hai thế hệ, một quyết định

Chương 6: Đỉnh điểm của thử thách


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ngày thứ bảy, căn nhà Trần tràn ngập ánh sáng ban mai. Nhưng trong phòng khách, không khí lại ngột ngạt hơn bao giờ hết. Dự án công nghệ mà Minh đang triển khai đã bước vào giai đoạn then chốt: các phần mềm thử nghiệm phải hoàn tất, dữ liệu phải chính xác, và các đối tác lớn đang chờ báo cáo. Một sai sót nhỏ thôi cũng đủ khiến tất cả công sức từ trước tới nay sụp đổ.

Minh ngồi trước bàn làm việc, tay cầm điện thoại, ánh mắt căng thẳng. Anh kiểm tra báo cáo từ kỹ sư, gọi điện cho đối tác, và đồng thời theo dõi tiến độ từng bộ phận. Mỗi phút trôi qua đều khiến anh cảm thấy áp lực dồn nén.

Trần Anh bước vào, tay cầm cốc cà phê, giọng nhẹ nhàng nhưng lo lắng: “Anh Minh, em biết hôm nay là ngày quan trọng nhất. Em sẽ ở bên, giúp anh trình bày mọi tình hình với cha mẹ một cách hợp lý, để họ hiểu rõ mọi rủi ro và nỗ lực của anh.”

Minh nhìn Anh, ánh mắt vừa mệt mỏi vừa quyết tâm: “Cảm ơn em, Anh à. Con không muốn gia đình lo lắng thêm, nhưng nếu thất bại hôm nay, con sẽ phải chịu trách nhiệm không chỉ về dự án mà còn về tình cảm gia đình.”

Bà Lan xuất hiện, ánh mắt lo lắng: “Con Minh, mẹ hiểu con đã chuẩn bị kỹ. Nhưng mẹ lo rằng áp lực quá lớn sẽ làm con mệt mỏi, và sẽ kéo theo những xung đột không đáng có. Gia đình là trên hết, con à.”

Ông Trần bước vào phòng, giọng nghiêm nghị: “Hôm nay, mọi thứ phải rõ ràng. Con Minh, con phải trình bày kế hoạch, các rủi ro, và phương án xử lý mọi tình huống. Cha mẹ cần biết rằng con không chỉ nghĩ đến lợi nhuận mà còn cân nhắc đến gia đình.”

Cuộc họp gia đình bắt đầu. Minh trình bày chi tiết từng bước của dự án, giải thích những khó khăn phát sinh, và các phương án xử lý. Anh nhấn mạnh rằng mọi rủi ro đều được tính toán kỹ lưỡng và nhóm kỹ sư đang phối hợp tối đa để xử lý.

Nhưng ông Trần không ngừng phản biện: “Con Minh, con nói lý thuyết tốt, nhưng thực tế luôn khác. Con có nghĩ rằng một sai sót nhỏ cũng có thể phá hủy mọi thứ mà cha mẹ đã gầy dựng không?”

Minh hít một hơi dài, giọng căng: “Con biết, cha. Con đã chuẩn bị kỹ, nhưng sự cố là điều không thể tránh khỏi. Con sẽ xử lý từng bước, không để thất bại làm ảnh hưởng đến gia đình.”

Trần Anh can thiệp, giọng dịu: “Anh Minh, em hiểu áp lực của anh, nhưng em nghĩ chúng ta nên trình bày tình hình một cách bình tĩnh. Cha mẹ đang lo lắng, nhưng nếu chúng ta căng thẳng, mọi chuyện sẽ tệ hơn. Chúng ta cần cả lý trí và tình cảm.”

Bà Lan lắc đầu, giọng vừa lo lắng vừa nghiêm: “Con Minh, mẹ không muốn chỉ nghe lý thuyết. Con cần chứng minh bằng hành động rằng con có thể kiểm soát tình hình. Nếu dự án thất bại, mọi người sẽ phải chịu hậu quả.”

Minh cảm thấy áp lực dồn nén đến cực điểm. Anh biết rằng lần này, mâu thuẫn không chỉ là giữa lý trí và tình cảm, mà còn giữa thế hệ cha mẹ và thế hệ trẻ. Anh quay sang Anh: “Em, giúp anh làm cầu nối lần này nhé. Nếu không, mọi chuyện sẽ bùng nổ.”

Anh mỉm cười, nắm tay Minh: “Em sẽ giúp anh. Chúng ta cùng nhau trình bày mọi rủi ro và giải pháp. Cha mẹ sẽ hiểu rằng anh đang nỗ lực hết sức.”

Cuộc họp kéo dài hàng giờ. Mỗi chi tiết, mỗi rủi ro đều được phân tích kỹ lưỡng. Ông Trần liên tục đưa ra những tình huống xấu nhất để thử phản ứng Minh. Minh bình tĩnh giải thích cách xử lý, nhưng trong mắt vẫn ánh lên mệt mỏi.

Đến cuối buổi chiều, dự án thử nghiệm bước vào giai đoạn quan trọng nhất: chạy dữ liệu thử nghiệm cuối cùng. Minh cùng nhóm kỹ sư ngồi trước màn hình, tay run run nhưng ánh mắt sáng lên quyết tâm. Anh biết, kết quả hôm nay sẽ quyết định không chỉ tương lai dự án mà còn mối quan hệ giữa các thế hệ trong gia đình.

Trần Anh đứng bên, nhắc nhở: “Anh Minh, hãy bình tĩnh. Chúng ta đã chuẩn bị kỹ lưỡng. Mọi thứ sẽ ổn nếu anh kiểm soát tâm lý.”

Minh gật đầu, nhấn nút chạy thử nghiệm cuối cùng. Ánh mắt mọi người dõi theo màn hình, trái tim đập nhanh theo từng con số nhảy múa. Giây phút này, không ai dám thở mạnh, không khí nặng nề như bóp nghẹt từng thành viên.

Khi kết quả cuối cùng hiển thị, Minh thở phào nhẹ nhõm. Hệ thống hoạt động ổn định, dữ liệu chính xác, dự án bước đầu thành công. Ông Trần nhíu mày, rồi gật đầu: “Con đã làm tốt. Nhưng nhớ rằng, áp lực này sẽ còn lớn hơn trong tương lai. Con phải học cách cân bằng giữa lý trí và tình cảm.”

Bà Lan thở dài, mỉm cười: “Cuối cùng mọi việc cũng ổn. Con đã chứng minh rằng con có thể xử lý thử thách, nhưng mẹ vẫn muốn con nhớ rằng gia đình là quan trọng nhất.”

Minh nhìn cha mẹ và Anh, ánh mắt vừa mệt mỏi vừa tràn đầy quyết tâm: “Con hiểu rồi. Con sẽ luôn cân bằng, để mọi quyết định vừa hợp lý, vừa bảo vệ được gia đình.”

Trần Anh mỉm cười, nắm tay Minh: “Em biết anh sẽ làm được. Gia đình luôn ở bên anh, và dù thử thách có lớn đến đâu, chúng ta vẫn sẽ vượt qua cùng nhau.”

Đêm buông xuống, ánh trăng chiếu vào căn phòng, chiếu lên gương mặt mệt mỏi nhưng tràn đầy hy vọng của cả gia đình Trần. Họ hiểu rằng dù thử thách có lớn đến đâu, tình cảm và sự đồng lòng sẽ giúp vượt qua mọi sóng gió, và mọi quyết định, dù khó khăn, đều có thể đưa gia đình tiến lên phía trước.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×