Lan Vy ngồi trong chiếc xe đậu trước cửa tòa nhà cao tầng của tập đoàn Trường Hưng, thở dài một hơi dài. Cô chưa bao giờ nghĩ mình lại phải bước chân vào thế giới quyền lực lạnh lùng, nơi mọi ánh mắt đều dõi theo từng cử chỉ của mình. Nhưng công việc phóng viên điều tra không cho phép cô lùi bước. Một vụ bê bối lớn đang nằm ngay trước mắt, và người đứng đầu – CEO Lâm Trường – lại là một bức tường lạnh lùng mà bất cứ ai cũng phải dè chừng.
Cô nhớ lại bản tin nội bộ mà mình mới nhận được: một khoản đầu tư khổng lồ bị thất thoát, nhưng tất cả bằng chứng đều được che giấu tinh vi. Lan Vy biết rằng để lật tẩy sự thật, cô cần gặp trực tiếp người đứng đầu, đối mặt với Lâm Trường.
Thang máy mở ra, cô bước vào sảnh lớn của tập đoàn, nơi những bức tường kính phản chiếu ánh sáng chói lóa. Bất chợt, một giọng nói trầm, rõ ràng và đầy uy quyền vang lên ngay sau lưng cô.
“Chào cô Lan Vy. Tôi nghe nói cô đang muốn điều tra công ty tôi?”
Cô quay lại, nhìn thấy một người đàn ông cao ráo, áo vest đen, ánh mắt sắc lạnh như dao cạo. Lâm Trường. Trái tim cô nhảy một nhịp, nhưng lập tức cô lấy lại bình tĩnh.
“Đúng vậy, ông Lâm. Tôi chỉ muốn xác thực thông tin trước khi đăng tải. Chỉ vậy thôi.” Giọng Lan Vy vững vàng, nhưng bên trong, cô biết mình đang đứng trước một thử thách thực sự.
Lâm Trường tiến lại gần, ánh mắt thăm dò. “Tôi hiểu. Nhưng mọi thứ trong công ty đều được bảo vệ nghiêm ngặt. Nếu cô đăng tin sai, hậu quả sẽ không nhỏ đâu.”
Lan Vy cảm nhận được sức ép từ lời nói ấy, nhưng cô không thể để sợ hãi chi phối mình. “Tôi không có ý định đăng gì sai sự thật. Tôi chỉ cần sự thật.”
Một khoảng im lặng kéo dài. Lâm Trường nhìn cô như đang cân đo đong đếm, rồi bất ngờ cười khẽ. “Vậy chúng ta có thể… hợp tác.”
Lan Vy nhíu mày. “Hợp tác? Ý ông là sao?”
Anh rút ra một tập giấy từ túi vest, đặt trước mặt cô. Trên đó là một hợp đồng dày cộm, nhưng Lan Vy đọc lướt qua tiêu đề, tim đập nhanh: “Hợp đồng tình cảm – Giữa Lan Vy và Lâm Trường”.
“Ông đùa à?” cô nói, cố giữ giọng điềm tĩnh.
“Không hề. Nếu cô đồng ý ký hợp đồng này, chúng ta sẽ cùng nhau xử lý vấn đề công ty, đồng thời mọi thứ sẽ… thuận lợi hơn cho cả hai.” Anh nhấn mạnh từ “thuận lợi” với giọng điệu khiến cô rùng mình.
Lan Vy nhìn anh chăm chú, cố gắng tìm kiếm chút manh mối. Lâm Trường – CEO quyền lực, lạnh lùng, đang đề nghị cô… giả vờ yêu anh? Mọi thứ có vẻ phi lý, nhưng trong ánh mắt anh, cô thấy một sự nghiêm túc không thể chối cãi.
“Vậy tôi sẽ hỏi thẳng: ký hợp đồng này, cô có phải… đóng vai bạn gái tôi trước công chúng không?” cô hỏi, vừa tức cười vừa cảnh giác.
Anh gật đầu, vẫn giữ nét điềm tĩnh tuyệt đối. “Đúng. Chỉ là trước công chúng. Bên trong, chúng ta vẫn là người của riêng mình. Nhưng hợp đồng sẽ giúp chúng ta tránh được nhiều rắc rối, cả cô lẫn tôi.”
Lan Vy cảm thấy một luồng điện chạy dọc sống lưng. Thật khó tin, nhưng cũng thật hấp dẫn. Cô biết, đây là cơ hội duy nhất để tiếp cận sự thật. Nhưng đồng thời, điều này cũng nguy hiểm không kém.
Cô hít một hơi thật sâu, rồi cầm bút. Mỗi nhát bút đặt lên giấy như một bước vào vùng đất mới: vùng đất của quyền lực, bí ẩn và… cảm xúc không thể kiểm soát.
“Được. Tôi ký.”
Lâm Trường mỉm cười, ánh mắt lộ vẻ hài lòng. “Tốt. Chúng ta sẽ cùng nhau đi đến đích.”
Ngay khoảnh khắc đó, Lan Vy không thể ngờ rằng việc ký vào hợp đồng này sẽ thay đổi hoàn toàn cuộc đời cô. Mỗi lần gần anh, trái tim cô lại đập loạn nhịp. Mỗi nụ cười, ánh mắt, cử chỉ của anh đều khiến cô vừa sợ vừa khao khát. Và điều nguy hiểm nhất… là cảm xúc thật của cô bắt đầu trỗi dậy, trong khi cô vẫn không biết anh có cùng cảm giác hay chỉ là một phần “hợp đồng” mà thôi.
Chiều tối buông xuống, ánh đèn tòa nhà Trường Hưng phản chiếu trên mặt kính, tạo thành một bức tranh rực rỡ nhưng cũng đầy bóng tối. Lan Vy bước ra khỏi văn phòng, lòng đầy băn khoăn, nhưng quyết tâm không thay đổi: tìm ra sự thật, dù phải mạo hiểm trái tim mình.