giữa lằn ranh yêu và dại khờ

Chương 8: Khi quá khứ gõ cửa


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Một buổi sáng đầu tuần, khi Lan đang tất bật chuẩn bị cho cuộc họp quan trọng, cô nhận được một tin nhắn lạ. Mở ra, trái tim cô khựng lại:

“Chào Lan, mình là Mai. Mình nghĩ chúng ta nên gặp nhau để nói chuyện thẳng thắn. Anh Minh chưa bao giờ nói rõ với bạn đâu.”

Lan sững sờ, bàn tay run nhẹ. Cả buổi làm việc hôm ấy, cô không thể tập trung. Trong đầu xoay quanh một câu hỏi: “Minh còn giấu mình điều gì?”

Buổi chiều, Lan quyết định đến quán cà phê theo địa chỉ Mai gửi. Mai đã ngồi chờ sẵn, gương mặt xinh đẹp nhưng ánh mắt đầy thách thức.

“Mình xin lỗi vì đường đột. Nhưng có lẽ bạn nên biết rằng, chuyện giữa mình và Minh chưa hề kết thúc.” – Mai mở lời, giọng bình tĩnh nhưng sắc lạnh.

Lan mím môi, cố giữ sự điềm tĩnh:

“Anh ấy đã nói rõ với tôi. Quá khứ là quá khứ.”

Mai bật cười nhẹ, nhưng trong nụ cười ấy có chút kiêu ngạo:

“Bạn tin thật sao? Minh từng thề sẽ không bao giờ rời bỏ mình. Anh ấy yêu mình nhiều hơn bạn nghĩ. Chỉ là vì giận dỗi nên chúng mình xa nhau. Giờ gặp lại, anh ấy vẫn còn tình cảm.”

Lan im lặng. Trái tim cô nhói lên từng cơn, nhưng cô không muốn để Mai thấy sự yếu đuối.

Mai nhấp một ngụm cà phê, rồi nói khẽ nhưng đầy ẩn ý:

“Bạn nghĩ anh ấy chọn bạn thật à? Đàn ông đôi khi chỉ tìm đến một bến tạm thời… Còn tình yêu thật sự, anh ấy để lại cho người cũ.”

Hôm ấy, Lan về nhà trong tâm trạng rối bời. Điện thoại rung liên tục, Minh gọi và nhắn tin, nhưng cô không đủ bình tĩnh để trả lời. Nỗi hoài nghi bắt đầu len lỏi: “Nếu Mai nói đúng thì sao? Nếu Minh chỉ xem mình là sự thay thế thì sao?”

Tối muộn, Minh tìm đến trước cửa nhà Lan. Anh lo lắng nhìn gương mặt phờ phạc của cô:

“Lan, có chuyện gì vậy? Em tránh mặt anh cả ngày.”

Lan nhìn thẳng vào mắt anh, khẽ hỏi:

“Anh có thật sự dứt khoát với Mai không?”

Minh sững lại, rồi nắm chặt tay Lan, giọng dứt khoát:

“Lan, em là hiện tại của anh. Anh không muốn mất em vì bất kỳ ai. Quá khứ anh đã sai, nhưng anh sẽ không để nó phá hỏng tương lai của chúng ta.”

Lan nghe vậy, lòng chùng xuống. Nhưng hình ảnh Mai và những lời cô ta nói vẫn ám ảnh, như một mũi dao găm sâu vào tâm trí.

Đêm đó, khi Minh rời đi, Lan ngồi lặng trong phòng tối. Cô biết, tình yêu vừa mới chớm nở của mình đang đứng trước thử thách thật sự.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×