hành trình khơi mở một cái tôi khác

Chương 1:


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ánh đèn bàn màu vàng nhạt cố gắng xua đi bóng đêm lạnh lẽo của căn phòng áp mái, nhưng dường như chỉ làm nổi bật thêm sự trống rỗng của màn hình máy tính. An Nhiên vuốt mái tóc dài rối bời, đầu dựa vào lưng ghế, thở dài một tiếng nặng nề. Đã là ba giờ sáng, và con trỏ chuột trên file tài liệu vẫn nhấp nháy thách thức, ngay sau câu tiêu đề: Định Mệnh Ngọt Ngào.

Cô là một tác giả ngôn tình trẻ trên trang web tieuthuyet.vn, sở hữu một lượng độc giả trung thành nhờ vào văn phong tinh tế và những cốt truyện lãng mạn nhẹ nhàng. Nhưng đó là ba năm trước. Giờ đây, cuốn tiểu thuyết mới nhất của cô đã bị trì hoãn hai tháng, và mỗi từ ngữ gõ ra đều mang vẻ giả tạo, sáo rỗng.

"Không, đây không phải là thứ người ta muốn đọc," Nhiên lẩm bẩm, tay run rẩy nhấn phím Delete, xóa sạch đoạn đối thoại vừa viết về một nụ hôn đầu tiên hoàn hảo.

Vấn đề không phải là Nhiên không biết cách viết về tình yêu. Cô có thể mô tả những ánh mắt đắm đuối, những cái nắm tay vụng về, hay những lời thề non hẹn biển một cách đẹp đẽ. Vấn đề là cô không thể chạm đến chiều sâu của đam mê, của sự khao khát bản năng, của những rung động trần trụi và phức tạp nhất mà cô biết độc giả trưởng thành đang tìm kiếm.

Họ muốn đọc về Tình yêu thực sự, không phải Tình yêu trong sách giáo khoa. Họ muốn cảm nhận nhiệt độ của mối quan hệ, không phải chỉ là phác thảo màu nước.

"Em viết hay, nhưng tác phẩm của em thiếu Lửa," biên tập viên của cô, chị Thanh, đã nhận xét thẳng thừng trong buổi họp cà phê tuần trước. "Nhiên, em đang viết về những cảm xúc em nghĩ mình nên có, chứ không phải những cảm xúc em thực sự trải qua. Nó an toàn quá. Nó... sạch sẽ quá."

Lời nói của chị Thanh như một nhát dao. Nhiên, 25 tuổi, xinh đẹp, thành công sớm, nhưng lại sống một cuộc đời gần như khép kín trong thế giới của sách vở và hư cấu. Mối tình nghiêm túc duy nhất của cô đã kết thúc êm đềm từ thời đại học, không một chút sóng gió hay giày vò nào đáng kể để cô có thể rút ruột ra viết.

Cô đứng dậy, đi đến bên cửa sổ, nhìn xuống thành phố Sài Gòn vẫn còn thức. Hàng triệu người đang sống, đang yêu, đang đau khổ và khao khát. Họ đang trải nghiệm những cung bậc cảm xúc dữ dội mà cô, người kể chuyện, lại chưa từng thực sự nếm trải.

Làm sao tôi có thể viết về những đêm không ngủ vì nhớ nhung, khi tôi luôn ngủ đủ tám tiếng?

Làm sao tôi có thể mô tả cảm giác bị đốt cháy bởi ham muốn, khi tôi chỉ biết đến những cử chỉ dịu dàng, e ấp?

Cô cần phải thay đổi.

Đột nhiên, một ý tưởng điên rồ lóe lên, mạnh mẽ và táo bạo, như một tia sét đánh xuyên qua màn đêm bế tắc. Nhiên nắm chặt bàn tay, cảm thấy một luồng adrenaline lạnh toát chạy dọc sống lưng.

Nếu để viết một cuốn sách về trải nghiệm cảm xúc sâu sắc và trưởng thành, cô phải sống những trải nghiệm đó trước. Cô cần phải phá vỡ bức tường an toàn do chính mình dựng nên.

Mục tiêu không phải là "làm liều" hay "sống buông thả", mà là một "Nghiên cứu Thực tế" cho cuốn tiểu thuyết để đời của mình. Cô sẽ dấn thân vào những môi trường mới, gặp gỡ những kiểu người mới, và cho phép bản thân cảm nhận mọi thứ một cách trọn vẹn, không phán xét, từ những rung động nhỏ nhất đến những cảm xúc mãnh liệt nhất.

Nhiên quay lại bàn làm việc. Cô không xóa câu tiêu đề cũ, mà mở một file mới toanh, đặt tên nó là: "Dự án Muses".

Dưới tiêu đề, cô gõ một câu tuyên bố đơn giản, nhưng đầy quyết tâm: Tôi cần kinh nghiệm. Tôi cần cảm hứng. Tôi sẽ đi tìm người Thợ Mộc (The Architect) của Tình Yêu và cả người Thợ May (The Tailor) của Ham Muốn để học cách viết một câu chuyện chân thật.

Chiếc điện thoại trên bàn sáng lên. Là một tin nhắn từ cô bạn thân, một người mẫu ảnh phóng khoáng đang sống ở khu phố nghệ thuật: “Tối nay có buổi triển lãm của họa sĩ nổi tiếng. Cậu nên đi. Cần tìm chất liệu cho tiểu thuyết mới chứ, cô Nhà văn?”

An Nhiên mỉm cười lần đầu tiên trong tuần. Nụ cười không còn mang vẻ mệt mỏi mà thay vào đó là sự mong chờ, pha lẫn chút sợ hãi. Cô biết, cánh cửa dẫn đến thế giới thực, thế giới của những cảm xúc chưa được thuần hóa, đã mở ra.

Cô đứng dậy, đi thẳng đến tủ quần áo, bắt đầu chuẩn bị cho "chương đầu tiên" của cuộc đời mình.


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×