Sau lời tỏ tình ngọt ngào, mối quan hệ giữa Hoàng và Mai bước sang một trang mới. Họ trở thành một đôi tình nhân thực sự, cùng nhau chia sẻ những khoảnh khắc ngọt ngào và lãng mạn.
Một buổi chiều, Hoàng đưa Mai trở lại Đà Lạt. Họ cùng nhau đi dạo trên những con dốc quen thuộc, ghé thăm nhà thờ Con Gà, nơi mà mười lăm năm trước, định mệnh đã một lần thử thách tình bạn của họ.
Họ tìm lại những địa điểm gắn liền với những kỷ niệm tuổi thơ, từ quán kem ven hồ Xuân Hương đến những đồi thông xanh mướt. Cả hai cùng nhau ôn lại những kỷ niệm xưa cũ, những lời hứa ngây ngô của một thời thơ dại.
Hoàng dẫn Mai đến một cây phượng vĩ cổ thụ nằm nép mình bên triền dốc. Anh nhẹ nhàng hái một cành phượng đang nở rộ, những cánh hoa đỏ tươi như ngọn lửa. Anh cẩn thận ép một cánh hoa vào giữa trang nhật ký của mình, và trao một cánh hoa khác cho Mai.
"Cánh phượng vĩ này," Hoàng nói, ánh mắt anh trìu mến nhìn Mai, "nó đã chứng kiến tình bạn của chúng ta, và giờ đây, nó sẽ là chứng nhân cho tình yêu của chúng ta. Chúng ta hãy cùng nhau giữ gìn nó, Mai nhé."
Mai xúc động đón lấy cánh hoa, cô nhẹ nhàng đặt nó vào giữa cuốn sổ tay của mình. "Em sẽ giữ gìn nó cẩn thận," cô nói, "cũng như em sẽ giữ gìn tình yêu của chúng ta."
Cả hai cùng nhau đứng dưới tán cây phượng vĩ, những cánh hoa đỏ rơi lả tả như một cơn mưa nhẹ. Hoàng ôm Mai vào lòng, cảm nhận được sự bình yên và hạnh phúc tràn ngập trong trái tim. Họ biết rằng dù cuộc đời còn nhiều thử thách, nhưng chỉ cần có nhau, họ sẽ vượt qua tất cả. Cánh phượng vĩ năm xưa, giờ đây đã thực sự trở thành sợi dây tơ hồng nối liền hai trái tim, viết nên một câu chuyện tình yêu đẹp như một giấc mơ.