Ánh sáng bình minh vừa ló dạng trên bầu trời Geneva, chiếu qua các cửa kính lớn của tòa nhà Liên Hợp Quốc. Bên trong phòng họp, không khí vẫn tràn ngập căng thẳng. Các lãnh đạo quân sự, chính trị và khoa học từ khắp thế giới tụ họp, cùng nhau bàn thảo về hiện tượng ngoài vũ trụ đang lan rộng trên Trái đất.
“Chúng ta cần một nhóm đặc nhiệm chuyên trách,” Tổng thư ký Liên Hợp Quốc nhấn mạnh, giọng trầm và dứt khoát. “Nhóm này phải có quyền truy cập dữ liệu từ tất cả vệ tinh, radar, trạm quan sát, và có khả năng phối hợp nghiên cứu với các lực lượng quân sự. Họ sẽ là những người đầu tiên phản ứng với bất kỳ tín hiệu hay sự kiện nào liên quan đến vật thể ngoài vũ trụ.”
Một tràng gõ bàn và tiếng đồng ý vang lên từ các đại biểu. Trong khoảnh khắc đó, Eleanor Zhang lặng lẽ quan sát. Bà biết rằng đây chính là cơ hội để nhóm nghiên cứu của mình đóng vai trò chủ đạo. Nhưng để dẫn dắt nhóm này, bà cần một người có kiến thức khoa học vững, kinh nghiệm chiến lược và khả năng lãnh đạo tuyệt đối.
Đó chính là lúc nhân vật chính xuất hiện: Tiến sĩ Adrian Kael.
Adrian đứng thẳng trong phòng, đôi mắt xanh sắc lạnh quan sát toàn bộ hội trường. Anh không chỉ là một nhà vật lý thiên văn xuất sắc, mà còn có kinh nghiệm nhiều năm trong các dự án nghiên cứu hiện tượng vũ trụ kỳ lạ. Trước đây, anh từng dẫn dắt một nhóm nghiên cứu để theo dõi một “hiện tượng tối vũ trụ” tại Sao Hỏa, và thành công giải mã các tín hiệu chưa từng có.
Một cố vấn Liên Hợp Quốc lên tiếng: “Chúng tôi tin rằng Tiến sĩ Kael là người duy nhất đủ khả năng lãnh đạo đội đặc nhiệm này. Anh có kinh nghiệm, kiến thức và khả năng xử lý các tình huống bất ngờ.”
Adrian gật đầu, giọng trầm nhưng đầy quyết đoán: “Tôi nhận nhiệm vụ. Nhưng chúng ta phải hiểu rõ: đây không chỉ là hiện tượng khoa học. Vật thể ngoài vũ trụ có ý thức và mục đích riêng. Chúng ta không thể tiếp cận bằng phương pháp thông thường. Cần sự phối hợp toàn cầu và sẵn sàng ứng phó với bất kỳ kịch bản nào.”
Ngay sau đó, đội đặc nhiệm được thành lập gồm các chuyên gia hàng đầu:
Sofia Márquez, nhà thiên văn học và giải mã tín hiệu, người từng phát hiện các mẫu xung ánh sáng từ vật thể ngoài vũ trụ.
Liam Carter, kỹ sư radar và điện tử, chuyên xử lý dữ liệu vệ tinh và tín hiệu nhiễu.
Dr. Mei Lin, chuyên gia về vật lý lượng tử, có khả năng giải thích các hiện tượng ngoài quy luật vật lý thông thường.
Đại tá Marcus Lee, cố vấn quân sự, từng chỉ huy nhiều chiến dịch phòng thủ phi truyền thống, chịu trách nhiệm về an ninh và chiến thuật.
Elena Rossi, nhà ngôn ngữ học cổ đại, chuyên nghiên cứu ký tự, ngôn ngữ bí ẩn và văn minh cổ xưa.
Adrian tập hợp nhóm lại, ánh mắt anh quét qua từng thành viên. “Chúng ta đang đứng trước sự kiện chưa từng có trong lịch sử nhân loại. Vật thể ngoài vũ trụ không chỉ xuất hiện, mà còn tương tác trực tiếp với Trái đất, tạo ra các vùng mất liên lạc, nhiễu loạn radar và tín hiệu. Nhiệm vụ của chúng ta là giải mã tín hiệu, quan sát hiện tượng và đưa ra phương án đối phó.”
Marcus Lee gật đầu, giọng nghiêm trọng: “Chúng ta phải chuẩn bị cả về khoa học lẫn quân sự. Vật thể này có thể gây nguy hiểm trực tiếp, và các quốc gia cần một kế hoạch phòng thủ đồng bộ.”
Trong khi nhóm bàn bạc chiến lược, Sofia đưa lên màn hình các dữ liệu từ tín hiệu đêm qua và hiện tượng mất liên lạc toàn cầu. “Các vùng mất liên lạc không ngẫu nhiên,” cô nói. “Chúng tạo thành các hình học phức tạp trên bản đồ Trái đất. Điều này cho thấy vật thể ngoài vũ trụ có khả năng kiểm soát trường điện từ cực mạnh và tác động lên mọi hệ thống kỹ thuật.”
Adrian nhìn kỹ bản đồ, ánh mắt lóe lên tia nghiêm nghị. “Đây là một bài toán kép: vừa phải giải mã tín hiệu, vừa phải dự đoán các vùng sẽ bị ảnh hưởng tiếp theo. Tôi đề xuất chúng ta chia nhóm: một nhóm tập trung giải mã tín hiệu, nhóm khác giám sát các hiện tượng trực tiếp trên Trái đất và từ vệ tinh.”
Liam lên tiếng: “Các vệ tinh còn hoạt động của chúng ta có thể theo dõi vật thể và các vùng tối. Nhưng cần phần mềm mô phỏng động lực học để dự đoán các vùng mất tín hiệu tiếp theo. Tôi có thể triển khai trong vòng vài giờ.”
Eleanor Zhang nhíu mày. “Chúng ta cũng phải chuẩn bị các phương án ứng phó khẩn cấp. Nếu hiện tượng lan rộng, sẽ có hàng triệu người bị ảnh hưởng. Không thể chỉ dựa vào khoa học, cần phối hợp với quân sự và các tổ chức cứu trợ.”
Marcus Lee đồng ý. “Tôi sẽ triển khai đội cơ động nhanh, sẵn sàng di chuyển đến bất kỳ khu vực nào cần hỗ trợ, đồng thời bảo vệ nhóm nghiên cứu. Chúng ta cần giữ mạng lưới thông tin liên lạc giữa các nhóm không bị gián đoạn.”
Trong lúc nhóm nghiên cứu bắt tay vào công việc, Adrian gọi riêng Sofia lại. “Sofia, tín hiệu chúng ta nhận được… có khả năng mang thông tin từ quá khứ vũ trụ. Tôi tin rằng vật thể ngoài vũ trụ đang thử thách trí tuệ của chúng ta. Cần giải mã sớm, nếu không sẽ quá muộn.”
Sofia gật đầu, giọng đầy quyết tâm. “Chúng tôi sẽ làm tất cả để giải mã nó. Nhưng có điều lạ: một số ký hiệu xuất hiện giống như một lời cảnh báo. Tôi không chắc chúng ta đã hiểu hết.”
Cả nhóm bắt đầu triển khai thiết bị đo đạc hiện tượng, từ radar, vệ tinh, trạm quan sát mặt đất đến các cảm biến điện từ. Tín hiệu từ vật thể ngoài vũ trụ được phân tích theo nhiều phương pháp: quang học, hồng ngoại, sóng điện từ và thậm chí là lượng tử. Mỗi dữ liệu được lưu trữ, so sánh và mã hóa lại để tìm ra quy luật.
Trên bản đồ toàn cầu, các vùng tối vẫn lan rộng. Người dân ở nhiều nơi hoảng loạn, tìm cách liên lạc với nhau. Chính quyền các nước đang cố gắng duy trì trật tự, nhưng vẫn chưa thể kiểm soát hoàn toàn.
Adrian đứng giữa phòng điều khiển, nhìn toàn bộ bản đồ Trái đất hiện lên trên màn hình. “Chúng ta đang nhìn thấy một hiện tượng chưa từng có, vượt xa mọi kiến thức hiện tại. Nếu không hiểu rõ bản chất, chúng ta sẽ không thể phản ứng đúng cách. Nhưng một khi giải mã được tín hiệu, chúng ta có thể hiểu được ý đồ của họ và lập kế hoạch phòng thủ.”
Một tiếng chuông vang lên, báo hiệu một cảnh báo từ vệ tinh. Liam nhìn màn hình, giọng đầy căng thẳng: “Vật thể ngoài vũ trụ vừa di chuyển gần Trái đất hơn. Tín hiệu cường độ cao đang lan ra, ảnh hưởng trực tiếp đến nhiều hệ thống. Chúng ta phải theo dõi sát sao.”
Eleanor tiến đến bên Adrian, nói nhỏ: “Adrian, đây là cơ hội và thách thức lớn nhất trong sự nghiệp của anh. Nhân loại đang phụ thuộc vào quyết định của nhóm này. Chúng ta phải thành công.”
Adrian nhíu mày, ánh mắt kiên định. “Chúng ta sẽ thành công. Tôi đã chuẩn bị tâm lý cho những gì sắp tới. Nhưng mọi người phải nhớ: đây không chỉ là một sự kiện khoa học. Đây là cuộc đối mặt với trí tuệ ngoài vũ trụ. Mỗi bước đi đều quan trọng, và không có chỗ cho sai lầm.”
Đội đặc nhiệm bắt đầu triển khai các kế hoạch. Nhóm giải mã tín hiệu làm việc suốt đêm, các vệ tinh liên tục quan sát vật thể ngoài vũ trụ, và đội quân sự giám sát các khu vực nhạy cảm trên Trái đất. Mỗi dữ liệu thu được đều được phân tích ngay lập tức, và mọi quyết định đều được đưa ra trong tích tắc.
Ngoài Trái đất, ánh sáng bí ẩn vẫn lóe lên, rực rỡ và sống động. Nó như đang quan sát phản ứng của nhân loại, chuẩn bị cho những bước tiếp theo. Và trong phòng điều khiển ISSC, Adrian cùng đội đặc nhiệm hiểu rằng, đây chỉ mới là bước khởi đầu của một hành trình chưa từng có, nơi trí tuệ con người sẽ bị thử thách đến cực hạn, và Trái đất sẽ phải đối mặt với những bí ẩn vũ trụ vượt ngoài tưởng tượng.
Kết thúc chương 4.