Màn lật kèo ngoạn mục trong phòng họp của Nam Phong đã tạo ra một cơn sóng thần càn quét qua nội bộ Thịnh Thế Group. Toàn bộ nhân viên trong tập đoàn đều bàn tán xôn xao về "nhân viên mới" An Phong, người đã một tay vạch trần âm mưu của một Phó Chủ tịch. Anh ta từ một người bí ẩn, giờ đã trở thành một huyền thoại sống, một người mà không ai dám xem thường.
Ngay sau cuộc họp, Phó Chủ tịch Trần Dũng đã bị CEO Long yêu cầu "tạm thời nghỉ phép để chờ kết quả điều tra sâu hơn". Đây là một cách nói giảm nói tránh cho việc bị đình chỉ chức vụ. Khi Trần Dũng bước ra khỏi phòng họp, ông ta đi lướt qua Nam Phong. Ánh mắt của con cáo già lúc này không còn sự khinh miệt, mà là một sự căm hận sâu sắc, như một con thú bị thương đang chờ ngày cắn trả. Nam Phong biết, đây chưa phải là kết thúc.
Trong lúc phòng Marketing đang hỗn loạn trong những lời đồn đoán, thư ký của CEO Long đã xuất hiện.
"Trưởng phòng Khả Vy, cậu An Phong, Chủ tịch mời hai vị lên văn phòng."
Lời mời này khiến mọi người càng thêm kinh ngạc. Mời cả hai người. Rõ ràng, vị CEO tối cao đã nhìn ra được mối liên kết giữa họ.
Văn phòng của Chủ tịch Long hoàn toàn khác với vẻ lạnh lẽo của Trần Dũng hay sự tối giản của Nam Phong. Nó được bài trí theo phong cách Á Đông, với những bức thư pháp và một hòn non bộ nhỏ, tạo ra một cảm giác trầm tĩnh và uyên thâm.
Chủ tịch Long, một người đàn ông ngoài sáu mươi với mái tóc hoa râm và đôi mắt tinh anh, ra hiệu cho họ ngồi. Ông không hề đi thẳng vào vấn đề ai đúng ai sai. Ông chỉ rót trà, động tác khoan thai, từ tốn.
"Trưởng phòng Khả Vy," ông nói, giọng điệu ôn hòa, "cô đã tìm về cho công ty một nhân tài kiệt xuất."
Đó là một lời khen, nhưng cũng là một lời khẳng định. Ông biết rõ ai mới là người có công lớn nhất.
Sau đó, ông quay sang Nam Phong. Ánh mắt ông nhìn anh đầy sâu sắc. Ông không hỏi anh là ai, anh từ đâu tới. "Cậu An Phong, cậu không phải là một người đơn giản. Nhưng cậu là người của Thịnh Thế, đã mang lại lợi ích cho Thịnh Thế. Chỉ cần như vậy là đủ."
Đó là một lời bảo chứng, một sự bảo vệ công khai. Ông đang ngầm nói với Nam Phong rằng, dù thân phận của anh có là gì, chỉ cần anh không làm hại đến lợi ích chung của tập đoàn, ông sẽ đứng về phía anh.
"Giao toàn bộ dự án Aurora cho hai người," ông nói tiếp. "Bất cứ tài nguyên nào cần, cứ trực tiếp yêu cầu từ văn phòng của tôi. Không cần thông qua ai cả."
Đây là một sự trao quyền cực lớn, cho phép họ vượt mặt tất cả các phòng ban khác, trực tiếp báo cáo lên cho CEO.
Khi cuộc trò chuyện kết thúc và họ chuẩn bị rời đi, Chủ tịch Long đột nhiên gọi giật Nam Phong lại.
"Cậu An Phong," ông nhìn anh, ánh mắt có chút hoài niệm, "cậu làm tôi nhớ đến một người bạn cũ. Cậu rất giống ông ấy, đặc biệt là ở khí chất không chịu khuất phục. Tiếc là, ông ấy đã không gặp may mắn."
Nam Phong sững người lại. Anh biết, người mà Chủ tịch Long đang nhắc tới, chính là ba của anh. Vị CEO này, rõ ràng biết nhiều hơn những gì ông ta thể hiện. Có lẽ, ông ta sẽ là một đồng minh quan trọng trong tương lai.
Cả hai cùng nhau bước ra khỏi văn phòng CEO. Khi hành lang vắng lặng không còn một bóng người, Khả Vy mới dám thở phào nhẹ nhõm. Nam Phong bất ngờ đưa tay ra, khẽ nắm lấy tay cô. Bàn tay anh ấm áp, truyền cho cô một cảm giác an tâm lạ thường.
Họ đã thắng trận đầu tiên. Nhưng cuộc chiến giờ đây mới thực sự được nâng lên một tầm cao mới.