giữa giông bão là em

Chương 13: Cái giá của sự thật


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Trung “béo” bị bắt, cả thành phố xôn xao. Báo chí đăng tin dồn dập: “Triệt phá ổ nhóm cho vay nặng lãi quy mô lớn”, “Cảnh sát tạm giữ nhiều đối tượng liên quan”. Tên Minh xuất hiện lấp ló trong vài bài viết, như một nhân chứng quan trọng.

Nhưng anh không thấy niềm vui. Bởi trong bóng tối, sự im lặng lại đáng sợ hơn tất cả. Những kẻ còn lại trong đường dây chắc chắn sẽ không ngồi yên. Và đúng như anh lo sợ, sóng gió mới lập tức ập đến.

1. Lời đe dọa mới

Sáng sớm, Linh vừa mở cửa đã thấy một con dao găm găm thẳng vào khung cửa gỗ, kèm mảnh giấy nhàu nát:

“Đến lượt mày rồi, con bé.”

Linh tái mặt, tay run bần bật. Minh lập tức giật lấy, giấu đi, nhưng đôi mắt cô đã hoảng loạn.

“Em không sao… nhưng Minh à, họ sẽ giết em.” – Linh nghẹn ngào.

“Không, anh sẽ không để điều đó xảy ra.” – Minh gằn giọng, nhưng bàn tay siết con dao run lên.

2. Những bước chân trong đêm

Tối hôm đó, khi Minh đưa Linh về phòng trọ, anh nhận ra có những bóng người lảng vảng dưới con hẻm. Ánh mắt lạnh lẽo dõi theo từng bước chân họ.

“Anh thấy không?” – Linh run rẩy.

“Anh thấy.” – Minh khẽ siết tay cô. – “Từ nay, chúng ta không đi một mình nữa. Anh sẽ sắp xếp cho em ở chỗ an toàn hơn.”

Nhưng Linh lắc đầu: “Em không muốn trốn chạy. Em đã trốn cả đời rồi. Lần này, em muốn đối diện cùng anh.”

Ánh mắt cô sáng lên, dù còn ngân ngấn nước. Minh ôm lấy cô, tim nhói lên vì vừa thương vừa lo.

3. Vết nứt trong cuộc sống thường nhật

Tin tức về Trung “béo” khiến dư luận dậy sóng. Người khen Minh dũng cảm, kẻ lại châm chọc rằng anh chỉ may mắn. Tòa soạn vẫn chưa phục hồi công việc cho anh.

Một số đồng nghiệp cũ nhắn tin: “Cẩn thận, có thể có người bên trong bắt tay với bọn chúng.”

Minh càng thấy mình và Linh như bị cô lập, chỉ còn dựa vào nhau. Nhưng chính sự căng thẳng này lại tạo nên những va chạm nhỏ nhặt.

Một tối, khi Minh định lén ra ngoài gặp cảnh sát, Linh giữ anh lại:

“Anh đi đâu cũng không nói. Anh coi em là gì? Em không muốn ở trong bóng tối nữa.”

Minh bực bội: “Anh giấu vì không muốn em sợ hãi. Em có hiểu anh làm tất cả là vì ai không?”

Câu nói ấy khiến Linh sững người, nước mắt rơi. Hai người quay lưng, trong căn phòng chỉ còn tiếng mưa rơi đều đặn.

4. Cái bẫy nhắm vào Linh

Hôm sau, Linh nhận được cuộc gọi từ một số lạ:

“Cô Linh, chúng tôi có khách hàng muốn đặt thiết kế gấp, hẹn gặp tại quán cà phê đầu phố.”

Cô phân vân, nhưng cuối cùng vẫn đi, vì không muốn công việc bị đình trệ. Khi đến nơi, quán cà phê vắng lặng, chỉ có một người đàn ông ngồi đợi.

“Cô Linh?” – hắn cười nhạt. – “Khách hàng của cô ở trong xe ngoài kia. Mời cô ra gặp.”

Trước khi Linh kịp phản ứng, hai gã khác từ sau lưng ập đến, kéo cô ra ngoài.

5. Minh trong cơn tuyệt vọng

Minh đang ở gần đó, nhận điện thoại từ Linh nhưng chỉ nghe tiếng loáng thoáng rồi mất kết nối. Linh biến mất. Anh lao đến quán cà phê, chỉ còn chiếc ly latte dở dang trên bàn và chiếc khăn choàng cô bỏ lại.

Tim Minh đập loạn. Anh gọi ngay cho Hùng. Giọng Hùng trầm hẳn: “Tôi đoán bọn còn lại đã ra tay. Chúng muốn dùng Linh làm con tin. Cậu phải bình tĩnh.”

“Bình tĩnh? Họ bắt cô ấy rồi! Tôi phải tìm bằng mọi giá!” – Minh gầm lên.

6. Cuộc điện thoại của kẻ bắt cóc

Không lâu sau, điện thoại Minh rung. Giọng đàn ông quen thuộc vang lên:

“Con bé đang trong tay chúng tao. Nếu mày muốn nó sống, hãy hủy toàn bộ lời khai, rút khỏi vụ này. Nếu không… sáng mai mày sẽ nhận được xác nó.”

Minh run bần bật, bàn tay siết chặt đến bật máu. Anh hét: “Đừng động vào cô ấy! Tôi sẽ làm bất cứ gì anh muốn. Nhưng thả Linh!”

Tiếng cười khàn khàn: “Muộn rồi. Sáng mai, mày sẽ thấy.”

Điện thoại cúp, để lại Minh gục xuống, toàn thân như vỡ vụn.

7. Lời hứa trước bão tố

Đêm ấy, Minh ngồi một mình trong căn phòng tối, nhìn chằm chằm chiếc khăn choàng của Linh. Trong đầu, hàng ngàn ý nghĩ xoáy vần: báo cảnh sát – quá nguy hiểm cho Linh, hay đi một mình – rơi vào bẫy?

Cuối cùng, anh thì thầm với chính mình:

“Dù phải trả giá bằng mạng sống, anh cũng phải đưa em trở về.”


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×