Ngày hôm sau, Lan Vy bước vào tòa soạn với tâm trạng vừa hưng phấn vừa lo lắng. Việc ký hợp đồng tình cảm với Lâm Trường vẫn khiến cô cảm thấy khó chịu, nhưng đồng thời, cô biết đây là cơ hội duy nhất để tiếp cận những bí mật mà cô đang săn tìm.
Cô mở máy tính, email từ nguồn tin bí mật hiện lên. Những con số, hợp đồng và dòng tin nhắn bí ẩn được gửi đến, tất cả đều dẫn đến một mớ bòng bong mà Lan Vy phải lần ra từng mối. Cô nhíu mày, cẩn thận phân loại các thông tin.
Bỗng điện thoại cô rung lên. Một tin nhắn từ số lạ:
"14:00 hôm nay. Văn phòng Lâm Trường. Không trễ."
Lan Vy thở dài. Không lẽ Lâm Trường muốn bắt đầu “hợp tác” ngay lập tức? Cô biết, từ phút đầu tiên bước vào văn phòng, mọi cử chỉ, lời nói của anh đều là trò chơi, và cô không được phép sơ hở.
14:00 – Văn phòng CEO
Lan Vy bước vào văn phòng sang trọng của Lâm Trường. Anh đứng ngay cửa, áo vest đen, ánh mắt sắc như dao cạo, nhìn cô từ đầu đến chân.
“Đúng giờ,” anh nói lạnh lùng, giọng đầy uy quyền.
Cô gật đầu. “Tôi không muốn mất thời gian của ông.”
Anh mỉm cười khẽ, ánh mắt lộ vẻ thích thú. “Tốt. Tôi cũng không muốn.”
Lan Vy lén quan sát anh: cách anh đứng, cách tay anh đặt trên bàn, mọi thứ đều thể hiện sự kiểm soát tuyệt đối. Nhưng đồng thời, có một điều gì đó trong ánh mắt anh khiến cô khó mà bỏ qua. Một luồng điện không tên len qua tim cô, khiến lòng cô vừa căng thẳng vừa… tò mò.
“Chúng ta sẽ bắt đầu với những gì cô tìm được,” anh nói, chỉ vào màn hình máy tính. “Nhưng tôi cảnh báo: thông tin này rất nhạy cảm. Nếu cô làm rò rỉ, hậu quả sẽ không chỉ là sự nghiệp của cô.”
Lan Vy gật đầu, nhưng trong lòng vẫn cẩn trọng. Cô không thể để cảm xúc chi phối, dù tim cô đang đập mạnh mỗi khi anh nói.
Cuộc Đấu Trí Đầu Tiên
Trong suốt hai giờ, họ cùng phân tích dữ liệu, thảo luận từng chi tiết, tranh luận từng giả thuyết. Mỗi lần Lan Vy đưa ra một ý kiến sắc bén, anh lại mỉm cười, vừa tán thưởng vừa thử thách.
“Cô rất thông minh,” anh nói. “Nhưng cô có chắc mình nhìn thấy toàn bộ bức tranh chưa?”
Lan Vy đáp lại với nụ cười kiêu hãnh: “Tôi luôn nhìn thấy nhiều hơn những gì người khác nghĩ.”
Anh nghiêng người, ánh mắt họ chạm nhau. Khoảnh khắc ấy, Lan Vy cảm nhận một sự rung động không thể kiểm soát. Nhưng cô lắc đầu, tự nhủ: Đây chỉ là hợp đồng. Tôi không thể để trái tim mình sa vào trò chơi này.
Nhưng Lâm Trường, với sự tinh tế vốn có, dường như nhận ra điều đó. Một nụ cười mơ hồ xuất hiện trên môi anh, khiến Lan Vy vừa bực bội vừa tò mò: cô nhận ra mình bị anh kiểm soát cảm xúc mà không hay.
Bất Ngờ Nguy Hiểm
Đang lúc căng thẳng, một email khẩn cấp từ nguồn tin bí mật bật lên trên màn hình Lan Vy:
"Cẩn thận. Người đang theo dõi cô."
Lan Vy giật mình, tim đập nhanh. Cô quay sang nhìn Lâm Trường, định nói điều gì đó, nhưng anh đã nhanh chóng tiếp quản tình huống:
“Không sao, tôi sẽ lo.” Anh tiến đến gần, chỉ vài bước chân thôi, nhưng khoảng cách ấy khiến Lan Vy cảm thấy nhịp tim mình loạn nhịp.
Anh nhấc tay nhẹ, chạm vào chuột, mở camera an ninh, chỉ ra một bóng người khả nghi đang đứng ngoài cửa sổ. “Có người theo dõi cô. Chúng ta cần cẩn thận.”
Lan Vy cảm thấy vừa an tâm vừa lo lắng: an tâm vì anh bảo vệ cô, lo lắng vì nguy hiểm đã đến quá gần. Và quan trọng hơn, cảm giác trái tim cô nhảy loạn mỗi khi anh xuất hiện, khiến cô không thể phủ nhận sự thật: hợp đồng tình cảm đã bắt đầu tác động sâu sắc đến cô.