Hải Đảo Cầu Sinh: Ta Nhặt Một Con Gấu Trúc

Chương 1.1: Bị chọn tham gia [Trò Chơi Sinh Tồn Hải Đảo]


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

"Uông! Uông! Uông!"

Vài tiếng chó sủa dồn dập vang lên giữa không gian trống trải, nghe càng thêm vang vọng đến lạ.

"Đại Hoàng, đừng sủa nữa!"

Một giọng nam cất lên, có chút thiếu kiên nhẫn.

Từ Hiểu vừa nói vừa từ từ mở mắt, nhưng cậu không ngờ rằng ngay khoảnh khắc ấy, ánh mặt trời chói chang đã làm mắt cậu cay xè. Cậu vội đưa tay lên che nắng rồi quan sát khắp xung quanh. Đột nhiên, Từ Hiểu giật mình ngồi bật dậy, không tin vào mắt mình mà vội vàng dụi mắt.

Nhìn kỹ lại bốn phía một lần nữa, cậu phát hiện mình đang ở trên một hòn đảo nhỏ hình vuông, trông khá đơn sơ. Bốn bề hòn đảo là biển xanh bao la, bên tai chỉ toàn tiếng sóng vỗ rì rào.

"Trời đất ơi! Đây là đâu? Mình xuyên không rồi sao?" Từ Hiểu kinh ngạc thốt lên. Quay đầu nhìn chú chó Đại Hoàng đang căng cứng người bên cạnh, cậu mới thở phào nhẹ nhõm.

"Xem ra là mơ rồi, ai đời xuyên không mà còn dắt theo chó chứ!"

Nói rồi, cậu dùng tay trái véo mạnh vào bắp tay phải, cảm nhận cơn đau nhói rõ rệt truyền đến.

Từ Hiểu có chút hoang mang: "Không phải mơ ư? Thật sự xuyên không rồi."

Cậu lồm cồm bò dậy. Hòn đảo này rộng khoảng chừng năm mét vuông, chỉ là một nền đất pha cát nhô cao. Trên đảo chỉ có độc một cây dừa trơ trọi. Xa hơn nữa, phóng tầm mắt ra chỉ thấy nước biển mênh mông.

"Đây là xuyên không đến cái nơi quái quỷ nào vậy? Khởi đầu chỉ có một con chó, chẳng lẽ hai ngày là chết đói?"

Từ Hiểu cố nhớ lại chuyện đã xảy ra. Cậu nhớ mình ăn tối xong, ôm Đại Hoàng xem TV trên ghế sô pha, xem một lúc thì phải, rồi hình như ngủ thϊếp đi.

Đúng lúc này, một giọng nói máy móc vang lên bên tai Từ Hiểu, cắt đứt dòng suy nghĩ của cậu:

[Đinh! Chúc mừng bạn đã được chọn tham gia [Trò Chơi Sinh Tồn Hải Đảo]!]

"Trò Chơi Sinh Tồn Hải Đảo?" Từ Hiểu nghi hoặc hỏi.

Lại một giọng nói khác vang lên:

[Trong trò chơi này, bạn có thể nhận được các loại vật tư khác nhau bằng cách vớt các [Rương Tiếp Tế]. Dùng chúng để xây dựng hòn đảo và nâng cấp bản thân. Hệ thống cung cấp [Mười Ngày Bảo Hộ Tân Thủ]. Trong mười ngày này, chỉ cần người chơi không tự tìm đường chết thì sẽ không gặp nguy hiểm đến tính mạng. Sau mười ngày, bạn sẽ phải đối mặt với thử thách sinh tồn thực sự. Người chơi hãy cố gắng thu thập vật tư để sống sót. Sau đây, mời bạn kiểm tra và nhận [Gói Quà Tân Thủ].]

Từ Hiểu nghe giọng nữ đều đều như máy không ngừng vang bên tai, rồi nhìn xuống chiếc ba lô màu xanh lá cây đột nhiên xuất hiện trên mặt đất.

Một lát sau, cậu cuối cùng cũng chấp nhận sự thật phũ phàng: mình đã bị cuốn vào một trò chơi sinh tồn trên đảo hoang, luôn phải đối mặt với những hiểm nguy không biết trước. Cậu phải tận dụng tốt mười ngày an toàn này để cố gắng phát triển hòn đảo và nâng cao thực lực bản thân.

Từ Hiểu thầm nghĩ: "Bị cuốn vào trò chơi sinh tồn hải đảo rồi, không biết có được bàn tay vàng nào không nhỉ? Mình cũng không đòi hỏi gì nhiều, chỉ cần được nhân mười lần vật tư hay hoàn trả gấp trăm lần gì đó là ngon rồi."

Là người xuyên không mà không có bàn tay vàng thì cũng hơi vô lý.

Đợi một lúc mà không thấy có gì xảy ra...

Từ Hiểu tự nhủ: "Thôi được rồi. Để mình xem hệ thống cho những gì nào!"

Cậu cố gắng bình ổn lại tâm trạng, nhìn Đại Hoàng đang vẫy đuôi, không ngừng dùng mũi hít hà chiếc ba lô. Từ Hiểu cúi xuống, mở chiếc ba lô ra.

[Chúc mừng bạn nhận được [Lưới Đánh Cá] ×1!]

[Chúc mừng bạn nhận được [Bánh Mì] ×3!]

[Chúc mừng bạn nhận được [Nước Khoáng] ×3!]

Khi ba lô được mở, cùng với tiếng thông báo của hệ thống, trước mắt cậu xuất hiện một màn hình ánh sáng màu lam nhạt. Màn hình này được chia thành chín ô vuông, ba ô trên cùng lần lượt hiển thị [Lưới Đánh Cá], [Bánh Mì] và [Nước Khoáng].

Nhìn những thứ trước mắt, Từ Hiểu làu bàu: "Cái [Gói Quà Tân Thủ] này cũng keo kiệt quá đi, chỉ cho đồ ăn thức uống đủ dùng một ngày."

Đồng thời cậu cũng không khỏi có chút may mắn, vì mình vừa mới ăn tối xong đã bị đưa tới đây, coi như tiết kiệm được một bữa.

Cậu quan sát kỹ màn hình ánh sáng. Dựa trên kinh nghiệm chơi game nhiều năm, Từ Hiểu đoán hệ thống chắc chắn còn có các chức năng khác.

Từ Hiểu nhấn vào một nút tròn ở góc trên bên trái màn hình. Màn hình lập tức thay đổi, hiển thị sáu biểu tượng: [Thuộc Tính], [Chế Tạo], [Giám Định], [Cửa Hàng], [Trò Chuyện] và [Giao Dịch].

Trong đó, ngoài [Chế Tạo], [Thuộc Tính] và [Giám Định] ra, các biểu tượng khác đều có màu xám và có hình ổ khóa màu đen bên trên.

Từ Hiểu thầm nghĩ: "Xem ra ngoài chức năng [Thuộc Tính], [Chế Tạo] và [Giám Định] có thể sử dụng, các chức năng khác có lẽ cần phải đáp ứng điều kiện tiên quyết nào đó mới mở được."

Cậu dùng ngón tay nhấn vào biểu tượng [Thuộc Tính]. Màn hình lại thay đổi, hiển thị một loạt dữ liệu cá nhân của cậu:

[[ID Người Chơi: 7758.]

[Biệt Danh: Chưa có (Có thể chỉnh sửa).]

[Tuổi: 24.]

[Cấp Độ: 1.]

[Lực Công Kích: 6.]

[Lực Phòng Ngự: 6.]

[Tinh Thần: 6.]

[Tốc Độ: 6.]

[Độ No: 92%.]

[Sinh Lực: 100%.]

[Kỹ Năng: Không có.]

[Thiên Phú: Không có.]

[Trang Bị: Không có.]

[Đánh giá: Lười rèn luyện lại không mấy thông minh, sức chiến đấu chỉ nhỉnh hơn cọng bún (lực chiến 5) một chút, đúng chuẩn một tên phế vật. Tóm lại, là một thanh niên ba không, chẳng có sở trường gì nổi bật, một người bình thường không thể bình thường hơn.]]

Từ Hiểu bất bình: "Thanh niên ba không! Cái hệ thống này đánh giá có quá đáng lắm không vậy!"

Dù cậu biết số liệu của mình sẽ không được tốt cho lắm, nhưng cũng không ngờ lại tệ đến mức này.

Đóng giao diện [Thuộc Tính], cậu mở giao diện [Chế Tạo].

Trên giao diện hiển thị chín ô trống để hợp thành vật phẩm, bên trái là một vài biểu tượng màu xám, trong đó có ba công cụ cơ bản và một ngôi nhà gỗ nhỏ cơ bản.

Xem qua một chút, ba công cụ cơ bản là [Rìu Đá], [Xẻng Đá] và [Cuốc Đá] đều yêu cầu [Gỗ] ×2, [Đá] ×3.

Còn [Nhà Gỗ] thì cần [Gỗ] ×50, [Đá] ×20.

trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!