gió xuân trong văn phòng

Chương 7: Buổi tiệc công ty


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Buổi chiều cuối tuần, công ty tổ chức một buổi tiệc thân mật nhằm tổng kết quý và giao lưu giữa các phòng ban. Không khí nhộn nhịp, ánh đèn lung linh phản chiếu lên các tấm kính lớn, tiếng cười nói hòa cùng nhạc nền du dương tạo cảm giác vừa ấm áp vừa sôi động.

Ngọc Linh bước vào hội trường, tim vừa hồi hộp vừa háo hức. Đây là lần đầu tiên cô tham gia một sự kiện lớn của công ty, nơi không chỉ là dịp để giao lưu mà còn là một “sân chơi” tinh tế giữa các đồng nghiệp và lãnh đạo, nơi mà mọi hành vi đều có thể bị ghi nhận.

Cô vừa di chuyển tới bàn của phòng marketing thì nhận ra trợ lý trà xanh đã xuất hiện, mặc bộ váy công sở thanh lịch, nụ cười rạng rỡ. Ánh mắt cô ấy liếc nhìn CEO Huy Nam – người đang đứng trò chuyện với một nhóm nhân viên – rồi chớp mắt nhìn Ngọc Linh như thách thức.

“Linh à, hôm nay em đến tham gia tiệc cùng chị nhé? Chị sẽ giới thiệu em với mọi người,” trợ lý trà xanh bước tới, giọng điệu thân thiện nhưng đầy tính toán.

Ngọc Linh gật đầu lịch sự, mỉm cười: “Vâng, cảm ơn chị.” Cô biết rằng, trợ lý trà xanh đang cố tình tạo cơ hội để chiếm thiện cảm của CEO trước mặt cô, nhưng lần này, Ngọc Linh đã chuẩn bị tinh thần.

Khi đứng gần CEO, trợ lý trà xanh không bỏ lỡ cơ hội: cô tiến lại, đặt tay lên vai Huy Nam một cách nhẹ nhàng, trò chuyện nhỏ nhỏ với nụ cười rạng rỡ. Ánh mắt CEO thoáng nhìn Ngọc Linh, khiến tim cô khẽ đập nhanh. Cảm giác “trà xanh” đang chiếm spotlight trước mắt mình khiến Ngọc Linh vừa căng thẳng vừa quyết tâm.

Cô hít một hơi, bước tới gần, và bằng sự bình tĩnh, chủ động tham gia cuộc trò chuyện:

“Anh Nam, em muốn chia sẻ thêm một vài kết quả mới từ dự án marketing. Có thể giúp chúng ta điều chỉnh chiến lược hiệu quả hơn.”

CEO Huy Nam mỉm cười, ánh mắt sáng lên: “Ngọc Linh, em luôn chủ động và có cái nhìn tinh tế. Hãy nói cho mọi người cùng nghe.”

Ngọc Linh bắt đầu trình bày một cách nhẹ nhàng nhưng rõ ràng, thu hút sự chú ý của mọi người xung quanh. Cô giải thích các số liệu mới, đề xuất chiến lược điều chỉnh ngân sách, đồng thời nêu ra những cơ hội tăng trưởng mà cô vừa phân tích.

Trợ lý trà xanh thoáng vẻ bất ngờ, nụ cười vẫn trên môi nhưng ánh mắt đã lộ sự căng thẳng. Cô nhận ra rằng người mới này không hề dễ bị lấn át, thậm chí còn có thể tạo ra ấn tượng mạnh mẽ hơn mình.

Buổi tiệc tiếp tục với các trò chơi nhỏ, phần bốc thăm trúng thưởng và tiệc nhẹ. Ngọc Linh dần cảm thấy thoải mái hơn, khi nhận ra đồng nghiệp bắt đầu nhìn nhận cô không chỉ là nhân viên mới mà còn là người có năng lực. Minh Hạnh ghé đến, nháy mắt khích lệ:

“Em làm tốt lắm, Linh. Cứ tự tin, đừng để những trò tinh tế làm lung lay mình.”

Đêm dần xuống, ánh sáng dịu hơn, không gian tiệc trở nên ấm áp và gần gũi. CEO Huy Nam đứng gần Ngọc Linh, trò chuyện về dự án, thỉnh thoảng gật gù, ánh mắt chứa đựng sự hài lòng và tin tưởng.

Ngọc Linh mỉm cười trong lòng, nhận ra rằng khéo léo, bình tĩnh và chủ động là chìa khóa để xử lý tình huống “trà xanh”. Cô hiểu rằng, trong môi trường công sở, không chỉ năng lực mà còn cách tương tác tinh tế mới tạo ra giá trị thực sự.

Khi buổi tiệc kết thúc, Ngọc Linh rời hội trường, ánh đèn vàng chiếu lên gương mặt cô, làm nổi bật quyết tâm và tự tin. Trong lòng cô vang lên một câu hỏi vừa hào hứng vừa nghiêm túc:

“Liệu mình có thể biến những thử thách từ trà xanh thành cơ hội để khẳng định bản thân và tạo ấn tượng thực sự với CEO?”

Cô mỉm cười, tự nhủ: “Có, mình sẽ làm được. Với sự chuẩn bị, bình tĩnh và tinh tế, trò chơi này sẽ do mình dẫn dắt, không ai có thể làm lung lay quyết tâm của mình nữa.”

Ở một góc khác, trợ lý trà xanh nhìn theo Ngọc Linh, nụ cười vẫn giữ nguyên nhưng ánh mắt đã lộ sự lo lắng. Cô nhận ra rằng người mới này đã trở thành đối thủ thực sự, và những chiêu trò tinh vi trước đây có thể không còn hiệu quả như trước nữa.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×