gió xuân trong văn phòng

Chương 8: Thử thách dự án


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng thứ Hai, văn phòng rộn ràng hơn bao giờ hết. Dự án marketing chiến lược Q2 mà Ngọc Linh đang theo dõi bước vào giai đoạn quan trọng. CEO Huy Nam nhấn mạnh rằng, kết quả tuần này sẽ quyết định một phần lớn thành công của dự án, đồng nghĩa với áp lực đặt lên Ngọc Linh càng lớn.

Khi cô vừa mở laptop, trợ lý trà xanh xuất hiện, nụ cười rạng rỡ như mọi ngày, trên tay là một tập báo cáo dày cộp. “Linh à, em nhớ xem qua số liệu này nhé, anh Nam nói có vài cập nhật quan trọng từ phòng phân tích. Chị sợ em bỏ sót.”

Ngọc Linh hít một hơi sâu, cố gắng giữ bình tĩnh. Cô biết trò chơi tinh vi của trợ lý trà xanh vẫn đang tiếp diễn, và lần này cô phải thận trọng hơn. “Cảm ơn chị, em sẽ kiểm tra kỹ.”

Cả buổi sáng, Ngọc Linh tập trung rà soát dữ liệu, phân tích thị trường, so sánh các chiến lược trước và đưa ra phương án tối ưu nhất. Cô nhận ra rằng một vài con số do trợ lý trà xanh gửi không hoàn toàn chính xác, nhưng lần này cô chủ động đối chiếu và chỉnh sửa, không để bất kỳ sơ suất nào lọt qua.

Đến giờ họp trưa, CEO Huy Nam gọi Ngọc Linh vào phòng họp. Ánh mắt anh nghiêm túc, thể hiện tầm quan trọng của cuộc họp. Trợ lý trà xanh cũng xuất hiện, nụ cười rạng rỡ, cố tình đứng gần CEO, nhưng lần này Ngọc Linh đã chuẩn bị tâm lý: không để sự xuất hiện của cô ấy làm mất tập trung.

Ngọc Linh trình bày tiến độ dự án, giải thích từng lựa chọn chiến lược, từng chi tiết số liệu. Mỗi lần trợ lý trà xanh muốn chen ngang, Ngọc Linh khéo léo dẫn dắt cuộc họp trở lại trọng tâm: tinh thần chủ động và bình tĩnh giúp cô giữ quyền kiểm soát tình huống.

CEO Huy Nam gật đầu, ánh mắt ánh lên sự hài lòng. “Ngọc Linh, em đã kiểm soát dữ liệu tốt và xử lý tình huống rất chuyên nghiệp. Đây là lần đầu tiên dự án được trình bày mà không có bất kỳ nhầm lẫn nào.”

Trợ lý trà xanh đứng bên cạnh, nụ cười vẫn trên môi, nhưng ánh mắt đã lóe lên chút lo lắng. Cô nhận ra rằng Ngọc Linh không còn dễ bị thao túng như trước. Mọi chiêu trò tinh vi trước đây đã bắt đầu mất tác dụng.

Buổi chiều, Ngọc Linh trở về bàn làm việc, rà soát lại toàn bộ dự án, ghi chú từng chi tiết. Minh Hạnh ghé qua, nở nụ cười khích lệ:

“Linh, em làm tốt lắm. Xem ra cô trợ lý kia sẽ phải dè chừng em rồi.”

Ngọc Linh cười nhẹ, cảm thấy sự hỗ trợ từ đồng nghiệp là nguồn động lực lớn. Cô nhận ra rằng, năng lực và sự tinh tế kết hợp với đồng minh sẽ giúp cô đứng vững trong môi trường công sở đầy thử thách.

Khi màn hình laptop tối dần, ánh nắng chiều chiếu qua cửa sổ, chiếu lên gương mặt Ngọc Linh đầy quyết tâm. Trong lòng cô vang lên một câu hỏi vừa hào hứng vừa nghiêm túc:

“Liệu mình có thể biến áp lực từ trợ lý trà xanh thành cơ hội để chứng minh năng lực và khẳng định vị trí của mình trong công ty?”

Cô mỉm cười, tự nhủ: “Có, mình sẽ làm được. Với sự chuẩn bị kỹ càng, bình tĩnh và tinh tế, trò chơi này sẽ do mình dẫn dắt, không ai có thể làm lung lay quyết tâm của mình nữa.”

Ở một góc khác, trợ lý trà xanh quan sát từ xa, nụ cười vẫn giữ nguyên nhưng ánh mắt đã lộ sự lo lắng. Cô nhận ra rằng người mới này đã trở thành đối thủ thực sự, không còn dễ dàng thao túng như những ngày đầu, và trò chơi tinh vi mà cô từng nắm quyền kiểm soát đã bắt đầu đổi chiều.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×