗ mà Lãnh Phong đã từng nhắc đến.

Đến tối, khi mọi người đã về hết, Hạ Vy vẫn ở lại. Cô lục lọi trong các thư mục kỹ thuật số được bảo mật kém của Quách Trọng. Cô nhớ lời Lãnh Phong: "Những kẻ tham lam thường để lại dấu vết trong các file tạm thời hoặc các chi tiết nhỏ nhất."

Cô phát hiện ra một loạt các giao dịch 'đầu tư' không tên, được chuyển từ Dự án Kim Cương sang một công ty xây dựng ít tiếng tăm. Công ty này lại là một công ty 'vỏ bọc' (shell company) do một người thân của Quách Trọng đứng tên, dùng để rửa tiền và chuyển dòng tiền ra nước ngoài.

3. Lật Tẩy Mật Mã

Tim Hạ Vy đập mạnh. Cô đã tìm thấy "sự thật" mà Lãnh Phong muốn.

Vấn đề không phải là sai sót trong hợp đồng, mà là một âm mưu rút ruột Lãnh Thị. Quách Trọng đã sử dụng danh nghĩa đầu tư lớn để hợp pháp hóa việc chuyển tiền ra khỏi tập đoàn, gây thiệt hại nghiêm trọng.

Nhưng điều khiến Hạ Vy rùng mình hơn cả là mục đích thực sự. Việc rút tiền này không chỉ nhằm làm giàu cho Quách Trọng, mà còn nhằm tạo ra một lỗ hổng tài chính lớn, khiến Lãnh Thị phải cầu cứu một nguồn vốn bên ngoài: Tập đoàn Ánh Dương – nơi Vân Ánh làm việc.

Hạ Vy nhớ lại ánh mắt hận thù của Vân Ánh tại buổi tiệc. Cô hiểu, đây là một cuộc chiến phức tạp, và cô đã bị kéo vào trung tâm của nó. Quách Trọng, người tưởng chừng chỉ là một tên tham nhũng, lại là một quân cờ trong tay của kẻ thù lớn hơn.

Cô cẩn thận chụp lại tất cả các bằng chứng, chuyển chúng thành một báo cáo ngắn gọn, sắc bén và đầy đủ tính pháp lý. Cô phân tích:

Tính thiếu minh bạch: Các giao dịch ẩn danh.

Tính lừa đảo: Chuyển tiền qua công ty 'vỏ bọc' của người thân.

Mục đích: Gây bất ổn tài chính, buộc Lãnh Phong phải đối mặt với áp lực vốn.

Khi Hạ Vy đang chuẩn bị rời đi, Quách Trọng đột ngột quay lại. Ông ta nhìn thấy ánh sáng trong phòng và bước vào.

"Cô Hạ Vy? Vẫn ở đây sao? Cô có cần mẫn quá rồi đấy." Ông ta nhếch mép cười, nhưng ánh mắt lấp lánh sự cảnh giác.

"Tôi đã hoàn thành công việc của mình, Phó Tổng," Hạ Vy đáp, giữ thái độ bình tĩnh tuyệt đối. Cô đặt chiếc USB chứa báo cáo vào túi áo, tay giữ chặt.

Quách Trọng tiến đến gần cô, mùi thuốc lá và rượu vang sộc vào mũi cô. "Hoàn thành? Cô tìm thấy gì? Một vài lỗi đánh máy ư?"

"Tôi tìm thấy sự thật," Hạ Vy nói, nhìn thẳng vào mắt ông ta. "Và sự thật thì không phải là lỗi đánh máy."

Sự bình tĩnh của cô khiến Quách Trọng mất kiểm soát. Ông ta nắm lấy cổ tay cô.

"Cô gái nhỏ, cô nghĩ mình là ai? Cô chỉ là một con búp bê được Tổng tài mua về để làm ấm giường thôi. Đừng cố gắng tham gia vào trò chơi của người lớn. Cô có biết hậu quả của việc 'tìm thấy sự thật' trong Lãnh Thị là gì không?"

"Là sự trừng phạt," Hạ Vy đáp. "Nhưng người bị trừng phạt sẽ là người cố tình che giấu nó."

4. Báo Cáo Bí Mật

Quách Trọng buông tay cô ra, giận dữ. "Cô sẽ hối hận vì sự kiêu ngạo này, Hạ Vy."

Hạ Vy nhanh chóng rời khỏi Lãnh Thị. Cô lên một chiếc taxi, trái tim đập thình thịch. Cô biết, mình vừa tuyên chiến với một con cáo già đầy quyền lực.

Cô không dám gọi cho Lãnh Phong. Anh ta đã yêu cầu cô báo cáo tại Penthouse. Cô phải giữ được sự bình tĩnh và chuyên nghiệp tuyệt đối, không thể để lộ sự sợ hãi.

Khi cô về đến Penthouse, đã là 9 giờ tối. Lãnh Phong đang ở trong phòng tập gym. Quản gia Lâm thông báo: "Tổng tài yêu cầu cô chờ ông ấy tại phòng làm việc."

Hạ Vy bước vào phòng làm việc lạnh lẽo. Cô đặt chiếc USB lên bàn, sau đó ngồi xuống ghế sofa, cố gắng ổn định nhịp thở.

Khoảng 15 phút sau, Lãnh Phong bước vào. Anh ta mặc chiếc quần short thể thao và áo phông ba lỗ màu đen, mồ hôi ướt đẫm cơ thể, làm nổi bật những đường cơ bắp săn chắc. Vẻ ngoài gợi cảm và hoang dã đó khiến Hạ Vy suýt quên đi sự căng thẳng của mình.

Anh ta cầm chiếc khăn, lau mồ hôi trên cổ. Anh nhìn Hạ Vy, ánh mắt sắc bén và dò xét.

"Nói cho tôi biết. Cô đã tìm thấy gì?"

Hạ Vy đứng dậy. Cô kể lại toàn bộ quá trình, từ việc bị Quách Trọng cản trở, cho đến việc cô phát hiện ra các giao dịch mờ ám và công ty 'vỏ bọc'. Cô không hề nhắc đến nỗi sợ hãi của mình, chỉ tập trung vào sự logic và bằng chứng.

"Nói tóm lại," Hạ Vy kết luận, "Quách Trọng không chỉ tham nhũng. Ông ta đang cố gắng gây tổn thất có chủ đích, liên kết với một thế lực bên ngoài, có lẽ là Tập đoàn Ánh Dương. Mục tiêu của ông ta là làm suy yếu Lãnh Thị."

Lãnh Phong im lặng, lắng nghe từng lời của cô. Gương mặt anh ta không hề có sự ngạc nhiên, chỉ là sự lạnh lùng đến đáng sợ.

Khi cô kết thúc, anh ta bước đến bàn làm việc, cắm chiếc USB vào máy tính. Anh ta mở báo cáo của cô. Anh ta đọc lướt qua, từng động tác đều toát ra sự nguy hiểm chết người.

"Cô đã phân tích rõ ràng. Các bằng chứng là không thể chối cãi," Lãnh Phong nói, giọng trầm thấp.

Hạ Vy chờ đợi một lời khen ngợi. Thay vào đó, Lãnh Phong quay lại, ánh mắt rực lửa.

"Nhưng cô đã làm sai một điều."

Hạ Vy cứng họng. "Sai? Tôi đã..."

"Cô đã quá nóng vội," anh ta gằn giọng. "Cô đã đối đầu trực tiếp với Quách Trọng, để lộ việc cô đang điều tra. Sự kiêu ngạo của cô có thể khiến ông ta xóa sổ mọi bằng chứng còn lại. Cô nghĩ cô đủ thông minh để chơi một ván cờ lớn như vậy mà không cần sự cho phép của tôi sao?"

Sự chỉ trích này khiến Hạ Vy nhận ra mình đã phạm sai lầm. Cô đã bị sự kiêu hãnh nhất thời lấn át.

"Tôi xin lỗi. Tôi quá tập trung vào việc..."

"Không có 'tập trung' nào được phép vượt qua sự kiểm soát của tôi," Lãnh Phong cắt ngang. "Mọi hành động của cô trong Lãnh Thị phải được tôi cho phép. Cô là cánh tay nối dài của tôi, không phải một chiến binh độc lập."

5. Sự Dịu Dàng Của Kẻ Chiếm Đoạt

Dù bị chỉ trích, Hạ Vy biết mình đã thành công. Bằng chứng là Lãnh Phong không trừng phạt cô ngay lập tức.

Anh ta tắt máy tính, gỡ chiếc USB. Anh ta tiến lại gần Hạ Vy, đặt hai tay lên vai cô. Sự chiếm hữu trong ánh mắt anh ta lại trỗi dậy.

"Tuy nhiên... cô đã thành công," anh ta nói, giọng nói đã mềm đi một chút, "Và cô đã làm tôi ngạc nhiên. Cô đã chứng minh rằng thời gian tôi đầu tư vào cô không hề lãng phí."

Anh ta kéo cô vào lòng, ôm cô thật chặt. Đây không phải là một cái ôm dịu dàng, mà là một sự khẳng định quyền sở hữu đối với cả trí tuệ và cơ thể cô.

"Tôi đã hứa với cô một phần thưởng. Cô muốn ghé thăm mẹ cô trước, hay là... một đêm dịu dàng từ tôi?" anh thì thầm, hơi thở ấm áp phả vào tai cô.

Hạ Vy nhắm mắt lại. Lòng cô xáo trộn. Cô khao khát mẹ, nhưng cô cũng khao khát một sự dịu dàng từ người đàn ông này. Cô muốn biết, khi anh ta không còn tức giận và độc đoán, anh ta sẽ đối xử với cô như thế nào.

"Tôi... tôi muốn đêm dịu dàng của anh," Hạ Vy lí nhí, cảm thấy nhục nhã vì sự lựa chọn của mình, nhưng không thể phủ nhận sự khao khát đó.

Lãnh Phong cười vang, một tiếng cười thực sự, hiếm hoi và quyến rũ.

"Lựa chọn thông minh," anh nói. "Cô đã học được rằng, phần thưởng tốt nhất phải là thứ mà tôi có thể ban tặng."

Anh ta bế cô lên, ánh mắt đầy sự chiếm hữu nhưng lại kèm theo một chút dịu dàng chưa từng có.

Đêm đó, Lãnh Phong giữ lời hứa. Anh ta không tàn bạo, không có sự giận dữ hay sự trừng phạt. Thay vào đó, đó là một sự chiếm hữu chậm rãi, âu yếm và tràn đầy cảm xúc. Anh ta hôn cô một cách tôn trọng, vuốt ve cô bằng sự trìu mến.

Trong những khoảnh khắc thân mật đó, Hạ Vy cảm thấy như thể cô không còn là một món đồ chơi, mà là người phụ nữ duy nhất trên thế giới này.

"Hạ Vy," Lãnh Phong thì thầm, giọng nói trầm ấm và chân thật, "Cô là người phụ nữ đầu tiên khiến tôi phải đầu tư không chỉ bằng tiền, mà còn bằng... sự kiên nhẫn. Cô là báu vật của tôi. Và tôi sẽ không để bất kỳ ai lấy đi cô, kể cả chính cô."

Hạ Vy cảm thấy một nỗi sợ hãi mới: cô không chỉ bị lệ thuộc vào anh ta về vật chất và trí tuệ, mà cô đang bắt đầu bị lệ thuộc vào cảm xúc mà anh ta ban phát. Một nỗi sợ hãi rằng cô sẽ yêu người đàn ông đã mua cô bằng 25 tỷ, một tình yêu cấm kỵ và độc hại.

Sáng hôm sau, Lãnh Phong để lại một tờ giấy nhỏ trên gối cô.

"Tôi đã xử lý Quách Trọng. Ngày mai, cô sẽ được đưa đến thăm mẹ cô. Sau đó, chúng ta sẽ bắt đầu một bài học mới: Cách hành động như một phu nhân Lãnh Phong."

Hạ Vy nhìn tờ giấy, cảm thấy như mình đang bị cuốn sâu hơn vào mạng nhện của anh ta. Cuộc đời cô đã không còn nằm trong tay cô nữa.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×