Những ngày sau cuộc gặp gỡ định mệnh ấy, Lan thấy Minh có phần lặng lẽ hơn. Anh ít nhắn tin, ít gọi điện, dù vẫn quan tâm nhưng dường như tâm trí anh luôn vướng bận điều gì đó.
Lan cảm nhận rõ sự thay đổi ấy. Cô không trách, nhưng trong lòng bắt đầu dấy lên nỗi lo mơ hồ. Những buổi tối nằm trên giường, nhìn điện thoại sáng lên với vài dòng tin nhắn ngắn ngủi, Lan tự hỏi: “Phải chăng anh vẫn chưa thoát khỏi quá khứ?”
Một chiều, khi Lan đang sắp xếp hồ sơ ở văn phòng thì vô tình nghe được cuộc trò chuyện qua điện thoại của Minh trong phòng họp nhỏ bên cạnh. Giọng anh trầm xuống, đầy kìm nén:
“Mai, chuyện giữa chúng ta đã qua rồi… Em đừng gọi cho anh nữa. Anh không muốn Lan hiểu lầm.”
…
Khoảnh khắc ấy, tim Lan đập mạnh. Cô lặng lẽ lùi bước, không muốn nghe thêm. Nhưng chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ để cô biết: quá khứ giữa họ không hề đơn giản.
Tối hôm đó, Minh chủ động hẹn Lan đi dạo. Hai người ngồi bên bờ hồ, ánh đèn vàng trải dài trên mặt nước. Minh im lặng khá lâu rồi mới cất giọng:
“Lan này… em có bao giờ muốn biết về chuyện trước kia của anh không?”
Lan nhìn anh, khẽ gật đầu.
Minh thở dài, đôi mắt hướng xa xăm:
“Mai từng là bạn gái cũ của anh. Chúng anh quen nhau từ thời còn là sinh viên. Khi anh quyết định ra nước ngoài làm việc, Mai không đồng ý vì muốn anh ở lại bên cô ấy. Chúng anh cãi nhau, cuối cùng chia tay… Anh cứ nghĩ mình đã quên, nhưng thật ra trong lòng vẫn còn một khoảng trống chưa bao giờ lấp đầy.”
Nghe đến đó, Lan im lặng. Cô cảm thấy đau nhói, nhưng cũng hiểu ra sự giằng xé trong lòng Minh.
Minh quay sang, nắm lấy tay Lan, giọng khẽ run:
“Anh không muốn để quá khứ ảnh hưởng đến hiện tại. Nhưng anh sợ… anh sẽ làm em tổn thương.”
Lan siết tay anh, mỉm cười dịu dàng:
“Ai cũng có quá khứ. Quan trọng là hiện tại, anh chọn ai và muốn đi cùng ai. Em không ép anh quên, nhưng em cần biết anh có đủ dũng cảm để bước tiếp không.”
Minh nhìn vào mắt Lan thật lâu, rồi ôm chặt cô vào lòng. Lần này, cái ôm không còn là sự lúng túng mà là một lời khẳng định – rằng anh muốn cô trở thành hiện tại và tương lai của mình.
Nhưng sâu thẳm trong lòng Lan, một nỗi bất an vẫn âm ỉ: Mai chưa hề biến mất, và có lẽ, cô ấy sẽ còn quay lại…