Bầu trời Trái đất tối sầm dưới ánh sáng kỳ lạ của Hắc Nguyên Tinh. Những vùng mất liên lạc vẫn lan rộng, và nhân loại đứng trước nỗi lo chưa từng thấy. Trong phòng điều khiển ISSC, Adrian Kael cùng nhóm đặc nhiệm chuẩn bị cho sứ mệnh chưa từng có: tiếp cận Hắc Nguyên Tinh bằng phi thuyền do con người điều khiển.
“Đây là lần đầu tiên loài người sẽ đối diện trực tiếp với một sinh vật ngoài vũ trụ,” Adrian nói, giọng trầm nhưng kiên định. “Mục tiêu của chúng ta là thu thập dữ liệu, giải mã tín hiệu trực tiếp, và tìm hiểu ý đồ của Hắc Nguyên Tinh. Đồng thời, phải sẵn sàng ứng phó nếu tình huống xấu xảy ra.”
Trong khoang phi thuyền, ánh sáng xanh dương từ bảng điều khiển chiếu lên những gương mặt căng thẳng. Sofia Márquez kiểm tra các thiết bị phân tích tín hiệu, Liam Carter rà soát hệ thống động cơ và bảo vệ điện tử. Đại tá Marcus Lee chuẩn bị chiến thuật ứng phó trong trường hợp gặp nguy hiểm. Adrian đứng ở trung tâm, quan sát toàn bộ tình hình.
Phi thuyền rời bệ phóng với tốc độ vượt chuẩn, hướng thẳng về phía Hắc Nguyên Tinh. Trong suốt quãng đường, các cảm biến liên tục ghi nhận những xung năng lượng mạnh phát ra từ vật thể. Liam thốt lên: “Các xung này đủ mạnh để làm hỏng hệ thống điện tử nếu chúng ta không điều chỉnh cẩn thận. Tôi phải điều khiển tần số bảo vệ theo thời gian thực.”
Bên ngoài cửa sổ, hình ảnh Hắc Nguyên Tinh dần hiện ra: khối đa diện màu đen, bề mặt liên tục thay đổi, rực rỡ những tia sáng xanh lam và đỏ rực. Nó không giống bất kỳ vật thể nào từng được biết đến. Thậm chí ánh sáng phản chiếu từ nó có thể nhìn thấy từ Trái đất, làm các vệ tinh quay quanh phải tạm ngừng hoạt động để tránh hư hỏng.
Adrian trầm ngâm: “Chúng ta sắp chạm trán trực tiếp. Mọi dữ liệu đều phải được ghi lại. Không được sơ suất.”
Khi phi thuyền tiếp cận, các cảm biến phát hiện một vầng năng lượng sống xung quanh vật thể. Nó không phải là khí plasma hay ánh sáng thông thường. Sofia quan sát dữ liệu, giọng run run: “Các xung năng lượng này… có thể phản ứng với bất kỳ thiết bị điện tử nào. Chúng ta phải di chuyển chậm, nếu không sẽ kích hoạt phản ứng tự vệ từ vật thể.”
Bất chợt, một dòng ánh sáng xanh chớp lên ngay trước mặt phi thuyền, như một sinh vật sống đang quan sát. Marcus Lee nắm chặt tay cầm, giọng trầm: “Đây không phải là một vật thể vô tri. Nó có ý thức và đang phản ứng với chúng ta.”
Adrian ra lệnh: “Giữ khoảng cách an toàn. Sofia, tiếp tục thu thập dữ liệu. Liam, điều chỉnh trường điện từ bảo vệ.”
Phi thuyền tiến sát hơn, và lần đầu tiên, hình dạng của Hắc Nguyên Tinh thay đổi. Những bề mặt tối đen mở ra những khe sáng, tạo thành hình dạng gần giống một sinh vật khổng lồ với nhiều xúc tu ánh sáng. Mỗi xúc tu phát ra năng lượng mạnh, lan tỏa khắp không gian xung quanh.
Sofia hít sâu: “Đó là… sinh vật ngoài vũ trụ. Nó không giống bất kỳ loài sinh vật nào trên Trái đất. Nó dường như tồn tại từ năng lượng, ánh sáng và vật chất, kết hợp theo một hình thái mà trí tưởng tượng con người không thể mô tả.”
Marcus Lee quan sát kỹ, giọng nghiêm trọng: “Nếu nó tấn công, phi thuyền của chúng ta không thể chống lại bằng vũ khí thông thường. Chỉ có cơ chế bảo vệ điện tử và tốc độ phản ứng nhanh mới cứu được.”
Adrian nhấn mạnh: “Chúng ta không tới đây để chiến đấu. Mục tiêu là quan sát, giải mã và tìm hiểu. Mọi hành động gây hấn có thể dẫn đến thảm họa.”
Bất chợt, một xung ánh sáng mạnh phát ra từ sinh vật, quét qua phi thuyền. Các cảm biến báo động liên tục, nhưng Liam kịp điều chỉnh trường bảo vệ. Phi thuyền rung lắc dữ dội, ánh sáng xanh phản chiếu khắp khoang. Adrian nhìn ra cửa sổ: những xúc tu ánh sáng đang “vẽ” những ký hiệu kỳ lạ trong không gian, giống như một thông điệp trực tiếp gửi tới con người.
Sofia nhanh chóng ghi nhận: “Các ký hiệu này… trùng với một phần tín hiệu chúng ta nhận được từ Trái đất. Hình như nó đang cố gắng giao tiếp. Nhưng cách thức… khác hoàn toàn so với ngôn ngữ con người.”
Adrian ra lệnh: “Sử dụng thiết bị giải mã tức thời. Thu thập mọi dữ liệu về ánh sáng, năng lượng, tần số xung. Đây có thể là chìa khóa để hiểu ý đồ của nó.”
Sinh vật ngoài vũ trụ di chuyển quanh phi thuyền, như đang đánh giá các hành động của con người. Một số xúc tu ánh sáng chạm gần khoang, nhưng không gây hư hại. Marcus Lee thì thầm: “Nó đang thử thách chúng ta, nhưng chưa tấn công. Đây là dấu hiệu về trí tuệ và mục đích, chứ không phải chiến đấu.”
Phi thuyền tiến thêm vài chục mét, và sinh vật dường như hiểu rằng con người không gây hại. Các xúc tu ánh sáng dịu lại, xung quanh trở nên tĩnh lặng. Sofia nhìn vào màn hình, đôi mắt mở to: “Chúng ta vừa trải qua lần tiếp xúc trực tiếp đầu tiên. Nhưng thông điệp vẫn chưa rõ ràng. Nó có thể là cảnh báo, hướng dẫn, hoặc thử thách.”
Adrian trầm ngâm: “Chúng ta phải tiếp tục quan sát. Mỗi xung ánh sáng, mỗi thay đổi hình dạng đều có thể là dữ liệu quan trọng. Nếu giải mã được, chúng ta sẽ hiểu ý đồ thực sự của Hắc Nguyên Tinh.”
Bất chợt, một tín hiệu nhấp nháy từ xúc tu truyền vào hệ thống thu thập dữ liệu. Sofia quan sát: “Đây là dạng dữ liệu trực tiếp từ sinh vật. Nó… đang mã hóa thông tin theo dạng ánh sáng và năng lượng. Tôi chưa thể giải mã hoàn toàn, nhưng có thể sử dụng thuật toán để chuyển thành dạng số liệu mà chúng ta hiểu.”
Liam điều chỉnh thuật toán trong khoang, ánh mắt chăm chú vào màn hình. “Nếu tôi đúng, các xung ánh sáng này mô phỏng một dạng ngôn ngữ lượng tử, kết hợp giữa ánh sáng, năng lượng và hình học. Đây là một dạng giao tiếp vượt xa bất kỳ thứ gì con người từng tạo ra.”
Marcus Lee thở dài: “Chúng ta đang đứng trước một sinh vật ngoài vũ trụ thông minh, với công nghệ vượt trội, và khả năng quan sát cũng như phản ứng nhanh hơn con người. Nếu không cẩn thận, chỉ một hành động sai lầm cũng có thể dẫn đến thảm họa.”
Adrian nhìn quanh, giọng kiên quyết: “Chúng ta đã bước qua ranh giới lần đầu tiên. Xâm nhập không gian và chạm trán sinh vật ngoài vũ trụ không chỉ là khám phá khoa học. Đây là bước khởi đầu để con người hiểu rằng Trái đất không còn đơn độc. Mỗi hành động, mỗi quyết định của chúng ta từ giờ sẽ ảnh hưởng đến sự tồn vong của toàn nhân loại.”
Phi thuyền tiếp tục di chuyển quanh Hắc Nguyên Tinh, thu thập dữ liệu và giải mã các xung ánh sáng. Sinh vật vẫn hiện hữu, tĩnh lặng nhưng đầy uy lực, như đang quan sát mọi hành động của con người. Adrian biết rằng cuộc gặp gỡ này chỉ là khởi đầu, và loài người sẽ còn phải đối mặt với nhiều thử thách vượt ngoài tưởng tượng.
Bên ngoài, Hắc Nguyên Tinh rực sáng giữa vũ trụ, ánh sáng lan tỏa khắp không gian, vừa huyền bí vừa uy lực. Trong khoang phi thuyền, nhóm đặc nhiệm cảm nhận rõ rằng, lần đầu tiên tiếp xúc với sinh vật ngoài vũ trụ này là một bước ngoặt lịch sử, mở ra một chương mới trong hành trình đối đầu với thế lực vượt xa mọi kiến thức của loài người.
Kết thúc chương 6.