Hải Đảo Cầu Sinh: Ta Nhặt Một Con Gấu Trúc

Chương 2.1: Vì [Rương Tiếp Tế màu lam] mà lâm nguy


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Từ Hiểu lẩm bẩm: "Ăn gì đây, ăn gì đây? Ăn xong rồi xây nhà sau. Từ sáng đến giờ chưa có gì vào bụng, Đại Hoàng chắc cũng đói meo rồi."

Từ Hiểu mở ba lô, lấy ra hai chiếc [Bánh Mì] và hai chai [Nước Khoáng]. Cậu xé một chiếc đưa cho Đại Hoàng. Nhìn Đại Hoàng ăn ngấu nghiến, xem ra nó đói lả thật rồi.

Từ Hiểu cũng xé một chiếc, cắn một miếng lớn.

Cậu thầm nghĩ: "Chẳng có mùi vị gì cả, chỉ miễn cưỡng lấp đầy bụng thôi. Giá mà bây giờ có một con gà quay thì tốt biết mấy."

Nghĩ đến món gà quay trong bữa tối hôm qua, Từ Hiểu bất giác nuốt nước miếng. Cậu mở thêm một chiếc [Bánh Mì] nữa, ăn một nửa, nửa còn lại đút cho Đại Hoàng.

Sau đó, cậu vặn chai [Nước Khoáng], "ừng ực ừng ực" một hơi hết sạch. Uống no nê xong, Từ Hiểu lại cho Đại Hoàng uống thêm một chai nữa.

Cậu thoải mái xoa bụng. Tính ra bây giờ chỉ còn thiếu tám khúc [Gỗ] nữa là có thể xây [Nhà Gỗ] rồi.

Trước mắt còn sáu chiếc rương gỗ rỗng, mỗi chiếc phân giải có thể được hai khúc [Gỗ]. Phân giải bốn chiếc là đủ, còn hai chiếc có thể giữ lại để đựng đồ.

[Bạn nhận được [Gỗ] ×2!]

[Bạn nhận được [Gỗ] ×2!]

...

Cầm [Rìu Đá] phân giải xong mấy chiếc rương rỗng, Từ Hiểu mở giao diện [Chế Tạo].

[Có muốn tiêu hao [Gỗ] ×50, [Đá] ×20 để kiến tạo [Nhà Gỗ] cơ bản không?]

"Có."

Ngay khi Từ Hiểu vừa dứt lời, trên đảo lập tức xuất hiện một hình ảnh ảo của ngôi nhà gỗ kích thước khoảng ba mét nhân ba mét.

Từ Hiểu thử dùng ngón tay di chuyển hình ảnh ảo và nhận thấy có thể thay đổi vị trí của nó. Sau một hồi suy nghĩ, cậu quyết định đặt ngôi nhà ở vị trí phía bắc nhất của hòn đảo, như vậy cậu và Đại Hoàng vẫn còn khoảng mười sáu mét vuông không gian để hoạt động và trồng trọt.

Nhìn ngôi nhà gỗ cơ bản màu nâu nhạt xuất hiện trước mắt, Từ Hiểu mở cửa bước vào.

Bên trong, tường và trần nhà đều được dựng bằng gỗ. Cạnh cửa chính có một ô cửa sổ gỗ, ánh hoàng hôn vàng nhạt xuyên qua cửa sổ, chiếu rọi vào căn phòng trống không.

Từ Hiểu thở dài: "Đúng là nghèo rớt mồng tơi. Mệt chết đi được! Giường cũng không có, xem ra tối nay chỉ có thể ngủ tạm trên đất rồi."

Cậu ôm Đại Hoàng nằm xuống nền đất đá, chỉ một lát sau đã chìm vào giấc ngủ say.

Sáng sớm hôm sau, trong lúc ngủ mơ, Từ Hiểu cảm thấy có gì đó ẩm ướt, ấm ấm trên mặt mình. Mơ màng mở mắt, cậu thấy Đại Hoàng đang dùng lưỡi liếʍ má mình.

"Đại Hoàng, cái thằng này! Sáng sớm tinh mơ đã cho tao "rửa mặt bằng nước miếng" rồi, tao phải "gϊếŧ" mày!"

Từ Hiểu ngồi bật dậy, hai tay hung hăng xoa đầu Đại Hoàng, vò cho bộ lông nó rối tung lên để hả giận.

Một lúc sau, Từ Hiểu vươn vai đứng dậy, cơ thể càng thêm ê ẩm vì cả đêm nằm đất. Cậu mở giao diện hệ thống, nhìn thấy chỉ còn ba chiếc [Bánh Mì] và ba chai rưỡi [Nước Khoáng].

Cậu xoa xoa đầu Đại Hoàng, miệng lẩm bẩm như đọc thần chú: "Xoa đầu chó, vận may tới tấp. Phù hộ cho mình hôm nay mở ra nhiều đồ ăn một chút."

Bữa sáng, để tiết kiệm thức ăn, hai người một chó cùng nhau ăn chung một chiếc [Bánh Mì], uống nửa chai [Nước Khoáng] cho qua bữa.

Lấy [Lưới Đánh Cá] ra chuẩn bị bắt đầu công cuộc thu thập vật tư hôm nay, Từ Hiểu vừa mới bước nhanh ra khỏi cửa đã thấy một chiếc [Rương Tiếp Tế màu trắng] trôi nổi gần đảo.

Một phát trúng ngay! Từ Hiểu không khỏi đắc ý.

"Ha ha, ta quả nhiên là người đàn ông sinh ra để chinh phục biển cả, dễ như trở bàn tay!"

"Lại đây Đại Hoàng, để tao xoa đầu mày phát nữa, truyền hết vận may cho tao nào."

Từ Hiểu kéo Đại Hoàng đang đứng bên cạnh lại, hung hăng xoa thêm hai cái nữa.

"Uông! Uông! Uông!"

Đại Hoàng lắc lắc cái đầu, muốn né tránh bàn tay tội lỗi đang hướng về phía mình. Tiếc là chó sao trốn nổi người còn “ranh” hơn cả chó chứ.

Thực hiện được ý đồ, Từ Hiểu không nhịn được cười gian xảo.

Sau đó cậu mở [Rương Tiếp Tế màu trắng], giọng nói của hệ thống vang lên:

[Chúc mừng người chơi mở [Rương Tiếp Tế màu trắng], nhận được vật tư:]

[[Táo] ×2.]

[[Nước Kiwi] ×2.]

[[Gỗ] ×5]

"Ối trời! Thần thánh ơi, không lẽ xoa đầu chó thật sự có tác dụng?"

Sau kinh nghiệm vớt rương ngày hôm qua, cậu cảm thấy thức ăn là loại vật tư tương đối hiếm trong [Rương Tiếp Tế màu trắng]. Không ngờ hôm nay lại có khởi đầu tốt đẹp như vậy, xem ra chắc chắn là nhờ xoa đầu Đại Hoàng rồi. Sau này trước khi mở rương nhất định phải “hút” thêm chút “vận may châu Âu” từ Đại Hoàng mới được.

"Uông! Uông! Uông!"

Đột nhiên, Đại Hoàng sủa gấp gáp. Cậu ngẩng đầu lên thì thấy Đại Hoàng đã đứng ở mép đảo, hướng về phía một chiếc rương màu lam đang trôi rất nhanh ở đằng xa mà sủa vang.

Từ Hiểu vừa ngẩng lên, nhìn thấy chiếc [Rương Tiếp Tế màu lam] trước mắt, lòng vui như mở hội. Đây chắc chắn là [Rương Tiếp Tế màu lam], hiếm hơn loại màu trắng nhiều.

Từ Hiểu vội vàng chộp lấy [Lưới Đánh Cá], quăng liên tiếp bảy tám lần mà vẫn không vợt trúng.

Từ Hiểu lẩm bẩm: "Trôi nhanh quá! Với kỹ thuật của mình thì đúng là không tài nào vợt được, tiếc thật!"

Nhìn chiếc [Rương Tiếp Tế màu lam] sắp trôi qua khỏi phạm vi vợt xa nhất của lưới.

"Xem ra phải lỡ mất bảo bối này rồi. Giá mà kỹ thuật quăng lưới của mình tốt hơn một chút thì hay biết mấy."

Từ Hiểu không khỏi thất vọng về kỹ năng quăng lưới tệ hại của mình.

"Tõm!"

Một tiếng rơi xuống nước rất lớn vang lên. Chỉ thấy Đại Hoàng đã nhảy xuống biển, đang nhanh chóng bơi về phía chiếc [Rương Tiếp Tế màu lam].

"Đừng đi! Đại Hoàng, mau quay lại!"

Từ Hiểu đứng trên bờ nhìn Đại Hoàng, lo lắng hét lớn, cố gắng gọi nó quay về.

Tiếc là Đại Hoàng đang bơi có vẻ không nghe thấy tiếng gọi của Từ Hiểu, nó vẫn đang ra sức quẫy đạp bốn chi.

Dưới ánh mắt chăm chú của Từ Hiểu, Đại Hoàng bơi đến phía sau chiếc [Rương Tiếp Tế màu lam], rồi dùng đầu đẩy nó, từ từ bơi về phía hòn đảo.

Ngay lúc Từ Hiểu định thở phào nhẹ nhõm thì chuyện bất ngờ xảy ra. Phía sau Đại Hoàng đột nhiên xuất hiện một bóng đen dài chừng hai ba mét, đang nhanh chóng lao tới gần.

"Đừng đẩy rương nữa, Đại Hoàng! Mau bơi đi, có cái gì đó đang tới gần phía sau mày kìa!"

trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!