hai con tim, một nơi xa

Chương 8: Lời xin lỗi


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng hôm sau, Linh vẫn còn cảm giác nặng nề trong lòng. Dù đã tin Huy, nhưng nỗi lo sợ, sự hụt hẫng của ngày hôm qua vẫn còn vương lại. Cô mở điện thoại, nhìn tin nhắn từ Huy:

“Chào Linh, anh biết em vẫn còn buồn sau hôm qua. Anh muốn gặp em, để nói tất cả bằng lời, không chỉ qua tin nhắn.”

Linh lặng người. Cảm giác vừa hồi hộp vừa xúc động tràn về. Cô nhắn lại:

“Anh… anh muốn gặp em ở đâu?”

“Quán cà phê nơi chúng ta từng hẹn. Anh sẽ đến ngay bây giờ.”

Chỉ vài phút sau, Linh bước ra quán, tim đập rộn ràng. Trước mắt cô, Huy đang đứng đó, tay cầm một bó hoa nhỏ – loài hoa mà cô từng nhắc thích. Anh nhìn thấy cô, nở nụ cười dịu dàng nhưng ánh mắt tràn đầy chân thành.

Huy bước tới, nhẹ nhàng nắm tay cô:

“Linh, hôm qua anh biết đã làm em lo lắng. Anh xin lỗi vì để một hiểu lầm nhỏ làm em tổn thương. Anh muốn em biết, tình cảm anh dành cho em không bao giờ thay đổi.”

Linh lặng im, cảm giác dường như nghẹn ngào trong lòng. Cô nhìn vào mắt Huy, thấy sự chân thành, sự quan tâm mà anh luôn dành cho cô. Cô mỉm cười, đôi mắt lấp lánh nước:

“Em… em cũng xin lỗi. Em chỉ sợ… sợ khoảng cách này sẽ làm mình xa nhau.”

Huy cười nhẹ, vuốt tóc cô:

“Khoảng cách không thể chia rẽ chúng ta đâu. Chỉ cần em tin anh, và anh hứa sẽ luôn cố gắng để em không phải lo lắng một lần nào nữa.”

Linh cảm thấy tim mình như tan chảy. Cô ôm Huy, cảm nhận sự ấm áp, sự an toàn mà chỉ có anh mới mang lại. Khoảnh khắc ấy, mọi hiểu lầm, mọi lo lắng như được xóa nhòa.

Sau khi ngồi xuống quán, cả hai gọi đồ uống, trò chuyện thoải mái. Huy kể về những giây phút anh tưởng tượng Linh đang buồn, và cách anh tự nhủ sẽ làm mọi thứ để cô yên tâm. Linh kể về nỗi sợ hãi, nhưng cũng thừa nhận rằng nhờ khoảng cách, cô nhận ra tình cảm mình dành cho Huy sâu đậm đến nhường nào.

Họ cười, trêu nhau, nhắn nhủ nhẹ nhàng và ôm nhau trong ánh chiều vàng của quán cà phê. Những giây phút bình yên nhưng ngọt ngào ấy khiến cả hai hiểu rằng, tình yêu không chỉ là những niềm vui, mà còn là sự trưởng thành, là cách vượt qua thử thách và hàn gắn sau những hiểu lầm.

Khi đứng lên chia tay, Huy nhắn nhủ:

“Anh sẽ đi làm việc, nhưng đừng quên, anh luôn nghĩ về em. Và lần sau, chúng ta sẽ lại gặp nhau, không để khoảng cách làm chúng ta xa cách.”

Linh nắm tay anh chặt, mỉm cười:

“Em tin anh… và em sẽ đợi.”

Khoảnh khắc ấy, họ hiểu rằng, dù còn nhiều thử thách phía trước, trái tim hai người đã đồng nhịp hơn bao giờ hết. Lời xin lỗi không chỉ xóa đi hiểu lầm, mà còn khiến tình cảm trở nên sâu sắc và bền vững, mở ra những chương mới của câu chuyện tình yêu đầy ngọt ngào, nhớ nhung và thử thách.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×