hai con tim, một nơi xa

Chương 10: Khoảnh khắc định mệnh


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ngày Huy thông báo sẽ có một chuyến công tác dài và cuối cùng sẽ kết thúc gần nơi Linh đang làm việc, tim cô bỗng nhói lên niềm mong chờ. Họ đã trải qua nhiều ngày xa nhau, chỉ nhắn tin và gọi điện, nhưng mỗi tin nhắn đều chất chứa nhớ nhung, sự quan tâm và tình yêu sâu đậm.

Linh đến ga tàu sớm hơn dự kiến, đứng nhìn dòng người qua lại. Mỗi tiếng tàu chạy qua như làm tim cô rộn rã hơn, vừa hồi hộp vừa hạnh phúc. Cô tưởng tượng cảnh gặp Huy: ánh mắt anh tìm cô giữa đám đông, nụ cười rạng rỡ, và vòng tay rộng mở ôm cô vào lòng.

Khi tiếng loa báo tàu sắp đến, Linh đứng nghiêm, mắt dõi theo cửa toa. Và rồi, cô nhìn thấy Huy. Anh bước xuống, nhìn quanh, rồi ánh mắt dừng lại nơi cô. Khoảnh khắc ấy, cả thế giới như ngừng lại. Tim cô đập mạnh, chân tay bỗng lúng túng, nhưng lòng tràn đầy hạnh phúc.

Huy nhanh chóng tiến đến, nắm tay Linh, kéo cô vào vòng tay. Linh áp mặt vào vai anh, cảm nhận nhịp tim rộn rã.

“Anh nhớ em… nhiều lắm,” Huy thì thầm, giọng trầm ấm, đầy chân thành.

“Em cũng nhớ anh… không chịu nổi nữa rồi,” Linh nghẹn ngào, nước mắt lấp lánh.

Họ đi dạo quanh nhà ga, trò chuyện, kể cho nhau nghe từng khoảnh khắc nhớ nhung trong những ngày xa nhau. Mỗi câu chuyện, mỗi nụ cười, mỗi ánh mắt đều trở nên quý giá.

Huy dẫn Linh đến một quán cà phê gần đó, nơi họ đã từng hẹn trước. Anh đặt tay lên vai cô, nhìn sâu vào mắt:

“Em biết không, suốt những ngày qua, anh luôn tưởng tượng cảnh mình gặp lại em như thế này. Và giờ… điều đó trở thành thật.”

Linh mỉm cười, cảm giác tim như tan chảy:

“Em cũng đã tưởng tượng hàng nghìn lần… nhưng không ngờ hôm nay lại hạnh phúc đến vậy.”

Buổi chiều trôi qua trong những phút giây yên bình nhưng ngập tràn yêu thương. Họ nắm tay nhau, trò chuyện, cười đùa, và đôi khi chỉ im lặng, lắng nghe nhịp tim nhau. Khoảnh khắc gặp lại sau thời gian xa cách dài khiến mỗi cái chạm, mỗi ánh mắt, mỗi nụ cười trở nên vô cùng quý giá.

Khi hoàng hôn buông xuống, ánh nắng nhuộm vàng cả quán cà phê, Huy kéo Linh vào vòng tay, thì thầm:

“Khoảng cách, hiểu lầm, nhớ nhung… tất cả chỉ làm anh nhận ra một điều: anh không muốn xa em thêm một ngày nào nữa.”

Linh cảm giác tim mình rung động dữ dội, áp mặt vào vai Huy, thầm nghĩ: “Cuối cùng, chúng ta cũng gặp nhau. Tất cả chờ đợi, nhớ nhung, và thử thách đều xứng đáng.”

Và trong khoảnh khắc định mệnh ấy, họ nhận ra rằng: tình yêu, dù trải qua khoảng cách, thử thách và hiểu lầm, vẫn đủ sức đưa hai trái tim về bên nhau, mạnh mẽ hơn, ngọt ngào hơn, và trọn vẹn hơn bao giờ hết.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×